RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2541

“Tôi vẫn muốn nói một câu nói kia, mặc kệ phát sinh cái gì, anh mãi mà là anh Phong của tôi!”

“Cho nên tôi có thể coi như những chuyện này đều chưa bao giờ xảy ra. Nếu bây giờ anh chúc phúc cho tôi và Mỹ Lệ, tôi còn có thể nhận anh là anh trai!”

Liễu Tông Trạch than nhẹ một tiếng, sau đó giọng nói trở nên nghiêm túc.

Trong lòng anh ta đang suy nghĩ, dù Cao Phong thật sự có suy nghĩ gì khác đối với Cao Mỹ Lệ, nhưng chỉ cần bây giờ dừng lại, quan hệ giữa anh ta và Cao Phong sẽ không thay đổi.

Dù sao hai người đều là đàn ông, ai cũng có lòng thích cái đẹp, Liễu Tông Trạch có thể nể tình anh em bấy lâu nay mà coi như tất cả những chuyện này đều chưa từng xảy ra.

Không thể không nói, làm một người anh em, Liễu Tông Trạch có thể làm được đến mức này đã tận tình tận nghĩa rồi.

Nhưng quan trọng là từ trước đến giờ, Cao Phong chưa từng làm những chuyện này!

“Cậu có thể coi như không có chuyện gì xảy ra, nhưng tôi không thể.”

“Tất cả những thứ này đều do Cao Mỹ Lệ tự biên tự diễn, cậu còn không nhìn ra được sao?”

“Lúc ấy, khi cô ta xem điện thoại di động của tôi, Long Tuấn Hạo và Phạm Thanh Nhiên cũng ở tại chỗ, nếu cậu không tin tôi, cậu có thể hỏi bọn họ một chút.” Cao Phong cầm lấy điện thoại di động trở rồi kiểm tra thử. Anh sợ Cao Mỹ Lệ còn táy máy tay chân gì khác trong điện thoại di động của anh.

“Chuyện đó lại có thể chứng minh được điều gì chứ?”

Lúc này, Liễu Tông Trạch đã giống như nổi điên, trong lòng giữ vững ý tưởng của mình, từ đầu đến cuối không nghe lọt một câu của Cao Phong.

Chỉ xem điện thoại di động một chút là có thể chứng minh Cao Mỹ Lệ tự lưu số điện thoại, tự gửi tin nhắn sao?

Trong lòng Cao Phong cảm thấy vô cùng bực bội.

Hơn nữa còn xuất hiện cảm giác sốt ruột như đàn gãy tai trâu vậy.

“Bây giờ, tôi lập tức gọi điện cho Tuấn Hạo.” Lúc này, Cao Phong gọi đến số của Long Tuấn Hạo.

Hiện tại tâm trạng của Cao Phong không thể tránh khỏi có chút rối loạn.

“A lô! Anh Phong! Anh có gì cần dặn dò sao?” Long Tuấn Hạo nhanh chóng nghe máy, hình như ở đầu dây bên kia hơi ồn ào huyên náo.

“Cậu đang ở đâu vậy?” Cao Phong đi thẳng vào vấn đề.

“Các anh em trong Khối tập đoàn Phong Hạo đang lần lượt tới đây, tôi phải đi tiếp đón một chút, sau đó sắp xếp nơi dừng chân cho bọn họ!” Long Tuấn Hạo nhanh chóng trả lời.

Chỉ trong thời gian nói một câu như vậy, Cao Phong cũng nghe thấy bên kia có rất nhiều người đang gọi Long Tuấn Hạo.

“Buông xuống tất cả mọi chuyện, tới Công ty Bất động sản Phong Mai.”

“Chúng tôi đang đợi cậu ở văn phòng của Tông Trạch.” Cao Phong nhàn nhạt nói.

“Chuyện này…” Long Tuấn Hạo dừng một chút, cuối cùng vẫn trả lời: “Được thôi! Tôi sẽ nhanh chóng đến ngay, nhiều nhất là mười phút đồng hồ.”

Cao Phong gật đầu một cái, cúp điện thoại, lần nữa nhìn về phía Liễu Tông Trạch.

Mới vừa rồi, khi Cao Phong gọi điện thoại, Liễu Tông Trạch cứ khoanh tay đứng bên cạnh như vậy, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn toàn bộ quá trình.

Trong lòng thậm chí còn cảm thấy giống như Cao Phong đang diễn xuất trước mặt anh ta vậy.

“Tuấn Hạo sẽ nhanh chóng đến đây, cô ta có mượn điện thoại di động của tôi hay không, chúng ta chỉ cần đối chất một chút là được.” Cao Phong nhàn nhạt nói.

“Anh Phong! Có thể xác nhận cô ấy đã từng chạm vào điện thoại di động của anh là có thể chắc chắn chuyện này là do Mỹ Lệ làm sao?” Trong giọng nói của Liễu Tông Trạch lộ ra một vẻ giễu cợt.

Cao Phong nghe vậy, sửng sốt khoảng mười mấy giây, sau đó mới trầm giọng nói: “Ý cậu là gì? Bây giờ lời nói của Cao Mỹ Lệ còn tác dụng hơn lời nói của tôi phải không?”

“Bây giờ, Cao Phong này không thể để Liễu Tông Trạch cậu tin tưởng nữa đúng không?”

Một tiếng chất vấn làm Liễu Tông Trạch lập tức sững sờ, hơn nữa tỉnh táo không ít.

“Anh Phong! Tôi không có ý này…” Vẻ giễu cợt trong mắt Liễu Tông Trạch chậm rãi biến mất.

“Trong những chuyện thế này, chắc chắn là một trong hai người đã nói dối, nếu cậu tin tưởng vào Cao Mỹ Lệ thì chứng tỏ là cậu tin rằng tôi đang nói dối, cậu thật sự nghĩ như vậy sao?” Hai mắt của Cao Phong híp lại.

Đồng thời trong lòng đau đớn như bị một lưỡi dao xoắn nát vậy.

Tình cảm của anh và Liễu Tông Trạch suốt một thời gian dài như vậy cũng không bằng một tháng tiếp xúc với Cao Mỹ Lệ sao?

Có câu nói người đẹp là mầm tai họa, những lời này đúng là không sai chút nào?

“Anh Phong! Tôi không có ý không tin anh, nhưng mà…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi