RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Vì vậy, gã ta muốn xem các nhân viên của phòng tập thể hình Phong Minh xử lý tình huống này như thế nào.

Nghe thấy có người gọi mình, Trần Quốc Sơn không vui quay đầu lại nhìn người nhân viên đó.

"Mặt mũi của mày ư?” Trần Quốc Sơn hừ lạnh một tiếng.

"A...Cho tôi chút mặt mũi, tôi đây..." Nhân viên nói xong liền định rút thuốc lá ra.

Mặc dù không được phép hút thuốc lá trong phòng tập nhưng nhân viên vẫn làm như vậy, điều này đủ để thể hiện sự tôn trọng đối với Trần Quốc Sơn.

"Chát!"

Nhưng ngay sau đó, Trần Quốc Sơn bất ngờ vung tay tát vào mặt nhân viên.

"Mày là cái thá gì mà dám nói chuyện mặt mũi với tao, tao biết mày là ai sao?" Trần Quốc Sơn nhạo báng.

Thực lực của Trần Quốc Sơn quá mạnh, nhân viên đó bị đánh không ngừng thối lui, che mặt mà không nói được lời nào.

Cao Phong nhìn thấy khẽ nhíu mày, e rằng Trần Quốc Sơn không chỉ đơn giản là nhắm vào cô gái kia!

Trong phòng tập Phong Minh mà dám tuỳ tiện ra tay đánh nhân viên, nếu Cao Phong còn không nhìn ra là Trần Quốc Sơn muốn gây sự uổng công bao nhiêu năm nay anh trải nghiệm cuộc sống bên ngoài.

Sau khi người nhân viên nam bị đánh, bàn tay lập tức siết chặt, nhưng lại nhanh chóng buông xuôi.

“Anh Sơn, đúng là mặt mũi của tôi không có giá trị gì, nhưng anh cứ coi như là cho phòng tập thể hình Phong Minh của chúng tôi, cho anh Minh của chúng tôi chút mặt mũi đi." Nhân viên che mặt nói.

"Mặt mũi con mẹ mày đó! Tụi mày là cái thá gì mà dám mở phòng tập thể hình ở đây?"

"Có biết phòng tập Phi Vân mở ra ở đây bao nhiêu năm rồi không, mười năm rồi! Có thể để cho tụi mày dễ dàng lay động sao? Một đám ngu xuẩn!"

Trần Quốc Sơn không ngừng chửi những lời tục tĩu không sạch sẽ, trên mặt tràn đầy khinh thường, thậm chí cực kỳ không có văn hoá, khạc nhổ một bãi xuống nền nhà.

Lúc này, nhiều người xung quanh cũng đã nhìn ra.

Trần Quốc Sơn này làm gì có chuyện tới đây tập thể hình, rõ ràng là tới đây phá đám!

Phòng tập thể hình Phong Minh mới khai trương gần đây, đương nhiên đã thu hút được rất nhiều khách hàng tới, trong đó có cả những khách hàng cũ của phòng tập Phi Vân.

Xem ra, Trần Quốc Sơn nhìn không thuận mắt nên mới đến đây ra oai thay cho phòng tập Phi Vân!

Chỉ là, liệu phòng tập Phong Minh này có thể ngăn cản nổi hành vi phá đám của Trần Quốc Sơn hay không?

"Làm sao, không phải phòng tập Phong Minh của tụi mày rất lợi hại sao? Nghe nói tất cả các huấn luyện viên người nào người nấy đều có kinh nghiệm phong phú, thực lực rất mạnh à?"

“Nào, để tao xem thằng nào có năng lực đó, tới đây đấu với tao vài cái." Vẻ mặt của Trần Quốc Sơn tràn đầy khinh thường, khiêu khích nói.

Ngay khi nói ra điều này, mọi người xung quanh hoàn toàn hiểu ra.

Thủ đoạn này của phòng tập Phi Vân rất thâm, họ để hội viên ở phòng tập thể hình Phi Vân sang phòng tập Phong Minh kiếm cớ gây sự.

Nếu như Trần Quốc Sơn có thể đánh thắng tất cả các huấn luyện viên của Phòng tập Phong Minh, thì Phòng tập thể hình Phong Minh này sẽ trở thành trò cười trong ngành thể hình!

Huấn luyện viên thể hình của phòng tập các người, thậm chí còn không đấu lại được với một hội viên trong phòng tập của người khác, thì còn có thể dạy hội viên ra cái giống gì đây?

Nghe những lời của Trần Quốc Sơn, bảy tám huấn luyện viên ở Phòng tập thể hình Phong Minh đều tỏ vẻ tức giận.

"Nào, tao đấu với mày, mày muốn đấu cái gì đây? Tạ nằm hay tạ đứng, vật tay hay tạ tay!"

Một huấn luyện viên thể hình với cơ bắp chắc nịch, trực tiếp bước ra.

"Ha ha, đấu những thứ vô dụng như thể làm gì? Một người có thực lực hay không còn phải xem vào cách đánh nhau của người đó. Mày có bản lĩnh thì lại đánh với tao một trận!" Trần Quốc Sơn cười khinh thường.

"Đúng vậy đó, tất cả bộ môn dụng cụ thể dục đều sử dụng kỹ thuật biểu diễn, còn huấn luyện viên các người đều đã ăn rất nhiều bột tạo cơ."

"Chỉ khi đánh nhau mới là lúc tốt nhất để khảo nghiệm tốc độ phản ứng và sức mạnh của một người."

"Nhanh lên, làm được hay không đây? Nếu không được thì sớm đóng cửa cút xéo đi!"

Một vài thanh niên đứng cách Trần Quốc Sơn không xa, khoanh tay giễu cợt.

Mọi người có thể nhìn ra rằng những người này chắc chắn là đồng bọn cùng đến đây với Trần Quốc Sơn.

Xem ra Trần Quốc Sơn có chuẩn bị nên mới đến!

Huấn luyện viên thể hình đó có chút im lặng, vốn tưởng Trần Quốc Sơn muốn đấu dụng cụ thể dục, nhưng không ngờ lại muốn so công phu tay chân.

Còn lôi ra mấy cái từ ngữ đẹp đẽ gì mà sức mạnh nắm đấm và tốc độ phản ứng?

Nhưng không may, lời của Trần Quốc Sơn lại khiến bọn họ hoàn toàn không có cách nào phản bác được.

"Sao nào? Có phải là sợ rồi không? Sợ thì cút, đổi sang người khác!"

"Nếu không được thì kêu ông chủ chúng mày ra đây. Tao nghe nói sếp của tụi mày cũng có chút bản lĩnh hử? Nó có dám không?"

"Nếu không dám, thì mau chóng cuốn gói đi, đừng có ở đây mà lừa đảo mọi người nữa."

Thân hình Trần Quốc Sơn vạm vỡ như một ngọn núi nhỏ, trơ trẽn đứng giữa nhà, trên mặt lộ vẻ miệt thị.

"Hừ! Thật sự đang nghĩ rằng phòng tập Phong Minh của chúng tạo không có người sao?"

Anh chàng huấn luyện viên đó không nhịn nổi nữa tiến lên hai bước, đột nhiên nắm chặt nắm đấm, không phí thêm lời nào đập thẳng về phía Trần Quốc Sơn.

Cơ tay của huấn luyện viên phồng lên cao, bàn tay siết chặt lại, nắm đấm to như bao cát đập mạnh xuống.

Tuy nhiên, Trần Quốc Sơn vẫn tỏ ra khinh thường.

Nhìn thấy nắm đấm của chàng huấn luyện viên đánh xuống, gã ta duỗi thẳng cánh tay trái của mình ra, trực tiếp đỡ lấy.

Tốc độ của gã ta thực sự rất nhanh, lập tức đã chặn được nắm đấm của huấn luyện viên.

Cùng lúc đó, cánh tay phải của Trần Quốc Sơn đột nhiên nhấc lên, năm ngón tay nắm lại thành nắm đấm, đánh thắng về phía huấn luyện viên.

Nắm đấm như búa bổ, thậm chí còn mang theo một luồng gió, tốc độ cực nhanh đập vào mặt anh huấn luyện viên.

“Bốp!” Giây tiếp theo, nắm đấm của gã đập tới tấp vào mặt huấn luyện viên.

"Răng rắc!"

Huấn luyện viên bị đập không ngừng lùi lại phía bên này, năm sáu chiếc răng trong miệng ngay lập tức văng ra.

"Phụt!"

Huấn luyện viên lùi lại bảy tám bước, rồi ngã lăn quay ra đất, hôn mê ngay tại chỗ.

Khán giả bị sốc toàn tập.

Sức mạnh của Trần Quốc Sơn này thật sự khủng bố!

Chỉ với một cú đấm mà trực tiếp đánh một người đàn ông trưởng thành rơi vào trạng thái hôn mê!

Nhiều người xung quanh đã biết sức mạnh nắm đấm của Trần Quốc Sơn rất đáng sợ, nhưng bọn họ không ngờ nó lại kinh khủng đến thế!

Đây có còn là con người không?

Nhìn vẻ mặt thoải mái thản nhiên lúc này của gã ta, hình như vẫn chưa phát huy hết sức lực?

Nếu Trần Quốc Sơn này mà dốc hết sức, liệu có thể giết chết một con bò bằng một cú đấm này không?

"Ha ha ha, rác rưởi đúng là rác rưởi!" .

"Ngay cả một cú đấm của tao cũng không thể trụ được. Vậy thì bọn học viên mà tụi mày đào tạo ra, há chẳng phải là tao chưa kịp đấm đã sợ hãi quỳ xuống trước rồi sao?"

"Loại huấn luyện viên này đúng là rác rưởi, học viện được đào tạo ra cũng là rác rưởi, ngay cả phòng tập thể hình Phong Minh này cũng là rác rưởi!" Trần Quốc Sơn dùng một cú đấm đánh gục huấn luyện viên, càng vô cùng phổng mũi.

"Sao nào? Bọn mày còn chưa phục sao? Không phục thì mấy người tụi mày cùng nhau lên, xem ông mày dùng một đấm hạ gục từng đứa một như thế nào đây!" Trần Quốc Sơn đột nhiên nhìn các huấn luyện viên còn lại.

Các huấn luyện viên đều run rẩy, không ai dám hó hé gì.

Phải biết là vị huấn luyện viên vừa rồi, là huấn luyện viên số một của phòng tập này đấy, bất luận là sức mạnh hay thể chất, đều vượt trội so với những người còn lại.

Vậy mà anh ta còn không thể chịu đựng được một cú đấm của Trần Quốc Sơn nói chi là bọn họ!

Đối mặt với sự khiêu khích của Trần Quốc Sơn nhưng lại không có ai dám ứng chiến.

Lúc này, nhiều khách hàng của phòng tập Phong Minh đều không nhịn được nữa.

Đường đường là một phòng tập thể hình mà không lấy ra nổi một huấn luyện viên có sức mạnh thật sự sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi