RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2533

“Thật sự xin lỗi! Em chỉ là muốn mình và Tông Trạch có thể có một tương lai tốt đẹp hơn mà thôi.”

“Thử hỏi làm gì có người phụ nữ nào không hy vọng người đàn ông của mình là một người đàn ông tài năng, dũng cảm, đầu đội trời chân đạp đất chứ? Càng không hy vọng người đàn ông của mình bị người khác giẫm ở dưới chân.”

“Cho nên em mới nói nhiều hai câu, nếu Tông Trạch không thích, sau này em sẽ không nói nữa.” Trông Cao Mỹ Lệ có vẻ đang rất tự trách.

Liễu Tông Trạch mới vừa dựng đứng phòng tuyến, trong phút chốc trực tiếp bị đánh tan.

“Cục cưng Mỹ Lệ! Em cũng đừng suy nghĩ nhiều! Anh cũng không có ý gì khác, anh chỉ cảm thấy là…”

“Thôi! Anh cứ nói với em thế này đi, anh chắc chắn rằng mình sẽ là một người đàn ông dũng cảm, đầu đội trời chân đạp đắt, cố gắng mang đến một tương lai tốt đẹp cho em.”

“Nhưng mà chỉ có anh Phong đứng cao hơn anh, chúng ta mới có thể tốt hơn, em hiểu không?” Liễu Tông Trạch nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng nghiêm túc.

“Em hiểu rồi! Em hiểu rồi! Anh không biết rằng người ta vẫn thường nói, khi yêu, chỉ số thông minh của con gái đều trở thành số âm à?”

“Cho nên nếu như có lúc em nói gì không đúng, anh cũng không thể trách cứ em.” Cao Mỹ Lệ đưa tay véo nhẹ chóp mũi của Liễu Tông Trạch một cái.

“Làm sao lại có chuyện đó được? Chắc chắn sẽ không có chuyện như vậy! Anh đảm bảo đấy!” Trong lòng Liễu Tông Trạch vô cùng ấm áp, anh ta vội vàng khoát tay và nói.

Lúc này, Cao Mỹ Lệ mới hài lòng, sau đó lại tiếp tục rúc vào lòng của Liễu Tông Trạch.

Mà vào giờ phút này, cô ta đã thu lại nụ cười trên mặt, sâu trong ánh mắt lại thoáng qua vẻ lạnh lùng như băng.

Xem ra cần phải trao đổi với chú Lực một chút về thái độ của Liễu Tông Trạch.

Trước mắt, động tác của cô ta vẫn không thể rung chuyển địa vị của Cao Phong và Long Tuấn Hạo ở trong lòng Liễu Tông Trạch.

Như vậy chỉ có thể ra tay ở mặt khác.

Trong biệt thự trên đỉnh Núi Bồng Thiên, Cao Phong và Kim Tuyết Mai đang ở trong phòng của mình.

“Anh cảm thấy Tông Trạch đã rơi vào bể tình mà không có cách nào tự kiềm chế được!”

Cao Phong đặt điện thoại di động xuống, không nhịn được nhẹ nhàng than một tiếng.

“Cao Phong! Anh nói cái cô Cao Mỹ Lệ đó có phải là gián điệp hay không?”

Kim Tuyết Mai trợn to hai mắt, cô cũng cực kỳ quan tâm đến chuyện này.

“Anh cảm thấy chắc chắn là cô ta có vấn đề!” Cao Phong gật đầu một cái.

Chợt nhớ tới lần đầu tiên anh gặp Cao Mỹ Lệ, khi đó hai người bắt tay nhau, Cao Phong có cảm giác trong lòng bàn tay của mình đã bị đối phương gãi nhẹ hai cái.

Anh biết rõ là cảm giác của mình không sai, nhưng vẫn tình nguyện tin tưởng rằng mình đã sai rồi.

Cho nên anh cố gắng khắc chế bản thân, ép mình không suy nghĩ nhiều về chuyện kia.

Nhưng mà bây giờ nhìn lại, anh lại không thể không suy nghĩ nhiều.

Chẳng lẽ Cao Mỹ Lệ là muốn dùng chính bản thân cô ta để phá hư tình cảm giữa mình và Liễu Tông Trạch sao?

Nghĩ tới đây, trong lòng Cao Phong trong kỳ chấn động.

Chuyện này rất có khả năng đấy!

“Tông Trạch đang bị sao vậy? Ma quỷ mê hoặc đầu óc sao? Sống chung suốt một tháng mà cũng không phát hiện ra có chuyện khác thường?”

Cao Phong cảm thấy hơi buồn bực, anh ngồi dậy, đưa tay xoa xoa trán và nói với giọng không biết làm sao.

Kim Tuyết Mai nhìn thấy dáng vẻ sốt ruột của Cao Phong, lại nhịn không được bật cười thành tiếng.

“Anh thật là… Nếu như có người nói với anh rằng, em chính là một tên gián điệp, anh có hay không?” Kim Tuyết Mai cười hỏi.

“Vậy chắc chắn là không tin rồi, ai dám nói lời này, anh sẽ lập tức giết chết kẻ đó.” Cao Phong trả lời không một chút do dự.

“Vậy là đúng rồi mà! Bởi vì anh yêu em, cho nên anh có thể tin tưởng em bằng cả mạng sống của mình!”

“Mà Tông Trạch cũng yêu Cao Mỹ Lệ, nên tất nhiên là anh ta sẽ không nghi ngờ cô ta!”

“Em cảm thấy, cho dù chúng ta có xác định Cao Mỹ Lệ chính là một tên gián điệp, Tông Trạch cũng sẽ không tin tưởng.” Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng gật đầu.

Cao Phong yên lặng mấy giây rồi nói: “Em khác với cô ta. Tình cảm chúng ta đã bao lâu rồi!”

“Sao lại khác nhau chứ? Mỗi một phần tình cảm đều đáng giá tôn trọng.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi