RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3189

“Đợi đã, bác sĩ.”

Đột nhiên Cao Phong gọi bác sĩ lại.

“Anh Phong cảm thấy không thoải mái ở đâu sao?”

Bác sĩ sửng sốt, vội vàng đi vào, vẻ mặt hơi căng thẳng.

“Không phải là tôi, tôi muốn hỏi phụ nữ có thai bị người khác tiêm thuốc tê có ảnh hưởng gì không?”

Lúc Cao Phong hỏi vấn đề này, vẻ mặt anh tràn đầy nghiêm trọng.

Mà Kim Tuyết Mai cũng trợn to hai mắt thấp thỏm nhìn bác sĩ.

“Thuốc tê? Đa phần đều không có vấn đề gì, anh xem lúc sinh mổ cũng phải tiến hành tiêm thuốc tê mà.”

“Nhưng khi đó thai nhi đã hoàn toàn phát triển, anh Phong hỏi như thế… là cô Tuyết Mai có vấn đề gì sao?”

Bác sĩ hơi không xác định nhìn về phía Kim Tuyết Mai.

“Cô ấy bị người tiêm thuốc gây tê bên ngoài cơ thể, tôi không biết có ảnh hưởng gì hay không.” Cao Phong gật đầu.

Trong lòng bác sĩ lộp bộp, sau đó vội vàng nói: “Vậy phải xem thành phần chủ yếu của thuốc tê đó là gì.”

“Lidocaine, Prilocaine là những thành phần chủ yếu của thuốc tê, đến nay vẫn chưa phát hiện có ảnh hưởng gì đối với thai nhi.”

“Nói như vậy, tính an toàn của thuốc tê vẫn tương đối cao, dù sao nếu muốn dùng lên thân thể con người thì đều được điều phối cẩn thận và chính xác.”

“Nhưng trong lúc mang thai cấm dùng mấy loại chất kháng sinh, ví dụ những thứ như Metronidazole sẽ có ảnh hưởng trăm phần trăm đối với thai nhi.”

“Cô Tuyết Mai, cô có thấy chỗ nào không khỏe không?” Bác sĩ cẩn thận hỏi.

Kim Tuyết Mai cẩn thận cảm nhận rồi vươn tay sờ bụng, nói: “Hình như không có…”

“Vậy hẳn là không có vấn đề gì, nhưng cũng cần làm kiểm tra.” Bác sĩ gật đầu.

“Làm! Làm kiểm tra toàn diện đi.” Lúc này Cao Phong nói tiếp.

“Được!” Bác sĩ gật đầu nói: “Chỗ chúng tôi siêu âm màu 4D cái gì cũng làm được, anh Phong yên tâm, tôi sẽ cho bác sĩ nữ tới đây.”

Bác sĩ nói xong trực tiếp liên lạc với bác sĩ khoa phụ sản, tự mình tới đưa Kim Tuyết Mai đi kiểm tra.

Cao Kim Thành và Cao Quang Minh cũng dẫn theo vài người đi cùng.

Dù sao bây giờ Cao Phong cũng bị thương, hành động không tiện.

Cho nên cho dù lo lắng cũng chỉ có thể chờ ở trong phòng bệnh.

“Mẹ kiếp! Nếu như con nuôi tôi thật sự có chút chuyện gì thì ông đây, ông đây sẽ…”

Long Tuấn Hạo tức giận mắng một tiếng, cắn răng nghiến lợi lẩm bẩm.

“Cậu sẽ làm gì, tất cả mọi người nhà họ Đặng đã bị tôi làm chết khô rồi.” Liễu Tông Trạch nhàng lắc đầu.

“Vậy ông đây móc xác bọn họ ra rồi giết thêm lần nữa!” Long Tuấn Hạo hừ lạnh.

“Được rồi, đừng nói bậy, chắc chắn không có chuyện gì đâu.” Liễu Tông Trạch xua tay.

Cao Phong dừng hai giây rồi cũng xua tay nói: “Chắc chắn không sao đâu, mạng đời sau của Cao Phong tôi còn cứng hơn cả tôi nữa mà.”

“Soàn soạt!”

Nhóm Long Tuấn Hạo nghe thấy Cao Phong nói như vậy thì không khỏi hưng phấn chà tay.

Không có chuyện gì làm người ta vui hơn việc đón một sinh mạng nhỏ ra đời.

Trên chiến trường, bọn họ có thể giết người như ngóe, máu văng cả chiến trường, thậm chí máu lạnh vô tình.

Đằng sau đó, bọn họ cũng chỉ là người bình thường, cũng là con người có tình cảm.

Nghĩ đến chuyện con Cao Phong ra đời càng khiến cho mọi người không khỏi mong đợi.

“Để tôi xem thằng nhóc này trâu cỡ nào.”

“Mấy tên nhà giàu gì đó hoàn toàn chẳng là gì ở trước mặt cậu chủ nhỏ của tôi cả!”

“Cha cậu bé là anh Phong, vậy thì tuyệt đối sẽ tài giỏi hơn người, chuyện này không có gì để nói.”

“Ông ngoại cậu bé là tướng quân ba sao, đó là mầm tốt ba đời.”

“Cha nuôi cậu bé là Long Tuấn Hạo tôi, dưới trướng có hơn năm trăm triệu chiến sĩ hiên ngang.”

“Thành phố Hà Nội là của anh, thị trấn bi*n đ*ng là của anh, Thành phố Đà Nẵng là của anh, Thủ đô là của anh …”

“Khối tập đoàn Đế Phong, Khối liên minh thương mại Kiên Thành, nhóm chiến binh bi*n đ*ng,… còn có một Tập đoàn liên bang xuyên quốc gia, Tập đoàn Hà Đô…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi