RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2534

“Cũng không thể nói rằng tình cảm của chúng ta tình cảm chân thật, còn tình cảm của người khác thì không giống vậy!”

“Thật ra em cảm thấy, được ăn của ngon vật lạ rất hạnh phúc, nhưng ăn trấu nuốt rau cũng là một loại hạnh phúc.”

“Những thứ này có điều kiện vật chất khác nhau, nhưng về mặt tình cảm vẫn giống nhau, bình thản cũng có hạnh phúc sự bình thản.”

“Cho nên, Tông Trạch thích Cao Mỹ Lệ, vì vậy anh ta có thể lựa chọn tin tưởng cô ta mà không hề do dự, đó cũng là điều khó tránh khỏi!”

Mấy câu nói của Kim Tuyết Mai đã làm cho Cao Phong tỉnh ngộ ra.

Đúng vậy! Mỗi một phần tình cảm tình đều đáng được tôn trọng.

Cũng không phải tình cảm của mình như của ngon vật lạ thì có tư cách xem thường tình cảm như ăn trầu nuốt rau.

“Tuyết Mai! Vậy em nói anh nên làm gì bây giờ?”

Lúc này, Cao Phong thật sự coi Kim Tuyết Mai là bà nội trợ đảm đang, anh nắm lấy bàn tay của Kim Tuyết Mai và hỏi.

Kim Tuyết Mai nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ một hồi rồi sau đó trả lời: “Em cảm thấy, bây giờ anh vẫn chưa thể xác định chắc chắn là Cao Mỹ Lệ có vấn đề, cho nên việc cần làm nhất chính là theo dõi Cao Mỹ Lệ một cách sát sao, sau đó thu thập chứng cứ.”

“Còn bên phía Tông Trạch, anh cũng phải thử kéo anh ta trở về, mặc kệ có thể thay đổi suy nghĩ của anh ta hay không, anh đều phải thử lên tiếng xem sao.”

Ý tưởng của Kim Tuyết Mai rất đơn giản, nếu như Cao Mỹ Lệ thật sự có vấn đề, vậy bây giờ Liễu Tông Trạch cũng không khác gì một kẻ đã rơi vào đầm lầy, đã lún sâu vào trong vũng bùn.

Mà Cao Phong đưa tay ra kéo lấy Liễu Tông Trạch, cho dù không thể kéo anh ta ra ngoài, ít nhất cũng có thể chậm trễ tốc độ Liễu Tông Trạch bị ngập lún hẳn.

Cao Phong cẩn thận suy nghĩ một chút, cảm thấy ý kiến của Kim Tuyết Mai rất đúng, anh nặng nề gật đầu nói: “Đúng vậy! Ngày mai anh sẽ đi tìm Tông Trạch, vô tư thẳng thắn nói chuyện một lát.”

“Còn về phía Cao Mỹ Lệ, anh cũng sẽ sắp xếp người nhìn chằm chằm.”

“Chồng em là người tài giỏi nhất, chắc chắn anh có thể giải quyết chuyện này.” Kim Tuyết Mai vung vẩy quả đấm nhỏ, cổ động cho Cao Phong.

“Em đúng là bà nội trợ đảm đang của anh!” Cao Phong ôm Kim Tuyết Mai vào lòng mình, giọng nói tràn đầy tình cảm.

“Có thể giúp đỡ anh dù chỉ một chút cũng làm em cảm thấy vui vẻ rồi!” Giọng nói của Kim Tuyết Mai rất nghiêm túc nhưng cũng vô cùng dịu dàng và đầy tình cảm.

Bên phía Liễu Tông Trạch, sau khi anh ta và Cao Mỹ Lệ xem phim điện ảnh xong, anh ta đưa Cao Mỹ Lệ về nhà cô ta.

Đúng là cha mẹ của Cao Mỹ Lệ đã chuẩn bị xong bữa ăn khuya, đang chờ đợi hai người trở về.

Bên trong phòng khách, cha của Cao Mỹ Lệ đeo mắt kiếng, đang xem báo.

Tư thế ngồi nghiêm chỉnh, không có một chút qua loa, làm cho Liễu Tông Trạch cũng không dám hít thở mạnh trước mặt ông ta.

Ngược lại mẹ của Cao Mỹ Lệ vẫn khá một chút, bà ta tương đối khách khí với Liễu Tông Trạch, vội vàng gọi hai người ngồi xuống.

“Ông ơi! Ra ăn cơm!” Mẹ của Cao Mỹ Lệ kêu một tiếng.

“Ừ!” Cha của Cao Mỹ Lệ gật đầu một cái, sau đó gấp tờ báo lại rồi để sang một bên, chậm rãi đi về phía bàn cơm.

“Chú Cao! Mời chú ngồi! Mời chú ngồi!” Liễu Tông Trạch tươi cười nhìn người đàn ông thấp hơn anh ta một cái đầu, đang đứng trước mặt anh ta.

Liễu Tông Trạch biết, cha và mẹ của Cao Mỹ Lệ đều là cán bộ cao cấp, trước khi về hưu, một người là bác sĩ, một người là giáo sư.

Cho nên hai người đều vô cùng nghiêm túc và quy củ, nhưng điều này cũng dễ hiểu thôi.

Ba người trong gia đình của Cao Mỹ Lệ cộng thêm Liễu Tông Trạch, bốn người ngồi chung một bàn cơm.

“Tông Trạch à! Quan hệ giữa cháu và Mỹ Lệ vẫn tốt chứ?” Mẹ của Cao Mỹ Lệ cười hỏi.

Nói tới chỗ này, Liễu Tông Trạch buông đũa xuống, ngẩng đầu nghiêm túc bảo đảm: “Dì! Mỹ Lệ là người phụ nữ mà cháu thích nhất trên đời này, chắc chắn cháu sẽ đối xử tốt với cô ấy!”

“Tốt! Tốt lắm!” Mẹ của Cao Mỹ Lệ cười gật đầu.

Mà Cao Mỹ Lệ vẫn luôn duy trì khuôn mặt đỏ bừng, cúi đầu yên lặng không nói một lời nào.

“Tôi nghe Mỹ Lệ nói, cậu đã nói với con bé về chuyện kết hôn đúng không? Hai người chuẩn bị kết hôn thế nào đây?” Cha của Cao Mỹ Lệ nhàn nhạt hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi