*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Anh có rất nhiều bạn bè, Công ty Lâm Hổ bảo an của Vương Viễn Lâm, Phòng tập thể hình Phong Minh của của Khúc Đại Minh, còn có Phong Vũ An của Lâm Vạn Quân, đây không phải đều là bạn bè của anh đó sao?" – Cao Phong nghiêm túc trả lời.
Nghe vậy, Kim Tuyết Mai có chút không nói nên lời.
Kim Tuyết Mai thực sự biết ba người mà Cao Phong đề cập.
Kim Tuyết Mai cũng đã nhìn ra thái độ của Vương Viễn Lâm và Khúc Đại Minh đối với Cao Phong.
Về phần Lâm Vạn Quân, khi lễ khởi công khu quy hoạch Thành Bắc, anh ấy đã đặc biệt mời Cao Phong lên sân khấu.
Mặc dù Kim Tuyết Mai không biết mối quan hệ chính xác giữa Cao Phong và Lâm Vạn Quân là gì, nhưng nếu Vương Viễn Lâm và Khúc Đại Minh chung tay giúp Cao Phong, thì nhận được hai mươi tỷ, thực sự không khó.
"Cảm ơn anh.. Em sẽ trả lại tiền sớm nhất có thể. Họ cho anh vay lãi suất có cao không?" - Kim Tuyết Mai lo lắng hỏi lại.
"Không cao, không sao, em cứ dùng đi, tiền của anh cũng là của em thôi." - Cao Phong kiêu ngạo xua tay.
“Ừm, cám ơn anh... ông... xã..." - Kim Tuyết Mai nói hai chữ cuối cùng, thanh âm nhỏ như muỗi kêu.
Tuy nhiên vẫn bị Cao Phong nghe thấy.
Cao Phong đột nhiên quay lại nhìn Kim Tuyết Mai, đây là lần đầu tiên Kim Tuyết Mai gọi anh là “ông xã” sau ba năm tới nay!
"Anh nghe không rõ, em nói lại xem?" - Cao Phong cười nói.
"Tập trung lái xe đi!" - Kim Tuyết Mai mặt đỏ bừng, đưa tay ra đánh Cao Phong.
Cao Phong cười cười, không nói nữa, lái xe đi về phía công ty.
Buổi tối, Cao Phong nhận được cuộc gọi từ Lâm Vạn Quân.
“Cậu chủ Phong, lễ hỏi gửi gia đình bên kia đã được sắp xếp xong, tùy thời điểm mà có thể tặng đến Kim gia bất cứ lúc nào. Cậu xem, khi nào tặng thì thích hợp?” - Lâm Vạn Quân báo cáo với Cao Phong.
"Nhà họ Kim cuối tháng sẽ có một bữa cơm gia đình theo phong tục, vậy hôm đó hãy gửi đi." - Cao Phong nhẹ giọng đáp.
Những điều này đáng lẽ phải đợi sinh nhật Kim Tuyết Mai rồi mới.... thú nhận mọi chuyện với cô ấy.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, gửi trước đến đây, cũng có thể ngăn được miệng của ả Kim Ngọc Dung.
Lâm Vạn Quân khẽ gật đầu, tỏ ý đã hiểu.
"Chút nữa, tôi sẽ gửi cho anh một danh sách, anh kiểm tra cho tôi ai là người đứng đằng sau đi sai khiến những công ty.”
“Điều tra xong, đừng hành động hấp tấp. Tôi sẽ để Khúc Đại Minh làm việc này." - Cao Phong nói.
“Vâng, cậu Phong." - Lâm Vạn Quân đáp lại.
Sau đó, cả hai cúp điện thoại.
Cao Phong đã gửi danh sách mười hai công ty được chụp ảnh tới cho Lâm Vạn Quân.
Doanh nghiệp Kim gia hiện tại vẫn là do Kim Tuyết Mai lãnh đạo.
Có người muốn giải quyết công ty, tức là nhắm vào đối phó với Kim Tuyết Mai, Cao Phong đương nhiên sẽ không cho phép bọn chúng làm như vậy.
Cho nên, phải tìm ra bằng được bàn tay đen ở hậu trường.
Đồng thời.
Dưới sự chỉ dẫn của Ngô Minh Huy, hắn hợp lực nhắm vào mười hai công ty của nhà họ Kim, lúc này mới bắt đầu rối ren.
Trong số mười hai công ty, lại có hết mười một công ty được hỗ trợ bởi các khoản vay ngân hàng.
Nhưng hiện tại, tất cả các khoản vay của mười hai công ty trong ngân hàng đều bị kẹt lại, toàn bộ đều ngừng giao dịch, một xu cũng không được chấp thuận cho vay.
Cho dù đó là ngân hàng nào, đều là công ty tư nhân, tất cả hồ sơ của bọn họ đều bị từ chối.
Rõ ràng, khoản vay có thể được cho vay, nhưng đó là một sự thay đổi đột ngột, sau đó trực tiếp bị ngừng giao dịch.
Lúc đầu họ nghĩ rằng kho bạc của ngân hàng đang bị nguy cấp, nên đã dừng tất cả các khoản vay.
Tuy nhiên, sau khi điều tra, họ phát hiện ra rằng ngoại trừ mười hai công ty của mình, các khoản vay của các công ty khác đều được phê duyệt bình thường.
Điều này, họ không thể không nghĩ đến.
Dù có ngu ngốc đến đâu, cũng biết được, chắc chắn phải có liên quan tới đến xí nghiệp nhà họ Kim!
Vì thế, mười hai người ngồi lại với nhau, mời Ngô Minh Huy một lần nữa ra ngoài để họp khẩn cấp.
Sau khi Ngô Minh Huy biết được sự tình, trong lòng hắn chấn động, thủ đoạn này đâu chỉ là khủng hoảng!!!
"Xem ra, Công ty Kim gia tạm thời không được đụng đến, sau lưng có người bảo kê cho họ.” - Vẻ mặt của Ngô Minh Huy cực kỳ khó coi, điều đầu tiên anh nghĩ đến là Phong Vũ An.
Đó là bởi vì Kim gia cùng Phong Vũ An, thời gian này quả thực đã có quan hệ mật thiết.
"Vậy chúng ta phải làm gì, Cậu Ngô, cậu đã hứa rằng chúng ta sẽ bình an vô sự, còn có được đống tiền mà.." - Mười mấy người trung niên đều không yên.
"Tôi hay hắn làm sao có thể biết làm sao đây? Loại chuyện này là đầu tư, đầu tư có rủi ro! Kiếm được tiền hay lỗ vốn đều là có thể!"
“Bây giờ nếu đầu tư cũng thất bại rồi, theo tôi thì có quan hệ gì chứ?” – Ngô Minh Huy hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đứng dậy.
Hơn chục người trung niên vô cùng tức giận cũng không dám nói, ruột gan đều là hối hận, bọn họ biết mình đã sớm bị lời dụ dỗ hấp dẫn của Ngô Minh Huy làm cho sập bẫy.
"Nói cho các ông biết, nếu các ông dám nói rằng tôi có liên quan chuyện này, tôi sẽ cho các ông chết nhanh hơn một chút." - Bước tới cửa, Ngô Minh Huy không quên uy hiếp.
Vì sự thay đổi đột ngột này, mười hai công ty trong lòng đều hoảng sợ.
Ngô Minh Huy vốn định đây là kế hoạch đầu tiên, sau này có vài chiêu đã thu xếp xong, đành phải tạm gác mọi thứ lại.
Có Phong Vũ An bảo vệ doanh nghiệp nhà Kim, thực lực của Ngô Minh Huy hắn thực sự bất lực với doanh nghiệp nhà Kim.
Ngô Minh Huy nhíu mày suy nghĩ, xem ra muốn đối phó Cao Phong và Kim Tuyết Mai, chỉ có thể một mình hắn ra tay thay vì trực tiếp đem nhà họ Kim liên lụy.
Ngày hôm sau.
Kim Tuyết Mai trở lại công ty với một khoản tiền khổng lồ.