Chương 4285
Tiếng nói của Negan vừa phát ra, đám người phía sau ông ta đều cười vang.
Tất cả cường đạo Tây Vực đều bày ra vẻ mặt giễu cợt nhìn về phía bên này.
Khinh thường của bọn chúng với khối tập đoàn Phong Hạo đã hiện rõ trên mặt, không che giấu chút nào.
Chẳng qua đám người bên phía Cao Phong lại không hề tức giận.
Kể cả Cao Phong, tất cả mọi người đều cảm thấy tâm tĩnh, không có bất kỳ gợn sóng gì, chỉ đưa mắt bình tĩnh nhìn đối phương.
Hôm nay Cao Phong đã trải qua nhiều chuyện như vậy, sao có thể vì mấy lời ba xạo của người khác mà nổi giận.
Chuyện duy nhất có thể tác động tới tâm tình của anh chính là tất cả về Kim Tuyết Mai.
Cao Phong im lặng mấy giây, sau đó vẫn không nhịn được hỏi: “Tới cùng vợ của tao đang ở đâu.”
Anh biết rõ, lúc này anh hỏi Negan chẳng khác gì đàn gảy tai trâu.
Nhưng lúc này Cao Phong vẫn ôm một tia hy vọng xa vời.
“Đang ở đâu? Đã chết!”
“Không chỉ có cô ta chết, ngay cả đứa con trong bụng cô ta cũng đã chết, ha ha ha!”
Trên mặt Negan hiện lên nụ cười điên cuồng, hệt như một kẻ điên chân chính.
Cao Phong hơi cắn răng, rơi vào im lặng.
“Anh Phong, đừng nói nhảm với ông ta.”
“Từ trước tới nay, đạo lý hành sự của khối tập đoàn Phong Hạo chúng ta chính là, trước đánh kẻ địch quỳ xuống, sau đó lại hỏi.”
Long Tuấn Hạo lắc lắc vũ khí nóng trong tay một chút, giọng điệu nghe lãnh khốc không gì sánh được.
Liễu Tông Trạch cũng nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Anh Phong, hiện tại anh không cần hỏi và vân vân.”
“Bọn chúng cảm thấy mình có rất nhiều người, cho nên mới ngông cuồng như vậy.”
“Nhưng những huynh đệ chúng ta chưa chắc đã sợ bọn họ.”
“Là ngựa chết hay là lừa chết, phải đánh rồi mới biết, không tới khoảnh khắc cuối cùng ai cũng không biết trước kết quả sẽ là thế nào.”
Khi Liễu Tông Trạch nói những lời này cực kỳ kiên định, càng mang theo một loại tín niệm sâu đậm.
“Bọn mày không giao người thật!”
Cao Phong bỗng tiến lên trước một bước, rống to với đám người Negan trước mặt.
“Giao mẹ mày!”
Negan cười ha hả một tiếng, sau đó lại mắng một câu.
“Giết cho tao!”
Cao Phong không nói nhảm nữa, trực tiếp hạ lệnh.
“Giết! Giết! Giết!”
Một vòng đại hỗn chiến mới lại bắn ra.
Lần này, hai bên đều đã không còn giữ lại chút nào, cũng không còn lưu thủ.
Tất cả mọi người hò hét rung trời, vũ khí nóng trong tay không ngừng bắn ra, miệng súng phun lửa vô biên vô tận.
“Cộc cộc cộc cộc cộc!”
“Đoàng! Đoàng oanh!”
“Vèo! Đùng!”
Súng tự động, súng máy hạng nặng, lựu đạn, ống phóng rocket…
Hai bên đều lấy ra tất cả lực lượng, bắt đầu không ngừng cứng đối cứng.
Các chiến sĩ khối tập đoàn Phong Hạo mỗi người đều trợn mắt thật to, mỗi người đều hung hãn không sợ chết.
Long Tuấn Hạo thân là một trong những đầu lĩnh của khối tập đoàn Phong Hạo, phải làm gương cho binh sĩ, dẫn theo đám người phía sau xông lên phía trước nhất.
Hành động của anh ta đã mang tới sĩ khí rất lớn cho khối tập đoàn Phong Hạo.
Trong lúc nhất thời, khối tập đoàn Phong Hạo khí thế tận trời, sĩ khí càng cao tới cực điểm.
Rõ ràng chỉ có hơn ba trăm ngàn người, lại cứng rắn đánh ra khí thế của bốn trăm ngàn thậm chí là năm trăm ngàn người.
Mà chiến tranh cần chính là khí thế.
Nhìn chúng binh sĩ Phong Hạo như lang như hổ, hung hãn không sợ chết khởi xướng xung phong, rất nhiều tên cường đạo Tây Vực đều vô thức cảm thấy tim đập nhanh hơn.