RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2542

“Nếu như tôi nói xấu chị dâu Tuyết Mai ở trước mặt anh, anh sẽ làm gì chứ?” Liễu Tông Trạch hơi cắn răng, nhưng cảm xúc vẫn chậm rãi bình tĩnh hơn.

“Cậu đừng nên so sánh Tuyết Mai và Mỹ Lệ! Liễu Tông Trạch! Tôi chỉ nói cho cậu mấy câu, cậu nghe thật kỹ cho tôi!!”

“Đàn ông con trai sống trên đời này không nên phụ lòng bốn đối tượng!”

“Mặt đất dưới chân, cha mẹ ở nhà, người phụ nữ trong lòng và anh em bên cạnh.”

“Cho nên trước mặt cậu, tôi sẽ nói những câu kiểu như anh em như thể tay chân, phụ nữ như quần áo, những lời như vậy không có ý nghĩa gì.”

“Anh em như tay chân hay người phụ nữ mà mình yêu đều quan trọng cả!”

“Tôi chỉ muốn để cho cậu phải suy nghĩ thật kỹ, chúng ta ở cạnh nhau lâu như vậy, cậu phải hiểu Cao Phong tôi có phải là người anh em đáng để cậu tin tưởng hay không!”

Cao Phong chắp tay sau lưng, nói ra những lời làm Liễu Tông Trạch phải lộ vẻ xấu hổ, anh ta chậm rãi cúi đầu.

Mỗi một chữ trong những lời này cũng giống như là một tiếng nổ lớn giữa vùng đất bằng phẳng, làm màng nhĩ của Liễu Tông Trạch rung động ong ong.

Thẳng đến khi đánh thức đầu óc anh ta.

Anh ta đặt tay lên ngực rồi tự hỏi, từ khi đi theo Cao Phong, đúng là Cao Phong đối xử với anh ta không tệ, cũng đối xử với nhà họ Liễu không tệ.

Suốt một thời gian dài như vậy, anh ta cũng có thể nhìn rõ nhân phẩm của Cao Phong.

“Anh Phong! Tôi tin tưởng anh!” Liễu Tông Trạch yên lặng hồi lâu rồi mới ngẩng đầu lên và nói một cách nghiêm túc.

“Nhưng mà anh nói là Mỹ Lệ có vấn đề, vậy anh nói cho tôi, cô ấy có vấn đề gì chứ?”

Cao Phong nghe vậy vẫn không nói gì, vẫn đứng im tại chỗ.

“Cô ấy đã liên lạc với Cao Anh Hạo rồi, hay là đã làm chuyện gì khác?” Liễu Tông Trạch hỏi lại.

Cao Phong nghe vậy chỉ có thể yên lặng, nếu như anh có chứng cứ, anh còn cần phải nói nhiều như vậy sao?

Trực tiếp đặt chứng cứ trước mặt Liễu Tông Trạch là tất cả mọi chuyện sẽ rõ ràng sáng tỏ ngay thôi.

“Tôi sẽ bày chứng cứ trước mặt cậu.”

“Nhưng bây giờ, cậu phải phủi sạch quan hệ và giữ một khoảng cách với cô ta.” Giọng nói của Cao Phong vô cùng bình tĩnh.

Liễu Tông Trạch nghe vậy, yên lặng suy nghĩ một chút. Anh ta mới vừa xác định quan hệ với Cao Mỹ Lệ, chưa kịp bên nhau bao lâu thì phải phủi sạch quan hệ, sao anh ta có thể làm vậy chứ?

“Anh Phong!” Liễu Tông Trạch còn muốn nói thêm điều gì.

“Nếu như cậu vẫn tiếp tục u mê không tỉnh, vậy tôi sẽ tự đi tìm Cao Mỹ Lệ nói một chút.” Cao Phong vẫy tay cắt đứt.

Liễu Tông Trạch đột nhiên sửng sốt, sau đó ngẩng đầu nhìn Cao Phong và thôi lên: “Anh Phong! Anh Phong! Anh muốn làm gì?”

“Tôi có ta phương thức.” Cao Phong xoay người muốn đi.

“Anh Phong! Anh không thể động đến cô ấy! Càng không thể tổn thương cô ấy! Anh Phong!” Liễu Tông Trạch chạy đến kéo Cao Phong, trong mắt tràn đầy lửa giận.

“Cậu… Cuối cùng cậu vẫn không tin tôi.” Cao Phong chậm rãi xoay người, nhìn Liễu Tông Trạch và lắc đầu nói.

Trong mắt tràn đầy thất vọng.

Liễu Tông Trạch trợn to hai mắt, sững sờ nhìn Cao Phong như vậy, trong đầu có vô số ý tưởng đang chớp động, trong lòng lại đồng thời xuất hiện hàng trăm cảm xúc ngổn ngang.

“Anh Phong! Cho dù thế nào đi nữa, nếu như anh tổn thương Cao Mỹ Lệ.”

“Vậy từ nay về sau, Liễu Tông Trạch tôi và anh cắt áo chấm dứt tình nghĩa!” Liễu Tông Trạch cắn răng, gầm nhẹ một tiếng.

“Chát!”

Cao Phong đột nhiên xoay người, một bạt tai đánh lên mặt của Liễu Tông Trạch.

Toàn thân anh run rẩy vì vô cùng tức giận.

Liễu Tông Trạch che mặt không nói một lời, nhưng vẻ mặt vẫn kiên định như cũ.

“Cậu làm tôi quá thất vọng rồi!” Lúc này, đến miệng lưỡi của Cao Phong cũng đang run rẩy.

Bởi vì anh quan tâm đến người anh em này, cho nên mới dùng hết sức kéo anh ta lại.

Nếu đổi thành người khác, Cao Phong có thể dùng một nhát dao chém hai người, chuyện này thì có khó khăn gì chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi