RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Kim Tuyết Mai vốn định từ chối, dù sao cũng sắp phải cử hành lễ khởi công rồi, cô có rất nhiều việc phải làm.

Nhưng Hạ Vy nói cũng không sai, lần trước cô ấy bị mình cho leo cây rồi, nếu lần này lại không đi thì đúng là có lỗi với cô ấy quá.

"Được rồi, được rồi, ngày mai đi dạo phố với cậu là được chứ gì!" Kim Tuyết Mai vén những sợi tóc qua tai, trả lời trong sự bất đắc dĩ.

"Tốt lắm, ngày mai gặp mặt tại chỗ cũ. À mà Trương Hàn cũng đi, nếu cậu muốn thì cũng có thể dẫn Cao Phong theo."

"Trương Hàn nói ngày mai dẫn Cao Phong đi mấy chỗ cho hiểu thêm việc đời, đàn ông con trai không thể suốt ngày ở mãi trong nhà như thế được."

Trước khi tắt điện thoại, Hạ Vy bỗng nói, giọng điệu như đã suy tính từ trước.

Nhưng Kim Tuyết Mai cũng không nghĩ gì nhiều, ừ một tiếng rồi cúp điện thoại.

"Cao Phong! Ngày mai đi dạo phố với tôi." Kim Tuyết Mai tay cầm điện thoại nói với Cao Phong.

"Em bảo anh đi thì anh phải đi à, như thế mất mặt lắm." Cao Phong từ chối.

"Anh.." Kim Tuyết Mai sững sờ, Cao Phong dạo này to gan rồi nhỉ, còn dám từ chối mình cơ à?

Bình thường cô quen được Cao Phong chiều chuộng rồi, bây giờ tự nhiên bị từ chối dứt khoát như vậy, cảm xúc không dễ chịu lắm.

"Ngày mai anh còn có việc." Cao Phong giải thích.

Anh đúng là có việc bận thật, ngày mai phòng tập thể hình của Khúc Đại Minh khai trương, anh chắc chắn là phải qua có mặt một lúc.

Kim Tuyết Mai im lặng một lúc rồi ngẩng đầu nhìn cao phong hỏi: "Chuyện gì quan trọng hơn cả tôi?"

Nói xong câu này, mặt của Kim Tuyết Mai đỏ lên, cứ thế nhìn chằm chằm vào Cao Phong.

Lúc trước, cô nói với Cao Phong một câu đều cảm thấy lãng phí thời gian. Nhìn thấy Cao Phong trừ hận rèn sắt không thành thép thì không còn cảm xúc nào khác.

Mà giờ phút này trong lòng Kim Tuyết Mai có một thứ cảm xúc khó hiểu, có lẽ là bởi vì lúc nãy Cao Phong tự tuyệt cô, nên cô mới phát hiện ra một sự thật. Đã ba năm rồi, Cao Phong đã chiều theo cô ba năm rồi.

Thật ra Kim tuyết Mai có thể nhận thấy được tính cách của Cao Phong không phải là yếu đuối nhẫn nhục chịu đựng.

Anh không yếu đuối, anh đối với cô cũng không hẳn là cô nói sao anh nghe vậy, chỉ là anh muốn chiều theo cô thôi!

Bởi vì thích mới có thể nhường nhịn!

Thậm chí bởi vì cô, Cao Phong có thể chịu được sự trào phúng của Kiều Thu Vân và người nhà họ Kim.

Lúc trước Kim Tuyết Mai không phải là không hiểu, mà là không chịu hiểu. Nhưng mà hôm nay cô không thể nào kiềm chế được suy nghĩ của bản thân.

"Cao Phong, tôi luôn đối xử với anh như vậy, anh không để ý sao?" Kim Tuyết Mai bỗng dưng hỏi nhỏ.

"Nếu anh để ý thì anh đã đi khỏi nhà họ Kim lâu rồi." Cao Phong thản nhiên cười một

Đáy lòng của con người đều làm từ thịt, sự chờ đợi ba năm liền như vậy, ai có thể không quan tâm cơ chứ?

Hôm sau, Kim Tuyết Mai và Hạ Vy gặp nhau tại nơi đã hẹn, lần này Lâm Hân không đến.

Tính cách của Hạ Vy khá là hướng ngoại, tính tình thẳng thắn, phong cách ăn mặc cũng không bảo thủ như Kim Tuyết Mai. Hai cô gái người thì thanh thuần, người thì gợi cảm. Cả hai đứng bên vệ đường chính là một cảnh đẹp mà ai cũng phải ngoái nhìn.

Cao Phong trở thành vật làm nền, lúc nào cũng nhận được những ánh mắt hung ác của mọi người xung quanh.

Nếu như ánh mắt có thể giết người, Cao Phong cảm thấy anh bây giờ chắc chắn để chết rất nhiều lần.

Chỉ có điều chiếc xe BMW giá trị mấy tỷ đồng của Cao Phong vẫn có rất nhiều người nhận ra, nên không có ai lên chọc ghẹo gây hấn.

"Chiếc xe này không tồi! Mua xe này cho anh ta, cậu hào phóng thật đó Tuyết Mai." Hạ Vy nhìn thoáng qua xe của Cao Phong, giọng điệu chua chát nói.

Cho đến bây giờ, Hạ Vy vẫn nghĩ là xe này là do Kim Tuyết Mai cho tiền Cao Phong mua.

Chứ Cao Phong? Anh ta nhất định không có năng lực mua chiếc xe này.

"Xe này không phải tớ mua." Kim Tuyết Mai không muốn Hạ Vy hiểu nhầm, vội vàng giải thích.

"Không phải cậu mua à? Chẳng lẽ đúng là do Cao Phong tự mua?" Hạ Vy bất ngờ.

Không phải là người ta đồn Cao Phong vô công rồi nghề ăn bám nhà họ Kim à, làm sao có thể mua được chiếc xe đắt như thế này?

Nói trắng ra, Cao Phong trước kia đến tiền xăng cũng không bỏ ra được.

"Cũng không phải là do Cao Phong mua, là của bạn anh ấy cho anh ấy mượn đi vài ngày." Mặc dù Kim Tuyết Mai có chút buồn bà, nhưng cũng không lấy đồ của người khác để làm oai.

"Phụt?" Hạ Vy nghe vậy thì sững người, ngay sau đó cười thành tiếng: "Của bạn anh ta á? Nếu không có xe thì khỏi đi thôi, lại còn mượn của bạn!" Hạ Vy cảm thấy bây giờ trong lòng mình cực kỳ cực kỳ vui vẻ.

Vốn Cao Phong ở trong mắt cô ta việc gì cũng làm không được, đã thế còn đi chiếc xe tốt hơn xe của Trương Hàn, điều này làm cho cô ta rất không thoải mái.

Lúc trước, Kim Tuyết Mai trừ gia đình tốt hơn một chút so với cô, những phương diện còn lại đều thua kém cô. Đó mới là điều mà cô muốn nhìn thấy.

Cho dù Kim Tuyết Mai là bạn tốt của mình, nhưng cũng phải hình thành trên điều kiện Kim Tuyết Mai thua cô.

Ai mà biết được lúc Cao Phong lái chiếc xe mấy tỷ đến trước mặt cô, lúc đó Hạ Vy cảm thấy vô cùng mất mặt.

Hiện tại mới rõ, hóa ra đây là xe Cao Phong mượn, lúc ấy Hạ Vy xém chút nữa cười chết.

Thật đáng tiếc, vốn nghĩ hôm nay đả kích Cao Phong một cái, bây giờ nghĩ lại có lẽ chuyện này không cần thiết lắm.

Cao Phong vẫn chưa "phất" lên, vẫn là một kẻ vô công rồi nghề, đả kích một người như vậy hoàn toàn không có đáng mong chờ.

"Đừng nói về anh ấy nữa, không phải cậu bảo là bạn trai cậu cũng đến à, đâu rồi?"

Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng hỏi một câu, dời chủ đề sang chuyện khác.

"Anh ấy à, nói là đi làm ở bất động sản Phong Mai phải có một chiếc xe phù hợp hơn, nên là đi mua xe rồi."

Hạ Vy làm như vô tình nói ra, nhưng mà sự cao ngạo ở trong ánh mắt ai cũng có thể nhìn ra được.

Nếu như không phải vì muốn tìm hiểu về chiếc BMW của Cao Phong thì hôm nay cô cũng đã không bảo Kim Tuyết Mai dẫn theo Cao Phong đi chung.

"Mua xe mới à?" Kim Tuyết Mai sững sờ, rồi im lặng.

Đang nói chuyện thì mọi người chung quanh bỗng dưng xôn xao.

"Vù vù" Tiếng động cơ ô tô truyền tới, ba người bọn họ đều nhìn qua.

Chỉ thấy một chiếc Toyota Prado màu đen xuyên qua dòng xe cộ dừng lại trước mặt ba người.

Vẻ ngoài màu đen mạnh mẽ, lại thêm thân xe to lớn nhưng không thô kệch, mang đến cho người khác một khí thế rất mạnh mẽ, rất vững chắc.

Xe này giá trị mấy chục tỷ, vừa dừng lại thì đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của người khác.

Cửa xe mở ra, đầu tiên là bàn chân đi giày da màu sáng bước xuống.

Tiếp theo đó là Trương Hàn mặc một thân âu phục màu trắng, giống như Bạch Mã vương tử bước xuống xe.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi