RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4284

“Phù!”

Cao Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, khóe miệng cong lên nụ cười tự giễu.

Anh không trách bất kỳ người nào, càng sẽ không đi trách toàn bộ Việt Nam.

Trước mặt đại cục, lợi ích được mất của cá nhân vốn không thể tính là gì.

Trong mắt đám người Việt Nam kia, hẳn bọn anh chỉ là một đám người không phục tùng quản giáo.

Cho nên bọn họ có từ bỏ bản thân mình cũng là chuyện đương nhiên.

Nhưng cho dù Việt Nam mặc kệ, Cao Phong lại không thể không chú ý.

“Chủ tịch Long, ông dẫn theo thành viên khối tập đoàn Đế Phong đứng ở phía sau cùng.”

“Trận chiến đấu này không cần mọi người nhúng tay.”

Cao Phong quay đầu nhìn về phía Long Chí Minh, bình tĩnh nói.

“Ngài Cao, chúng tôi tới đây không phải chỉ để làm cảnh.”

“Nếu đã đến, đương nhiên chúng tôi đều đã tính toán kỹ.”

“Khối tập đoàn Đế Phong hiện tại có 178 thành viên trung tâm, trong đó tổng cộng có 62 người đến.”

“Những người khác đều có khó khăn khó nói. Mà chúng tôi cũng đã làm tốt chuẩn bị.”

Long Chí Minh lại khẽ khoát tay, vốn không muốn thối lui về sau.

“Mọi người không đánh được, lui ra đi.”

Cao Phong không muốn giải thích nhiều, nhưng thái độ của anh vẫn không thay đổi.

Đám người Long Chí Minh thực sự là tinh anh trên phương diện kinh doanh, mỗi người đều là ông lớn trong giới thương nghiệp.

Nhưng trên chiến trường, bọn họ không thể phát huy ra tác dụng gì.

Súng không biết dùng.

Đối với cách nắm giữ chiến cục bọn họ cũng không thể nắm đúng mực.

Tùy tiện đi tới sẽ chỉ làm pháo hôi mà thôi.

Biết như vậy mà vẫn làm, trừ khi là kẻ ngu si.

“Này…”

Long Chí Minh khẽ nhíu mày, có chút không dám ngỗ nghịch ý của Cao Phong.

“Được rồi cha, cha cứ đứng phía sau đi.”

“Đây không phải thế mạnh của cha, thế nhưng cha có thể tới đây, con phải xưng cha một tiếng nam tử hán!”

Long Tuấn Hạo chủ động đi lên ôm Long Chí Minh một hồi, sau đó dứt khoát xoay người, mang súng đứng bên cạnh Cao Phong.

“Răng rắc!”

Liễu Tông Trạch cũng lên cò, đứng ở một bên khác của Cao Phong.

Hai người một trái một phải, như hai phụ tá đắc lực của Cao Phong, bảo vệ Cao Phong.

Mà đám người Lâm Vạn Quân lại theo sát phía sau, mỗi người đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Giới võ giả thị trấn Biển Đông, đại đa số người, kể cả đám người Long Chí Minh, đều bị Cao Phong xếp ở phía sau.

Mười phút trôi qua.

Hai bên đều đã nghỉ ngơi và hồi phục xong, đều tự sắp xếp xong xuôi đội hình.

“Thời gian huyết chiến đã tới!”

“Chuẩn bị sẵn sàng vũ khí lạnh, bắn hết đạn trong tay, chúng ta sẽ đấu dao găm với bọn họ! Lên!”

Long Tuấn Hạo sờ soạng chiến đao bên hông, sau đó lại kiểm tra băng đạn một chút.

Cao Phong mắt híp lại, nhìn đám cường đạo Tây Vực phía xa.

Mãi đến lúc này, bọn chúng vẫn có đại đội ngũ năm trăm ngàn người trở lên.

Mà việc đã đến nước này, Cao Phong cùng với đám anh em dưới tay anh ta vốn đã không còn bất kỳ đường lui nào.

Duy chỉ có một chữ, chiến!

“Đám Việt Nam ngu si bên kia, bọn mày đã nghĩ kỹ chưa?”

Trên mặt Negan hiện lên nụ cười lạnh, lại bò lên chiếc xe tải có microphone kia.

“Chỗ ông đây có năm trăm ngàn người. Tao muốn hỏi bọn mày, bọn mày tính lấy gì để liều mạng với đại quân Tây Vực chúng tao?”

“Là lấy cặp mắt trừng lớn như mắt trâu của bọn mày sao? Ha ha ha!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi