RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3198

“Dù sao thì có người làm cũng sẽ có người noi theo.”

“Cậu đã khơi gợi chuyện này trước, nếu như không bị xử phạt thì người khác cũng sẽ làm như vậy.”

Diệp Thiên Long chỉ sợ Cao Phong bất mãn nên nói năng rất nhỏ nhẹ, cũng rất dè dặt.

“Vậy phía trên có thái độ gì?”

“Chẳng lẽ thật sự muốn giết tôi sao?” Cao Phong cau mày hỏi.

Không đợi Diệp Thiên Long nói chuyện, Cao Phong đã nói tiếp: “Nói thật, tôi chắc chắn sẽ không ngồi chờ chết đâu.”

“Tôi nguyện ý nhận tội nhưng nếu như muốn mạng của tôi thì chắc chắn tôi sẽ không nhận.”

“Bởi vì vừa rồi bỗng nhiên tôi đã biết được, cái mạng này của tôi không chỉ của mình tôi.”

“Mà còn có Tuyết Mai cùng với hai đứa bé nữa, còn có rất nhiều người quan tâm tôi.”

“Ít nhất tôi cũng phải sống vì bọn họ, vì thế tôi không thể chết được.”

Cao Phong nói ra những lời này đã biểu đạt rõ thái độ của mình.

“Tạm thời phía trên không có nói như vậy nhưng mà tôi chỉ sợ xảy ra biến cố gì đó thôi.” Diệp Thiên Long cũng khẽ nhíu mày.

“Nếu như phía trên quả thật muốn chém chết tôi, vậy thì tôi sẽ nghĩ cách rời khỏi Việt Nam.”

“Không chỉ tôi rời đi mà tất cả các sản nghiệp dưới trướng cũng sẽ dời đi theo, ra nước ngoài phát triển.”

“Tôi sẽ không đối kháng với toàn bộ Việt Nam, nhưng mà tôi sẽ nghĩ cách để bản thân mình có thể sống tiếp, sống vì Tuyết Mai và bọn trẻ.”

Ánh mắt Cao Phong khẽ híp lại, thản nhiên nói.

Nghe thấy Cao Phong nói vậy, Diệp Thiên Long và Trọng Dương Bình trợn to hai mắt một lần nữa.

Khối tập đoàn Đế Phong và Khối liên minh thương mại Kiên Thành, nếu như toàn thể thành viên rời khỏi Việt Nam, ra nước ngoài phát triển…

Vậy thì kinh tế của đám người Cao Phong nhất định sẽ gặp không ít tổn thất.

Còn giới thương mại ở Việt Nam chắc chắn sẽ dẫn đến chấn động lớn, nền kinh tế sẽ thụt lùi hơn rất nhiều…

Hơn nữa, cho dù đám người Cao Phong rời khỏi Việt Nam sẽ có một chút tổn thất nhưng trong tay bọn họ có vốn, còn có vô số tài nguyên và nhân lực khác nữa.

Cho dù đến bất kỳ một nơi nào cũng đều sẽ được hoan nghênh, chắc chắn sẽ được chăm sóc không ít.

Thế nhưng Việt Nam, ngoại trừ kinh tế gặp phải trở ngại thì còn phải đối mặt với vấn đề lao động thất nghiệp một cách nghiêm trọng.

Cho nên, chuyện này quả thật là Cao Phong chiếm thế thượng phong.

“Không đâu, không đâu…”

“Có tôi ở đây, không ai có thể giết cậu được cả.”

“Nhưng mà tôi nghe ngóng được, hình như theo ý bọn họ sẽ cho cậu ngồi tù mấy năm, có lẽ chuyện này không thể tránh khỏi được rồi.”

Diệp Thiên Long yên lặng một lúc lâu, vẫn nói ra lời thật lòng.

“Mấy năm?” Cao Phong nhíu mày.

Nhiều nhất anh chỉ đồng ý ngồi tù một tháng mà thôi.

“Chuyện này vẫn chưa có quyết định, phía trên còn đang thảo luận.”

“Dù sao thì bây giờ cậu cũng không thể bị trừng phạt một cách tùy tiện được.” Diệp Thiên Long trầm giọng nói

Cao Phong trầm ngâm trong chốc lát, sau đó khoát tay nói: “Vậy thì chờ đến khi bọn họ đến rồi tính đi.”

“Lần sau bọn họ có đến đây nữa thì ông trực tiếp dẫn bọn họ đến đây, tôi sẽ nói chuyện với bọn họ.”

Diệp Thiên Long khẽ gật đầu, không nói gì nữa.

Binh đến tướng đỡ, nước tới đất ngăn.

Tóm lại, ông ta sẽ cố gắng thuyết phục để bọn họ xử Cao Phong một cách khoan hồng.

Cho dù ai đó nói ông ta vị tình riêng cũng được, nói ông ấy sử dụng đặc quyền cũng được, dù sao thì Cao Phong cũng là con rể của ông ta.

Bảo ông ta trơ mắt nhìn Cao Phong chịu tội lớn, ông ta chắc chắn không làm được.

“Cao Phong, hai người đang nói chuyện gì đấy?”

Ngay vào lúc này, Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng mở cửa phòng lên tiếng.

Nhìn thấy Kim Tuyết Mai đi tới, Diệp Thiên Long khẽ ho khan một tiếng, đứng dậy khỏi ghế ngồi.

Vẻ mặt vô cùng bất an giống như Kim Tuyết Mai mới là trưởng bối vậy.

“Em tỉnh rồi sao? Có phải anh làm ồn đến em không?” Cao Phong cười nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi