Chương 3943
Vừa dứt lời, lại có hai vệ sĩ áo đen nữa tiến vào, trong tay của mỗi một người đều cầm một hòm mật mã màu vàng, phía trên còn dán một loại giấy đặc thù, nhìn qua, giống như đồ bị niêm phong vậy.
Mà ông Trần nhìn thấy chữ phía trên, lại không nhịn được mà sững sờ.
“Chữ viết này, là, là…”
Ông Trần trừng to mắt, trong lòng rất kinh ngạc.
“Cao Phong, kính chào nghe phong.” Một câu nói tiếp theo của trợ lý Trương khiến tất cả mọi người trong phòng đều sững sờ.
Không phải là đang tước cấp bậc quân hàm của Cao Phong hay sao, sao lại bắt đầu nghe phong rồi?
“Cánh tay không thoải mái, không thể chào được.” Cao Phong thản nhiên đáp, không hề có ý kính chào.
Trợ lý Trương rất bất đắc dĩ, Cao Phong đang ghi thù ông ta đây mà. Nhưng không còn cách nào khác, có đôi khi ông ta phải đóng vai một nhân vật xấu.
Trợ lý Trương hắng giọng một cái, cũng không phí lời thêm nữa, mà trực tiếp nói ra sự việc.
“Xét thấy biểu hiện của Cao Phong vô cùng xuất sắc, phong cho Cao Phong là… trung tướng ba sao! Có thực quyền kiểm soát đất phong ở chiến khu phía Đông, và chiến khu phía Nam. Bắt đầu nhậm chức ngay từ bây giờ!”
Trợ lý Trương vừa nói ra những lời này, tất cả mọi người đều kinh hãi. Ngay cả Cao Phong cũng có hơi nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía ông ta. Anh thật sự không biết trong hồ lô của trợ lý Trương này bán thuốc gì.
Mà đám người ông Trần thì lại ngơ ngác.
Trung tướng ba sao?
Trời ơi, đó chính là trung tướng ba sao đó!
Là sự tồn tại ngang vai ngang vế với Diệp Thiên Long, địa vị ở trong quân đội lại chỉ đứng sau mỗi thống đốc quân đội là ông Trần!
Mấu chốt là, Cao Phong chỉ mới hơn hai mươi tuổi thôi.
Một tướng hơn hai mươi tuổi đã là thứ mà không phải ai cũng có thể đạt đến được. Mà trung tướng ba sao, lại càng là chuyện ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Tuy rằng ông Trần gửi gắm rất nhiều hy vọng vào Cao Phong, nhưng ông ta cũng chưa bao giờ từng nghĩ đến việc giành vị trí này cho anh.
Mà lúc này, lời nói phát ra từ trong miệng của trợ lý Trương, thật sự giống như tiếng sấm trên đất bằng, khiến bên tai tất cả mọi người đều vang lên tiếng ong ong.
“Ông có ý gì?” Cao Phong hơi nhíu mày, nhìn trợ lý Trương và hỏi. Anh vẫn cảm thấy ông ta dường như đang đùa giỡn mình.
“Không phải cậu nói, lòng người sẽ từ từ trở nên lạnh nhạt hay sao? Vậy bây giờ tôi cũng nói cho cậu biết, bất cứ một chiến sĩ hay anh hùng nào trả giá cho Việt Nam, Việt Nam đều sẽ không khiến lòng người ấy nguội lạnh. Người lập được công trạng thì lại càng có thể có được đặc quyền tối cao.” Trợ lý Trương vừa dứt lời, trực tiếp mở hai chiếc hòm mật mã đã được dán giấy niêm phong ra.
Hầu kết của ông Trần di chuyển hai cái, ông ta nhận ra nét chữ trên giấy niêm phong. Đó là chữ viết của vị đó!
“Soạt!” Trợ lý Trương đeo một đôi găng tay màu trắng mới tinh lên trước. Sau đó mới cẩn thận lấy những thứ ở bên trong hòm mật mã ra ngoài.
Áo khoác trung tướng, quân phục trung tướng, lễ phục trong thể chế của trung tướng. Tổng cộng là ba bộ đồ, đặt chồng lên nhau vô cùng ngay ngắn, được trợ lý Trương nâng bằng hai tay, rồi đưa đến trước mặt Cao Phong một cách trịnh trọng.
Cao Phong sững sờ mất mười mấy giây, vẫn do dự không dám đi lên nhận.
“Yên tâm đi, tất cả đều theo ý cậu, bề trên sẽ không ép buộc cậu làm gì. Tuy nói thân là một người lính thì phục tùng mệnh lệnh chính là thiên chức. Nhưng vị đó nói, với tình huống đặc biệt thì đối đãi đặc biệt, Cao Phong cậu không giống với những người khác.” Những lời nói này của trợ lý Trương, được nói ra một cách vô cùng ý vị sâu xa.
Mà đầu óc của ông Trần thì lại nhanh chóng hoạt động, đột nhiên hiểu ra ý đồ làm vậy của trợ lý Trương. Hành động cố ý chèn ép lúc trước, có lẽ là muốn Cao Phong phải trải qua sự loại thay đổi cảm xúc nhanh chóng, mất đi rồi lại có lại này.
Đương nhiên, trợ lý Trương chắc chắn là muốn để Cao Phong tiếp tục đi chinh chiến ở Tây Vực thật. Nhưng bọn họ nhất định đã chuẩn bị phương án dự phòng. Nếu Cao Phong bằng lòng đi, thì đây quả thật là một chuyện vui đáng mừng. Nhưng kết quả cậu lại khăng khăng không muốn đi, vậy chức vị trung tướng ba sao này, vẫn sẽ tặng cho Cao Phong. Nói trắng ra chính là vị trí trung tướng ba sao này, vốn được chuẩn bị cho anh. Về phần anh có đồng ý đi Tây Vực hay không, thì tất cả đều phụ thuộc vào ý muốn của bản thân anh.
Bởi vì vị đó biết, càng đối xử với Cao Phong như vậy, thì anh lại càng không muốn dính vào.
Tính cách của Cao Phong giống như lò xo, bạn càng mạnh bạo với anh thì anh sẽ càng phản kháng dữ dội hơn. Sự tin tưởng mà bạn dành cho anh càng cao, thì anh sẽ càng không khiến bạn phải thất vọng.
Trong lòng ông Trần hít ngược một ngụm khí lạnh, thuật điều khiển người của vị đó, quả nhiên là mạnh như vậy!