“Bốp!” Một tên thanh niên vừa mới nhét điếu thuốc vào miệng, còn chưa kịp châm ngòi hút ngụm nào thì đã bị một cú đấm lao thẳng tới làm cho choáng váng.
"Cái đệch! Mày là thằng nào? Các anh em đầu tới đây."
Một tên thanh niên hét lên, phòng 303 bên cạnh lập tức mở cửa, một đám người từ trong tuôn ra.
Năm tên, mười tên, hai mươi tên.... Lâm Thiên Hùng nói đúng, lần này Lê Trọng Việt thực sự đã chơi một trò lớn, vậy mà chuẩn bị kĩ càng đến thế?
"Hôm nay, kẻ nào cản tao thì kẻ đó phải chết!" Cao Phong lạnh lùng gầm một tiếng, ngay lập tức sự lạnh lẽo tiện đà quét qua toàn bộ hành lang.
Đối mặt với ánh mắt như dã thú khát máu của Cao Phong, nhiều người không khỏi rùng mình.
"Đệch! Đừng phí lời với nó làm gì, nó đánh tao như vậy, cùng xông lên đi anh em!" Thanh niên lúc nãy bị Cao Phong cho ăn một đấm đang chửi bới.
Hàng chục tên thanh niên lấy hết can đảm, sau đó cùng nhau lao về phía Cao Phong.
Cao Phong khẽ cau mày, lúc này anh không muốn lãng phí thời gian ở đây, chỉ muốn đạp tung cánh cửa phòng 302, nhìn thấy Kim Tuyết Ngọc trước rồi hẵng nói.
Nhưng mà....
Hàng chục thanh niên đã phong tỏa kín hết hành lang, Cao Phong căn bản là không thể di chuyển nhanh hơn được.
Cho dù phòng 302 có ở ngay trước mặt thì Cao Phong cũng không thể dễ dàng đi tới đó.
"Tao đã nói, ai cản tao sẽ phải chết!"
Cao Phong tức giận hét lên, chủ động lao vào đám người.
Anh muốn mở một con đường nhanh nhất có thể, và sau đó lao vào phòng 302. "Bốp! Bốp!"
Trong phút chốc, Cao Phong một mình đối mặt với hơn hai mươi thanh niên, tiếng quyền cước vang lên giòn tai.
Lúc này, trong phòng 303 từ từ hé ra một khe hở, nửa khuôn mặt của Lý Hình Văn từ khe cửa lộ ra.
Vốn dĩ hắn muốn trực tiếp xông ra giúp mọi người hạ gục Cao Phong, nhưng lại hơi do dự khi thấy Cao Phong dũng mãnh như vậy.
Sau đó, Lý Hình Văn đảo mắt một vòng, lại chậm rãi đóng cửa phòng, đồng thời trực tiếp khoá trái lại.
Hắn cảm thấy cảm thấy bản thân tuyệt đối không nên ra mặt.
Nếu Cao Phong đã tìm ra nơi này, vậy có nghĩa là anh ta đã biết tình hình của Kim Tuyết Ngọc.
Nếu lúc này hắn lộ diện, cộng thêm việc hắn đã hẹn Kim Tuyết Ngọc ra nữa thì chuyện này chắc chắn là giấy không bao được lửa.
Vì vậy, Lý Hình Văn thành thật trốn trong phòng, mặc kệ động tĩnh bên ngoài.
Lúc này, trong phòng 302.
Mặc dù hiệu quả cách âm của căn phòng khá tốt nhưng Lê Trọng Việt vẫn nghe thấy bên.
"Bọn bay yên lặng cho ông mày chút đi, bị cái quái gì vậy hả?"
Lê Trọng Việt mất kiên nhẫn hét lên với cánh cửa, rồi lại quay đầu nhìn Kim Tuyết Ngọc.
Lúc này sắc mặt của Kim Tuyết Ngọc có chút ửng hồng do tác dụng của thuốc, vài sợi tóc loà xoà rũ trên khuôn mặt được trang điểm một cách tinh tế, càng thêm phần quyến rũ.
Tư thế nằm trên giường mỹ miều như một người đẹp đang say ngủ, khiến Lê Trọng Việt rạo rực không yên.
Lê Trọng Việt vội vàng đi tới chiếc bàn đầu giường, lấy ra hai viên thuốc đã chuẩn bị từ trước, uống một ngụm nước khoáng rồi trực tiếp nuốt thuốc xuống bụng.
"Hê hê..."
Yết hầu của Lê Trọng Việt chuyển động, nuốt một ngụm nước bọt, xoa xoa tay rồi trực tiếp bò lên giường, vươn tay chạm vào Kim Tuyết Ngọc.
Lúc này Lê Trọng Việt giống như một tên biến thái, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn không thể cưỡng lại, động tác nhẹ nhàng mà vồ vập.
Xét cho cùng, Kim Tuyết Ngọc cũng là người phụ nữ mà anh ta đã tơ tưởng hơn ba năm nay!
Lòng bàn tay Lê Trọng Việt không ngừng vuốt ve khuôn mặt Kim Tuyết Ngọc, giống như đang chơi với một bảo vật quý giá.
"Ai da, trước đây ra tay có hơi nặng một chút, thực là ngại quá đi, ha ha " Lê Trọng Việt cười dâm tà, càng ngày càng biến thái.
Kim Tuyết Ngọc không hề hay biết gì, khuôn mặt ửng hồng như thể đã uống quá nhiều, nằm trên giường rời vào cơn hôn mê
sâu. Dù gì, thứ đã được cho vào ly đồ uống lúc nãy cũng là do Lê Trọng Việt cho một nhân viên chuyên nghiệp đi mua.
Hiệu quả hoàn toàn đủ mạnh!
Lê Trọng Việt nhìn thấy càng hưng phấn hơn, giơ tay chạm vào má phải của Kim Tuyết Ngọc một lần nữa.
Nhưng lúc này Kim Tuyết Ngọc hoàn toàn không hay biết tất cả những điều này, nếu không thì làm sao để cho Lê Trọng Việt thỏa mãn được?
"Xoẹt!"
"Hê hê....." Lê Trọng Việt hả hê cười liên tục, sau đó nhanh chóng cởi giày của Kim Tuyết Ngọc ra, cầm lấy đôi chân nhỏ của Kim Tuyết Ngọc mà mơn trớn.
Sau khi làm tất cả những điều này, loại thuốc mà Lê Trọng Việt uống trước đó ngày càng phát huy tác dụng, cả người không khỏi nóng ran.
Lúc này, đôi mắt của Lê Trọng Việt tràn đầy dục vọng chiếm hữu.
Do tác dụng của thuốc, thậm chí đầu óc có chút không tỉnh táo, trong đầu hiện lên đầy rẫy những điều đẹp đẽ không sao tả xiết. Lê Trọng Việt liên tục cởi bỏ quần áo của mình, rồi lao về phía Kim Tuyết Ngọc.
"Nghe nói chị gái của cô trông còn đẹp hơn cô nhiều, ha ha!” Lê Trọng Việt cười đầy ẩn ý.
Đến lúc đó, bản thân nắm trong tay điểm yếu của Kim Tuyết Ngọc, yêu cầu Kim Tuyết Ngọc làm gì thì cô ta phải làm cái đó.
Nói không chừng, còn có thể làm thịt cặp chị em này cùng lúc nữa cơ!
Lê Trọng Việt chậm rãi vươn hai tay ra, hướng vào cơ thể của Kim Tuyết Ngọc, sắp sửa là có thể chạm vào cơ thể quyến rũ này
Vào đúng lúc này, cửa phòng bị đá mạnh bung ra, ổ khóa trực tiếp kéo khung cửa đến mức biến dạng, có thể tưởng tượng được lực va chạm phải mạnh đến mức nào!
Lê Trọng Việt ngay lập tức trở nên tỉnh táo ít nhiều, đột ngột quay đầu lại nhìn.
Chỉ nhìn thấy một nam thanh niên xuất hiện ở cửa, hai tay nắm lấy khung cửa, tức giận trừng mắt nhìn căn phòng, còn có thể là ai khác ngoài Cao Phong?
“Lê Trọng Việt, mày mà động vào em ấy một chút, tạo sẽ hủy hoại cả gia đình mày!” Cao Phong lạnh lùng quát lên.
"Đệch mẹ! Sao mày lại tới được đây?" Lê Trọng Việt có chút luống cuống.
Ngay khi Cao Phong chuẩn bị bước tới, mấy chục thanh niên phía sau lại tràn lên.
Lúc nãy ở bên ngoài, anh không hề có hứng thú đánh đấm gì, chỉ tìm đúng cơ hội để lao về phía phòng 302 nhanh nhất có thể.
Bằng không, cho dù Cao Phong có đủ mạnh để đánh bại tất cả mấy chục tên thanh niên này thì cũng phải tốn không ít thời gian.
Giây nào anh còn chưa nhìn thấy Kim Tuyết Ngọc thì giây đó nguy cơ Kim Tuyết Ngọc gặp nguy hiểm còn tăng thêm vài lần, vì vậy Cao Phong làm gì có thời gian để lãng phí bên ngoài phòng chứ.
Tuy nhiên, cửa phòng đã được mở ra.
Nhưng, hàng chục tên thanh niên phía sau cũng lao tới theo. Cao Phong không có thời gian để phí lời, trực tiếp xông về phía Lê Trọng Việt.
Nhưng mà, hai thanh niên phía sau đã túm được áo của Cao Phong, quyết liệt kìm hãm Cao Phong lại.
Cao Phong bị kéo lại đột ngột nên quần áo lập tức bị xé ra, cơ thể thì như mãnh hổ lao ra khỏi chuồng, hung bạo lao về phía Lê Trọng Việt.
"Bốp!"
Cao Phong mượn lực mạnh này, bất ngờ lấy đà nhảy lên đá vào xương sườn của Lê Trọng Việt.
Chất lượng thể chất của Lê Trọng Việt hoàn toàn là phế thải trong mắt của Cao Phong, bị cú đạp này hất văng xuống xuống giường.
"Bịch!"