RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Nắm đấm phải đầu tiên dừng lại ở bụng dưới một chút, trải qua một khoảng thời gian ngắn tích trữ lực lượng, một giây sau mới đột nhiên phát ra.

Nắm đấm này của Cao Phong nhìn bình thường không có gì lạ, cứ như vậy đánh thẳng về phía nắm đấm của Trần Quốc Sơn.

Một đấm này nhìn thậm chí có chút mềm yếu không có sức, còn chưa chạm vào nhau, khí thế đã bị Trần Quốc Sơn đè ép phần đầu.

Nhưng Cao Phong vẫn một mặt lạnh nhạt như cũ, trên mặt không có nửa điểm sợ hãi.

Rất nhiều cô gái nhát gan, thậm chí bao gồm một số đàn ông ở bên trong, giờ phút này đều có chút không đành lòng nhắm mắt lại.

Lần tấn công này của Trần Quốc Sơn, thật sự đem hết toàn lực không giữ lại chút nào!

Một giây sau cơ thể nhỏ bé của Cao Phong chắc chắn sẽ bị nắm đấm của người kia nện ngã xuống đất, thậm chí cánh tay cũng sẽ bị Trần Quốc Sơn trực tiếp đánh gãy!

Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, trong chớp nhoáng, nắm đấm của hai người đã ầm ầm đụng vào nhau.

"Âm!" Rõ ràng là hai nắm đấm của của hai người, giờ phút này lại phát ra một tiếng động vô ùng chói tai.

"Răng rắc rắc.”

Một giây sau, lại là một âm thanh khớp xương vỡ vụn vang lên lanh lảnh, giống như là xương bị gãy.

“A! Á, mày, á!"

Ngay sau đó, một tiếng lại một tiếng kêu thảm trong nháy mắt vang lên, thanh âm cực kỳ to lớn, rung động màng nhĩ của mọi người.

Những người nhắm mắt lại kia, thậm chí không cần đi xem cũng biết lúc này Cao Phong thế thảm như thế nào.

Đây tuyệt đối là Cao Phong bị nện ngã xuống đất, lúc này đang ôm cánh tay kêu lên thảm thiết!

Nhưng mà, sau mấy giây, bỗng nhiên có người phát hiện không thích hợp.

Âm thanh này...tiếng kêu thảm không ngừng này hình như không phải của thanh niên kêu Cao Phong kia?

Càng giống như, làm sao lại giống như là âm thanh của Trần Quốc Sơn vậy?

Nghĩ tới đây, rất nhiều người trong lòng đều chấn động mãnh liệt, vội vàng mở mắt nhìn về phía giữa sân.

Tiếp theo, tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ khó tin, không khỏi há to mồm, một mặt kinh hãi nhìn hết thảy.

Bọn họ đang nhìn thấy cái gì vậy, thấy được Trần Quốc Sơn vốn dĩ nghiền ép toàn sân lúc này đang ôm cánh tay kêu thảm không ngừng.

Trên khuôn mặt vàng như nến kia, từng giọt mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu không ngừng nhỏ xuống, hiển nhiên đang chịu đựng đau đớn vô cùng to lớn!

Mà nắm đấm của Trần Quốc Sơn trước đó đánh về phía Cao Phong, giờ phút này sử dụng mắt thường cũng có thể thấy được đã hoàn toàn bị trật khớp.

Xương khớp thậm chí còn bị lệch vài centimet, nhìn cực kỳ dọa người.

"A...Mày, mày, điều này là không thể....."

“Một đấm của tao nặng hai trăm cân, độ dày xương của tao càng cực kỳ cao, mày..... Á..."

Trần Quốc Sơn một bên kêu thảm một bên mở to hai mắt hoảng sợ nhìn Cao Phong.

Như thể mọi thứ vừa mới xảy ra làm cho Trần Quốc Sơn cực kỳ không thể tin được, giống như nhìn thấy quỷ.

Đám người không khỏi kinh ngạc, nhanh chóng nhìn theo ánh mắt của Trần Quốc Sơn, nhìn về phía Cao Phong.

Sau một khắc, trong nháy mắt tất cả mọi người trừng to mắt, từng tiếng hít khí lạnh vang lên.

Chỉ thấy Cao Phong vẫn duy trì tư thế đứng yên tại chỗ như trước, thậm chí nắm đấm kia, lúc này mới vừa vặn thu trở về.

Khuôn mặt Cao Phong hờ hững, mặt không đỏ hơi thở không gấp, bàn tay càng là không có bị sao cả.

Như thể vừa người vừa rat ay không phải là anh vậy.

Thuật phòng thân khom người đứng tấn của nhà họ Cao có thể đem tất cả trọng tâm đặt xuống dưới, vững vàng cắm trên mặt đất.

Chỉ cần chăm chỉ luyện tập quanh năm suốt thàng là có thể đạt tới hiệu quả lớn nhất, có thể sẽ giống như được kết nối với mặt đất, xem như năm sáu người vạm vỡ cũng không thể làm rung chuyển một chút nào.

Cao Phong mượn sức lực vững vàng của thuật khom người đứng tấn này, lại dựa vào tố chất thân thể mạnh mẽ của bản thân, chỉ một đấm liền đánh Trần Quốc Sơn không ngừng lùi lại.

Trần Quốc Sơn xuất ra bao nhiêu lực đạo, anh ta sẽ chịu đựng sát thương do phản sốc bấy nhiêu.

Cao Phong ngược lại cảm thấy không có gì, thế nhưng mọi người chung quanh đã bị chấn kinh không cách nào nói nên lời.

Trong lòng Khúc Đại Minh càng chấn động không thôi, anh ta vẫn luôn biết Cao Phong rất mạnh nhưng mà không nghĩ tới vậy mà lại mạnh như vậy.

Lâm Hân càng không thể tưởng tượng nổi trừng lớn đôi mắt đẹp, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

Lần đầu tiên khi cô ta gặp Cao Phong, cô ta chỉ cảm thấy Cao Phong là loại con nhà giàu không có học hành, càng giống như nhà giàu mới nổi.

Dù sao người cầm mấy tỷ đi mua xe thật sự không nhiều.

Sau này lần thứ hai tiếp xúc với Cao Phong, cô ta cảm thấy thân phận Cao Phong có chút thần bí, bởi vì khi Cao Phong ở phòng vệ sinh gọi điện thoại, cô ta tình cờ nghe được vài câu.

Lúc ấy cô ta còn từng khuyên Hạ Vy, bảo Hạ Vy tuyệt đối không nên đối đầu với Cao Phong.

Nhưng cô ta hoàn toàn không nghĩ tới, thực lực cá nhân của Cao Phong lại mạnh như vậy!

Phải biết, trước đó Trần Quốc Sơn đã nghiền ép tất cả mọi người trong phòng tập thể hình Phong Minh, mắt thấy đã phá quán thành công rồi.

Thậm chí ngay cả ông chủ của phòng tập thể hình Phong Minh là Khúc Đại Minh cũng bị ba đấm của Trần Quốc Sơn đánh cho ngã nhào.

Ngay lúc này, Cao Phong mạnh mẽ ra tay ngăn cơn sóng dữ, một đấm làm cho Trần Quốc Sơn bị đẩy lùi mấy bước, đồng thời dùng phương thức cứng đối cứng, đánh cho nắm đấm của Trần Quốc Sơn bị biến dạng.

Không những bảo toàn được thể diện của Khúc Đại Minh, mà còn cứu vãn phòng tập thể hình Phong Minh khỏi cơn nguy khốn, đây là thô bạo đến cỡ nào?

"Mẹ ơi! Cao Phong này không đơn giản!”

“Hoá ra anh ta mới là người có thực lực mạnh nhất phòng tập thể hình Phong Minh, anh ta có thu học viên không? Tôi muốn mời anh ta làm huấn luyện viên riêng!"

"Quá mạnh, quá mạnh!”

Những khách hàng trong phòng tập thể hình, nam đều là vẻ mặt sùng bái, nữ đều là đôi mắt đẹp ẩn tình.

Người đàn ông vô cùng mạnh mẽ này, trên cơ thể luôn có một cỗ khí chất chinh phục mạnh mẽ làm cho mỗi người phụ nữ đều muốn ngừng mà không được!

Nếu không phải lúc này không thích hợp thì những người phụ nữ tính cách lớn mật kia đã nhào lên hỏi phương thức liên lạc của Cao Phong rồi.

Mà Cao Phong chậm rãi thu hồi nắm đấm, cũng chậm rãi đứng thẳng người lên.

Lúc này mọi người mới kinh hãi phát hiện, từ đầu tới cuối cơ thể Cao Phong đều không có xê dịch nửa bước.

Trước đó anh chỉ là duỗi ra chân trái đi cắm tấn, sau khi bàn chân lùi về vẫn đứng tại chỗ như cũ, bàn chân phải từ đầu tới cuối đều không có xê dịch một chút xíu.

Nói cách khác, sức lực một đấm kia của Trần Quốc Sơn không hề rung chuyển Cao Phong một chút nào!

Giống như là châu chấu đá xe, không hề ảnh hưởng chút nào đối với Cao Phong.

Nghĩ tới đây, trong lòng của mọi người càng thêm kinh hãi, con mắt cũng trưng càng lớn. .

Đây, đây mà vẫn còn là người ư? Người bình thường có thể mạnh mẽ như vậy sao? Chẳng lẽ trên thế giới này, thật sự có loại cao thủ võ thuật kia?

Cao Phong đối với tiếng nghị luận xung quanh đều tỏ ra mắt điếc tai ngơ, bọn họ làm sao biết, Cao Phong dưới giám sát hạ của ông Cao, từ năm tuổi liền bắt đầu đứng tấn, mãi cho đến ông Cao bệnh tình nguy kịch mới ngừng lại.

Thuật khom người đứng tấn của nhà họ Cao, thời gian luyện tập càng dài dưới chân càng ổn, sao có thể là thứ mà người bình thường có thể tưởng tượng.

Giống như người bình thường vĩnh viễn không ngờ tới, gia tộc có truyền thừa giống như nhà họ Cao, đến tột cùng khủng bố cỡ nào.

“Mẹ nó, mẹ nó, điều này là không thể!"

Trần Quốc Sơn ôm cánh tay của mình, cảm giác toàn bộ cánh tay của mình đều tàn phế.

Một đấm lúc nãy của anh ta, giống như là đập vào trên tấm thép dày mười centimet, thiếu chút nữa làm tan nát xương lòng bàn tay ngay tại chỗ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi