RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3190

Long Tuấn Hạo bắt tay vào suy nghĩ nửa ngày, đột nhiên ngẩng đầu lên nói: “Mẹ nó chứ, tôi cũng muốn làm con trai của anh Phong quá…”

“Ha ha ha ha ha! Tên ngốc!”

“Nhưng nói thật, con anh Phong còn chưa ra đời mà đã trâu tận trời…”

Bỗng chốc cả nhà cười ầm lên, bọn họ rất bất đắc dĩ với Long Tuấn Hạo.

Cao Phong nghe thấy Long Tuấn Hạo tính toán thì cũng nở nụ cười, trong lòng vô cùng mong đợi.

Anh cố gắng lâu như vậy không phải là vì muốn cho mẹ con Kim Tuyết Mai một tương lai tốt hơn và không buồn không lo sao?

Bây giờ anh đã làm được rồi.

Tất cả kẻ địch đều bị anh diệt trừ, hơn nữa anh còn dốc sức tạo ra cơ nghiệp lớn thế này.

Mặc dù đời sau của Cao Phong anh không học vấn không nghề nghiệp, miệng ăn núi lở cũng đủ để cho bọn họ phồn vinh mấy đời.

Nhưng Cao Phong tin đời sau của anh tuyệt đối không phải là loại người không học vấn không nghề nghiệp.

“Đến lúc đó, các cậu vẫn phải giúp tôi chăm sóc bọn họ nhiều chút.”

“Nếu như Tuyết Mai không muốn đến Hải phận của nhà họ Cao thì… tạm thời không cần đi.”

“Cô ấy muốn sống ở Hà Nội thì cứ sống ở Hà Nội đi.”

Mọi người nghe thấy Cao Phong nói vậy thì cùng yên lặng.

Tất cả rối loạn ở Thủ đô đều xuất phát từ chính Cao Phong.

Về công về tư, Cao Phong đều phải trả lại công bằng cho cả Việt Nam.

Tuyệt đối không có cách nào chạy thoát chuyện này.

“Anh Phong, anh đừng nói thế, tôi hơi sợ đó!”

Long Tuấn Hạo xoa đầu, than thở nói: “Có Tướng Long ở đây hẳn là không có vấn đề gì lớn cả.”

Cao Phong hơi xua tay nói: “Trước tiên cứ chuẩn bị sẵn sàng đã, lo trước tránh gặp họa vẫn hơn.”

“Lực lượng bảo vệ của biệt thự trên núi Bồng Thiên phải tăng cường lên, bảo vệ chặt chẽ.”

“Lúc trước là chúng ta đã lơ là cảnh giác, sau khi mọi người trở về phải xây dựng vòng phong tỏa trong phạm vi ba ki lô mét.”

“Tất cả những gì của tư nhân trong phạm vi diện tích ba ki lô mét đó, chúng ta nếu có thể mua thì mua bằng hết cho tôi.”

Đôi mắt Cao Phong hơi nheo lại, sắp xếp từng bước từng bước một.

Ba ki lô mét xung quanh khu biệt thự núi Bồng Thiên được thu mua để phục vụ cho việc xây dựng hệ thống phòng ngự.

Cứ như vậy đủ để chắc chắn rằng đám người Kim Tuyết Mai sẽ được bình an.

Hiện tại Cao Phong cũng không biết ông Trần cuối cùng sẽ đưa cho mình câu trả lời như thế nào.

Cho nên anh chỉ có thể dốc hết khả năng của mình để chuẩn bị thật tốt.

“Đương nhiên cái này cũng chỉ là tạm thời thôi.”

“Nếu Tuyết Mai muốn sống trong nhà họ Diệp cũng được thôi.”

“Sống ở nhà họ Diệp, cô càng được bảo đảm an toàn.”

Nói gì thì nói, Diệp Thiên Long vẫn là cha ruột của Kim Tuyết Mai.

Còn về những người khác của nhà họ Diệp, ngoài ông cụ Diệp và Diệp Thiên Long ra, toàn bộ những người còn lại đều là kẻ đã quỳ trước Cao Phong.

Một lần quỳ, cả đời đều quỳ.

Chỉ cần Cao Phong còn sống, bọn họ vĩnh viễn không thể ngẩng cao đầu.

Cho nên bọn họ sẽ không ngu ngốc mà đi gây khó dễ cho Kim Tuyết Mai.

Chuyện nhà họ Đặng trong thủ đô đã bị giết sạch nhất định là một chuyện vô cùng chấn động, cũng là một lời cảnh báo cho mọi người, nhắc nhở rất nhiều kẻ phải trung thành hơn.

“Được, anh Phong. Đến lúc đó toàn bộ đều nghe theo ý của chị dâu.” Liễu Tông Trạch gật đầu.

“Hiện tại, nói cho tôi biết tình huống sau khi tôi hôn mê đi.”

Cao Phong gật đầu, thuận tay cầm lấy một điếu thuốc, sau đó lại nhẹ nhàng thả xuống.

Lúc này, Long Tuấn Hạo lui về một bước, giao quyền nói chuyện cho Liễu Tông Trạch, bộ dáng giống như quản gia của khối tập đoàn Phong Hạo.

“Anh Phong, sau khi anh hôn mê, Tướng Long trực tiếp sắp xếp cho anh nằm ở bệnh viện tốt nhất trong thủ đô.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi