RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2831

Cánh quạt của hai chiếc trực thăng quay tròn, lập tức bay lên.

Cao Phong một tay giữ cửa máy bay trực thăng, dùng loa trên máy bay trực thăng hét to.

“Các anh em, hôm nay chỉ có một mục tiêu!”

“Giết đến long trời lở đất! Giết đến máu chảy thành sông! Giết đến khi máu tươi nhiễm đỏ hải phận nhà họ Cao!”

“Dù có xảy ra chuyện gì cũng sẽ có người giúp chúng ta đè xuống!”

Giọng Cao Phong tràn đầy tức giận, rốt cuộc cũng chờ được ngày này.

“Ha ha ha! Giết, giết, giết!” Long Tuấn Hạo và những người khác cười lớn.

“Giết không thương tiếc!”

“Giết đến long trời lở đất, máu chảy thành sông!”

“Giết! Giết! Giết!”

Hàng chục nghìn người gào thét, tiếng thét vang trời.

Tinh thần chiến đấu trào dâng, sục sôi nhiệt huyết!

Lá cờ Phong Hạo ngay lập tức được kéo lên trên cột buồm, bay phấp phới trong gió.

“Phần phật!”Một đàn chim hải âu bị hoảng loạn bay lên không trung, như thể chúng cũng cảm nhận được ở đây sắp xảy ra một cuộc chiến nảy lửa.

“Giết! Giết! Giết!”

“Giết! Giết! Giết!”

Tiếng reo hò không dứt như một cơn giông bão quét về phía biển xa.

Dưới sự dẫn dắt của hai chiếc trực thăng, hạm đội bắt đầu xuất phát tiến thẳng về hòn đảo phía Đông của nhà họ Cao.

Những cơn gió biển nổi lên mang theo những luồng gió mát.

Điều khiến người ta cảm thấy ớn lạnh hơn cả chính là bầu không khí đầy sát khí này.

Hải phận thành phố Đà Nẵng, nằm ở phía nam của thành phố Đà Nẵng.

Phía nam tiếp giáp với Quảng Nam, phía bắc giáp với Thừa Thiên Huế.

Hải phận vô cùng rộng lớn, giáp ranh với nhiều thành phố.

Còn hải phận của nhà họ Cao nằm ngay phía trên hải phận này, chiếm một diện tích không nhỏ.

Lúc đầu, ông cụ Cao cũng là một nhân vật xuất chúng, ông không muốn vào thủ đô. Dưới sự giúp đỡ của bạn bè thân thích, ông đã được cấp trên đồng ý và lấy được khu hải phận này.

Đảo nhà họ Cao nằm ở trung tâm của hải phận, là một khu vực trọng yếu.

Bốn hòn đảo lớn là Đông, Tây, Nam, Bắc nằm ở bốn hướng xung quanh, giống như những ngôi sao bao quanh mặt trăng mặt trăng, tạo nên hòn đảo trung tâm ở giữa.

Bốn hòn đảo kết nối với nhau, lấy hòn đảo trung tâm làm nòng cốt.

Kết thành móc xích, không chút khe hở.

Nếu mặt trận phòng thủ của bốn hòn đảo được kết nối, chúng sẽ giống như tấm lưới sắt cực kỳ vững chắc.

Để đến được đảo trung tâm ở bên trong nhất định phải đi qua các đảo bên ngoài.

Phải nói rằng tầm nhìn của ông cụ Cao quả thực thâm sâu.

Điều kiện địa lý đặc biệt này đã làm nên sự thịnh vượng của nhà họ Cao, qua nhiều năm như vậy nhưng vẫn không bị lung lay.

Nhiều năm qua, nhà họ Cao cũng bị không ít các nhóm hải tặc và các thế lực khác đến tấn công.

Kết quả chúng đều bị đánh bại.

Khắp Việt Nam này, ngoại trừ quân đội được phái tới, e rằng không ai có thể làm rung chuyển được cây đại thụ này.

Tuy nhiên, Cao Phong lại khác.

Anh là một ngoại lệ.

Anh không chỉ có thể rung chuyển nó, mà còn nhổ được tận gốc. Sau đó, trồng lên cái cây của riêng mình.

Lúc này, trên hòn đảo phía Đông nhà họ Cao.

Cả hòn đảo đang đắm chìm trong không khí vui mừng với sâm panh và rượu vang.

Tiếng pháo vang lên không ngừng, dù sao thì Cao Anh Hạo cũng là người chi tiền, bọn họ chỉ cần vui chơi hết mình mà thôi.

Đối với những binh sĩ nhà họ Cao như bọn họ mà nói, bình thường bọn họ dùng phần lớn thời gian để luyện tập, hiếm khi được thả lỏng, cho nên bọn họ đương nhiên sẽ tận dụng cơ hội này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi