RỂ QUÝ RỂ HIỀN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Con!" - Kiều Thu Vân có chút buồn bực nói: “Sao con không chịu hiểu vậy?"

"Thân phận của Kim Ngọc Dung ở nhà họ Kim, là không bằng Tuyết Mai, nhưng con phải hiểu rằng sau này cô ấy sẽ đến trở thành mợ Cao nhà họ Cao ở Đà Nẵng." - Kiều Thu Vân bất lực thở dài.

Tuy rằng CaoPhong của ngày hôm nay mạnh hơn trước rất nhiều, nhưng so với Cao gia ở Đà Nẵng, thần thần bí bí, ít khi lộ diện, quả thật còn không có tư cách xách giày.

Một số người được sinh ra để làm vua, cũng có một số người ngoài nỗ lực phấn đấu cả đời, cũng không thể với tới vị trí đó.

"Mẹ, mẹ chắc chắn, nhà họ Cao ở Đà Nẵng lại thật sự coi trọng Kim Ngọc Dung sao?” - Cao Phong nhìn Kiều Thu Vân đầy ẩn ý.

"Không phải mình mẹ chắc chắn! Mà cả nhà họ Kim ai ai cũng đã xác nhận!”

“Mẹ của Kim Ngọc Dung đã lên tiếng. Kim Ngọc Dung đã sớm nhận biết Cao gia ở Đà Nẵng từ lâu, gần đây họ cũng có chút liên lạc."

“Mẹ nói, Cao gia kia, ít nhất, nếu không xem trọng Kim Ngọc Dung thì còn có thể để ý đến ai nữa?”

"Các cô gái nhà họ Kim khác, hiện tại đều đã muốn bỏ cuộc, họ đều tự tìm bạn trai cho mình."

"Chỉ có Kim Ngọc Dung. Cô ấy vẫn còn độc thân, khi Cao gia đến đón dâu, mẹ cô ấy còn nói, cậu chủ Cao sẽ sớm đến đón con bé." - Kiều Thu Vân lại thở dài.

Cơ hội này rốt cuộc không thuộc về gia đình họ.

Kim Tuyết Mai đã là một người phụ nữ đã có gia đình, còn Kim Tuyết Ngọc đã đi du học được hai năm, lại càng không thể biết cậu chủ nhà họ Cao ở Đà Nẵng như thế nào được.

“Còn một người nữa cũng không tồi." - Cao Phong khẽ cong môi.

"Ý của con là gì?" - Kiều Thu Vân hỏi với vẻ khó hiểu.

"Mấy ngày nữa là ngày bữa cơm thân mật gia đình nhà họ Kim, mẹ cũng sẽ đi cùng chứ?" - Cao Phong ngẩng đầu hỏi.

Kiều Thu Vân ngạc nhiên một lúc, sau đó trả lời: “Khẳng định rồi! Đó chắc chắn là thông lệ mà! Bữa tiệc gia đình họ Kim, người trong nhà ai cũng phải có mặt, chỉ cần còn ở trong Sài Gòn, cho dù bận rộn như thế nào đi chăng nữa, cũng phải có mặt bằng mọi giá!"

“Mặc kệ là con cái chính thống hay là con thứ, cũng đều phải quay quần bên cạnh bà nội. Đối với tổ tiên nhà họ Kim, cùng ông nội mà dâng hương. Sau đó là cùng nhau dùng bữa tối thân mật."

Cao Phong khẽ gật đầu nói: “Được rồi! Đến ngày đó, mẹ sẽ hiểu hết mọi chuyện.”

"Hiểu cái gì?" - Kiều Thu Vân càng thêm bối rối.

"Con đã chuẩn bị một món quà cho Tuyết Mai, cô ấy nhất định sẽ thích nó.” Cao Phong vừa nói vừa nhàn nhã châm thuốc.

"Quà gì?" - Kiều Thu Vân lập tức mong chờ.

"Mẹ, con về rồi!"

Đúng lúc này, cửa bị đẩy ra, Kim Tuyết Mai sải bước đi vào.

Cao Phong không nói hai lời, búng tàn thuốc một cái, động tác nhanh như chớp dập tắt, dụi mất.

Kiều Thu Vân hơi ngẩn ra, đứng dậy lên tiếng.

09:10KRể quý rế hiền)

Chương 440: An...con nhà họ

"Cao Phong, anh mau lại đây cho em!" - Kim Tuyết Mai thay giày, trực tiếp đi vào phòng.

"Mẹ, vừa rồi con có hút thuốc không?" - Cao Phong nhìn Kiều Thu Vân hỏi.

"Tuyệt đối không!" - Kiều Thu Vân đáp mà không nói hai lời, sau đó nói vào lưng Kim Tuyết Mai: “Tuyết Mai, vừa rồi Cao Phong tuyệt đối không hút một điếu thuốc nào cả!”

Nói xong, mặt Cao Phong bỗng dưng đen lại, Kiều Thu Vân mỉm cười ha hả rồi trở về phòng của mình.

Cao Phong bất lực lắc đầu, nhưng trong lòng lại cảm thấy được, Kiều Thu Vân quả thực bây giờ đã thay đổi rất nhiều, có thể nói đùa với Cao Phong.

“Đi thôi! Chấp nhận sự trừng phạt của vợ!” – Cao Phong đứng dậy đi về phía phòng trong.

Trong phòng.

Kim Tuyết Mai ngồi trên giường, bắt chéo chân, nhìn Cao Phong với vẻ mặt nghiêm túc.

"Nói đi! Anh rốt cuộc là ai?" - Nhìn thấy Cao Phong đi vào, Kim Tuyết Mai thẳng thắn vào vấn đề.

“Gì vậy?” – Cao Phong sờ sờ đầu, nghi ngờ nói: “Em đi làm một ngày, ngay cả chồng mình cùng không còn nhận ra nữa sao?"

"Cao Phong! Anh đừng giả bộ củ tỏi với em, trong khoảng thời gian này những gì mà anh làm, người bình thường, căn bản đều không thể làm được!”

"Anh bảo em đợi sinh nhật rồi nói cho em biết mọi chuyện, nhưng bây giờ em chờ không được, hôm nay nhất định phải nói với em!” - Kim Tuyết Mai nghiêm mặt.

Cao Phong dừng lại một chút, sau đó nghiêm nghị nói: “Được rồi! Anh là con trai của nhà họ Cao ở Đà Nẵng, cũng chính là cậu chủ Cao của nhà họ Cao."

Khi những lời này nói ra, căn phòng im lặng một lúc, đôi mắt xinh đẹp của Kim Tuyết Mai đang nhìn chằm chằm vào Cao Phong.

Cao Phong cũng bình tĩnh đối diện nhìn lại Kim Tuyết Mai, anh đã nói sự thật cũng không lừa dối Kim Tuyết Mai.

Về việc tin hay không, đó là việc của cô ấy.

Kim Tuyết Mai nhìn chằm chằm Cao Phong hơn mười giây, sau đó hít vào một hơi dài nói: “Được rồi! Anh thắng rồi, không nghĩ được thì đừng nói đi! Anh chắc là lại đi uy hiếp Vương Viễn Lâm ở bên kia đi.”

“Không phải, anh thực sự là con nhà họ Cao ở Đà Nẵng!" – Cao Phong có chút bối rối.

Tại sao tự mình nói ra sự thật, Kim Tuyết Mai lại càng không tin?

“Anh đúng là cậu chủ Cao của nhà họ Cao. Nhà anh có tài sản đến cả vài ngàn tỷ, mấy năm trước anh ra bên ngoài sống một mình, chính là muốn được trải nghiệm cuộc sống..." - Cao Phong trực tiếp khoe mẽ.

Có thể nào? Kim Tuyết Mai bật đứng dậy, quay lưng về phía Cao Phong dọn giường, không hề để ý đến Cao Phong.

Cô hiển nhiên không tin những gì anh nói.

Vài ngàn tỷ khối tài sản lớn nhỏ, cũng là dành cho con cháu trực hệ gia đình, lại còn bước ra ngoài để trải nghiệm cuộc sống?

Ba năm bị mắng là phế vật, lại chịu vô số đôi mắt ghẻ lạnh từ cuộc sống? Điều này sẽ không phải chỉ xảy ra trong các bộ phim truyền hình đi.

“Anh thật sự là.." – Cao Phong có chút rối rắm.

“Ừ, em biết rồi. Anh là cậu chủ Cao của nhà họ Cao, có khối tài sản gần cả ngàn tỷ, cái kia gần hai mươi tỷ cũng chỉ mới là lễ vật dạm hỏi tặng cho em, mà việc Phong Vũ An hợp tác cũng chỉ mới là khởi đầu thôi, phải không?" - Kim Tuyết Mai nói nhưng cũng không nhìn lại.

"Aizzz, làm sao em biết chứ?" Cao Phong vội vàng hỏi.

Kim Tuyết Mai đột ngột quay lại, đưa ngón tay về phía Cao Phong chửi rủa: “Cao Phong! Nếu anh... nói với tôi điều vớ vẩn một câu nữa, đêm nay anh sẽ ngủ trên sàn nhà!"

"Anh..." – Cao Phong ngậm chặt miệng ngay lập tức, vì buổi tối muốn có cái giường ấm mà ngủ, thì phải bắt buộc dừng chủ đề này lại.

Nhưng sau vài giây im lặng, Cao Phong vẫn lầm bầm: “Mấy ngày nữa đến bữa tiệc gia đình cuối tháng em sẽ biết...”

Nghe đến bữa tiệc gia đình cuối tháng, động tác của Kim Tuyết Mai dừng lại, nhịn không được, thở dài một

re-quy-re-hien-440-0

re-quy-re-hien-440-1

re-quy-re-hien-440-2

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi