Chương 4467
“Như vậy, tôi có thể có được tấm bản đồ đầy đủ ở giữa Tây Vực và nước Mỹ.”
“Có khó khăn gì không?”
Sau khi Cao Phong nói xong thì nhìn về phía hai người mà hỏi.
“Không thành vấn đề, bây giờ chúng tôi lập tức vẽ ngay.”
Lúc này Trát La đồng ý, một tay anh ấy cầm lấy bút, một bàn tay khác thì điều chỉnh lại khoảng cách giữa hai tấm bản đồ.
“Tôi cũng giúp bọn họ nhìn một chút.”
Hoa Hồng đứng lên, đứng ở phía sau hai người.
Dù sao cô ta cũng xem như tương đối quen thuộc với địa hình bên Tây Vực này, ở bên cạnh nhìn xem, nói không chừng còn có thể ngăn ngừa một vài cạm bẫy nữa.
“Đi từ bên này qua, chắc là một khoảng đồng bằng lớn.”
Trát La vừa nói vừa vừa viết.
“Đúng là như vậy.”
Hoa Hồng và một người trung niên khác đều gật gật đầu.
Cao Phong và Long Tuấn Hạo thì nghiêm túc ngồi nhìn ở bên cạnh.
Trát La vẽ hai bút ba bút, trước tiên vẽ ra diện tích của một mảnh đồng bằng.
“Sau đó ở bên cạnh thì hẳn là có hai ngọn núi.”
Hai người Trát La và Hoa Hồng vừa trao đổi rồi vừa không ngừng vẽ lên trên giấy.
Một bên vừa vẽ, một bên lại điều chỉnh khoảng cách giữa hai tấm bản đồ.
“Chỗ này tôi nhớ, có một nhà tù, là một nhà tù thuộc về nước Mỹ.”
“Nhà tù này được xây dựng ở bên ngoài biên giới nước Mỹ, bên trong giam giữ những tội phạm tử hình đã phạm tội ác tày trời.”
Trát La vừa nói vừa vẽ ra hình dáng cơ bản của nhà tù, sau đó thì dùng chữ cái làm ký hiệu.
Sau đó, anh ấy lại vẽ thêm vài chỗ rồi cuối cùng chấm một cái ở một địa phương nào đó.
“Từ nhà tù kia đi về phía Tây Bắc khoảng ba mươi ki-lô-mét chính là tổ của giới chiến binh.”
Trát La đưa ra chỉ vào điểm này rồi nói với Cao Phong.
Cao Phong tiến lên hai bước, thu hết tấm bản đồ mà Trát La vẽ ra vào trong đáy mắt.
“Đúng là không tệ.”
Cao Phong cảm thán một tiếng.
Trước kia lúc nghe bọn người Trát La nói chuyện, Cao Phong chỉ có một khái niệm mơ hồ ở trong đầu.
Mà bây giờ, tất cả vị trí, sau khi đều đã được vẽ thành bản đồ, trong nháy mắt là đã trở nên cực kỳ rõ ràng vừa xem hiểu ngay.
“Nhanh chóng bổ sung xong, sau đó Tuấn Hạo lấy băng keo dán lên.”
Sau khi Cao Phong xem xong thì lại thúc giục một câu.
“Được!”
Trát La gật gật đầu, sau đó anh ấy bổ sung thêm mấy chỗ nữa một cách nhanh chóng, lúc này anh ấy mới chậm rãi đứng dậy.
Hai người Hoa Hồng và Trát La cẩn thận kiểm tra lại một lần, sau khi xác nhận không quên gì nữa thì mới để cho Long Tuấn Hạo dùng băng keo bắt đầu dán nối tiếp lên.
Rất nhanh, hai tấm bản đồ, hơn nữa tấm giấy trắng dưới kia bị vẽ đầy tọa độ đã được Long Tuấn Hạo dán lên, tạo thành một tấm bản đồ lớn hoàn chỉnh.
Cao Phong nhìn tọa độ rõ ràng này, trong lòng anh cảm thấy lại cách Kim Tuyết Mai gần hơn một bước.
Chỉ cần đi tìm dựa theo địa phương này, thì sẽ có thể tìm được Kim Tuyết Mai thôi.
“Anh Phong, nếu không lại dựa vào tấm bản đồ này để vẽ thêm một tấm tỉ lệ nhỏ lại cho anh nhé!”
“Tấm giấy lớn như vậy mà anh mang theo cũng thật sự không tiện lắm.”
Hoa Hồng cầm lên nhìn một cái, sau đó thì trưng cầu ý kiến của Cao Phong.
“Cũng đúng, vậy làm phiền cô rồi.”
Cao Phong nhìn tấm bản đồ cực kỳ lớn này, anh cũng không từ chối ý tốt của Hoa Hồng.
“Được, vậy tôi sẽ nhanh chóng hoàn thành, sau đó ngày mai sẽ đưa cho anh.”
Hoa Hồng lấy điện thoại ra chụp vài tấm, lúc này mới gật đầu rồi nói.
Sau đó, mọi người còn nói chuyện thêm một lát rồi mới tự giải tán.
Cao Phong nằm nghỉ ngơi trên giường, trong đầu suy nghĩ một số chuyện nhưng cũng ngủ rất nhanh.
…