Chương 3023
“Không ai có thể chạm vào cô ấy, tất cả người trên thế giới này cũng không ai được đụng vào cô ấy.”
Cao Phong nói xong không nhìn lại, xoay người bước ra ngoài.
Thủ đô!
Anh muốn đi.
Lý trí chó má gì chứ, coi trọng đại cục cái mẹ gì.
Đến người mình yêu còn không bảo vệ được thì còn quan tâm quái gì đến đại với cục nữa!
“Anh Phong, đã được tìm thấy người rồi, chính là những người này.”
Đúng lúc này, Long Tuấn Hạo dùng một chân đạp bay cửa ra, trong tay túm hai người xách vào.
Phía sau còn đi theo mười mấy người sắc mặt tái nhợt, mặt mũi sưng vù.
Bảy, tám người trung niên to béo còn có một vài thanh niên nhuộm tóc vàng được đưa đến.
Cao Phong vừa mới bước lên bậc thềm đột nhiên dừng lại.
“Hỏi đi! Không nói, giết!” Cao Phong rất đơn giản nói ra năm chữ.
“Quỳ xuống!”
Long Tuấn Hạo đá vào đầu gối một người đàn ông trung niên, rồi hét lên.
“Đại ca, nói, nói cái gì chứ?”
Người đàn ông trung niên trợn mắt hốc mồm, trong lòng vẫn cảm thấy có chút may mắn.
“Đừng để tao phải nói lần thứ hai.” Cao Phong nhẹ giọng nói.
“Đại ca à, tôi thật không biết các anh đang hỏi cái gì…” Người đàn ông trung niên cúi đầu nói.
“Được.”
Cao Phong nhàn nhạt gật đầu, sau đó trực tiếp bước về phía trước.
“Xoẹt!”
Cao Phong trực tiếp rút cây kiếm trong tay Long Tuấn Hạo ra.
“Đại ca! Anh Phong, anh đừng kích động, tôi nói!”
Đôi mắt người đàn ông trung niên lập tức mở to, giọng nói run rẩy hét lên.
“Muộn rồi!”
“Phập!”
Cây kiếm dài một mét xẹt qua, đem theo sức mạnh ghê người.
Cây kiếm rút ra, vô số vết máu bắn tung toé ra theo.
“Phụt!”
Thanh kiếm chém ngang vai người đàn ông trung niên.
“Đại ca… hừ, a, đau quá!”
Trong chốc lát bị chém một nhát sâu vài centimet như vậy.
Người đàn ông trung niên lập tức hét lên một tiếng, không ngừng lăn lộn trên mặt đất, trong chốc lát máu tươi lan ra, nhuộm đỏ cả một vùng rộng lớn trên mặt đất.
“Khi ông xâm phạm khu dân cư cao cấp Bồng Thiên thì ông đã phạm vào tội chết rồi!”
Lúc này Cao Phong giống như một con quỷ khát máu trong ngục, trên mặt mang theo sự lạnh lùng bất tận, trong đáy mắt lộ ra vẻ phẫn nộ tàn nhẫn cùng ngọn lửa giận vô tận.
Không nói thêm câu gì, bàn tay còn lại lại thêm một đao.
“Phụt!”
Cây kiếm lại vụt qua một lần nữa, máu chảy như một đài phun nước.
Một đao cắt đứt cổ họng!
Những giọt máu nóng hổi bắn tung toé, có rất nhiều vết máu bắn lên người của Cao Phong.
Nước máu màu đỏ bắn lên chiếc áo khoác da đen và chiếc áo sơ mi trắng bên trong.
Chiếc áo sơ mi trắng lập tức nhuốm đầy màu máu.
“Ư… a…” Người đàn ông trung niên lấy tay che cổ, nhưng vẫn không ngăn được dòng máu chảy.
“Phụt!”
Người đàn ông trung niên máu chảy không ngừng, ngã nhào xuống đất, hai mắt trợn trừng chết không nhắm mắt.
Đây là lần giết đầu tiên.
Sau khi nắm được thành phố Đà Nẵng, Cao Phong từng nói muốn rửa tay gác kiếm từ đây không bao giờ giết người nữa.