RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3333

Chưa từng gặp mặt những người này, những người này ngay cả Cao Phong là ai cũng không biết…

Nhưng giờ phút này đều được buộc chung vào một chỗ, lớn tiếng kêu lên bảo Cao Phong trở về nhà!

“Hít!”

Ông Trần hoàn toàn bị khiếp sợ, nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.

Giờ phút này, trên mặt ông Trần và Lâm Thừa Khải đều vô cùng vui vẻ.

Đây, đây thật là một chân giẫm trên tấm thép dày mười centimet?

Mẹ nó, đây là chọc phải tổ ong vò vẽ sao?

Trong phòng, bầu không khí trở nên im lặng một cách chết chóc.

Ông Trần không nói lời nào, Lâm Thừa Khải cũng khóa điện thoại lại.

Chuyện đã phát triển đến bây giờ, bọn họ đã không cần xem tin tức gì đó nữa.

Bởi vì một tay Cao Phong làm nên cơn bão mạnh mẽ, đã cho thấy lực lượng tạo thành có quy mô to lớn như vậy.

Đã đủ để khiến cho tất cả mọi người coi trong.

Trong phòng, hoàn toàn yên tĩnh.

Ông Trần và Lâm Thừa Khải sững sờ ngay tại chỗ, im lặng không nói một lời.

Chỉ có trong tay Cao Phong cầm chén trà, tinh tế thưởng thức trà.

Ông Trần luống cuốn, nhưng ông ta không hoảng hốt.

Ông ta biết, chẳng mấy chốc chuyện này sẽ được che đậy kết luận.

Ông Trần tuy mạnh, địa vị cũng cực cao, nhưng cuối cùng ông ta cũng không phải chủ!

Có một số việc, chỉ sợ ông không có cách nào tự mình quyết định?

Cho nên Cao Phong cũng không vội vã, anh đang chờ, chờ ông Trần có cơ hội không thể không thu tay lại.

“Sụt!”

Cao Phong uống một ngụm nước trà, đắc ý thưởng thức.

Nói anh có ý không tốt cũng được, nói anh là loạn thần tặc tử cũng được.

Làm nhiều như vậy chỉ để tự vệ mà thôi.

“Cao Phong, cậu thật đúng là cho tôi một niềm vui bất ngờ lớn!”

Ông Trần hơi cắn răng, mắt mở to nhìn Cao Phong, trong ánh mắt tràn đầy vẻ phức tạp.

“Ông Trần, vẫn là câu nói kia, kẻ hèn này chỉ muốn tự vệ thôi.”

“Trước nay lâu như vậy, ít nhất kẻ hèn cũng không có làm ra chuyện ảnh hưởng trực tiếp đến trong nước.”

Cao Phong từ từ mở miệng, nhẹ nhàng đặt chén trà sang một bên.

Ánh mắt ông Trần lấp lóe.

Bọn họ tự hỏi lòng, xác thực là Cao Phong nói không phải giả.

Tuy nói lúc này Cao Phong thu phục thế lực có dùng một chút thủ đoạn cứng rắn. Nhưng không thể không nói, mỗi lần Cao Phong thu phục một tòa thành thì hoàn cảnh trị an ở nơi đó, và trình độ kinh tế đạt được tăng trưởng trên diện rộng.

Dù sao trên dưới toàn thể cũng chỉ có một cái, so với mấy phe thế lực hỗn chiến lẫn nhau thì có được ổn định tốt hơn.

Cao Phong có lỗi nhưng cũng có công.

Cậu ta sai nhưng cậu ta cũng làm nhiều chuyện đúng đắn.

“Nhưng bất kể nói thế nào, cậu sai thì vẫn là sai.”

“Làm chuyện đúng đắn lẽ ra sẽ được ca ngợi, nhưng làm sai thì cũng giống vậy phải bị trừng phạt.”

Ông Trần vừa chậm rãi mở miệng, vừa vịn mặt bàn đứng người lên lẫn nữa, ánh mắt cố định nhìn thẳng vào Cao Phong.

Lúc này Cao Phong không nhịn được khẽ cau mày.

Chẳng lẽ ông Trần này muốn cưỡng chế thi hành thẩm phán mình hay sao?

Ông ta thật sự coi trời bằng vung, muốn thẩm phán mình đến chết?

Ánh mắt ông Trần híp lại, cứ như vậy nhìn chằm chằm Cao Phong.

Về công về tư, hôm nay ông ta không thể thả Cao Phong đi được. Quan trọng hơn nữa là ông ta thân là quân nhân có toàn quyền lớn, nếu bị tên nhóc con vắt mũi chưa sạch Cao Phong này qua mặt. Vậy mặt mũi của ông ta bỏ đi chỗ nào?

Ông Trần chậm rãi đưa tay lên, biểu lộ thái độ muốn hạ lệnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi