RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4612

Quả nhiên, không phải người bình thường.

“Tôi không chỉ có biểu diễn kỹ xảo.”

Cao Vũ chậm rãi thu hồi tâm trạng, lần nữa đi về phía thanh niên.

“Vậy thì đi thử một chút.”

Thanh niên chậm rãi ngẩng đầu nhìn Cao Vũ, sự khinh thường trong mắt càng thêm đậm.

Vừa rồi khi Cao Vũ và đám người Trạch Dương đánh nhau, người khác nhìn không ra, nhưng cậu ta có thể nhìn ra được.

Sức lực của Cao Vũ tuyệt đối không kinh khủng đến mức có thể dẫn đến tình trạng một cước đạp bay một người.

Nhưng chỉ là bàn chân Cao Vũ bàn chân vừa mới chạm đến đám người Trạch Dương, bọn họ trực tiếp dùng sức ở hai chân, hướng về phía đằng sau nhảy qua mà thôi.

Cho nên, việc thanh niên khinh thường Cao Vũ khinh thường cũng có thể nghĩ.

Dựa vào nghiên tập mà thôi, thanh niên sẽ sợ đám diễn viên này?

“Nếu đã muốn đánh, vậy tôi sẽ bồi các người cố gắng chơi đùa.”

“Dù sao, tôi cũng sắp rời khỏi chỗ này rồi.”

Thanh niên chậm rãi duỗi duỗi bàn tay, lại vặn cổ tay một chút.

“Răng rắc răng rắc!”

Khớp nối xương trong nháy mắt phát ra tiếng, giống như đến nơi đến chốn.

Vẻ mặt của Cao Vũ không thay đổi, đi thẳng tới trước mặt thanh niên.

“Thật ra tôi đến tìm cậu, chỉ là có vài cái vấn đề muốn hỏi cậu thôi.”

Cao Vũ nhìn thanh niên một chút, sau đó ngữ khí hơi dịu đi một chút.

“Anh có tư cách gì để hỏi tôi?”

“Tôi lại có nghĩa vụ gì mà phải trả lời câu hỏi của anh?”

Thanh niên nhàn nhạt cười lạnh, trên mặt vẫn đầy sự khinh bỉ như cũ.

“Nói như vậy, không nói chuyện?”

Cao Vũ khẽ nhíu mày, trong lòng cũng sinh ra một chút không kiên nhẫn.

Thực lực của thanh niên này xác thực rất mạnh, nhưng đây tuyệt đối không phải là lý do để Cao Vũ sợ hãi.

Thanh niên này đã có thái độ như vậy, vậy Cao Vũ cũng không cần có gánh nặng gì trong lòng.

“Thật không nguyện ý hợp tác, đúng không?”

Cao Vũ đưa thay sờ sờ chóp mũi, nhìn thanh niên mà hỏi.

Thanh niên không có vội vã trả lời, mà chậm rãi ngẩng đầu đối mặt với Cao Vũ.

Những người này trong phòng giam, bao gồm cả những người ở phòng giam bên cạnh kia, tất cả đều trừng to mắt nhìn.

Giữa Cao Vũ và tên thanh niên này, xem ra sẽ có một trận chiến đấu!

Nhưng đến tột cùng là ai thắng ai thua, chuyện này dù là ai cũng không cách dự đoán.

“Hợp tác…”

Thanh niên cúi đầu cười lạnh, sau đó không nói lời gì, một quyền đánh về phía Cao Vũ.

Nhắm ngay phương hướng là ngay bên cạnh eo bụng dưới của Cao Vũ.

Nơi này nếu như bị lực mạnh đập nện, nhẹ thì đau đớn nửa ngày, nặng thì đau sốc hông tại chỗ, toàn thân đều không có khí lực.

Giờ khắc này, rất nhiều người đều là bỗng nhiên trừng to mắt.

Cao Vũ này vừa mới nhậm chức làm đại ca trực ban, có thể bị xử lý!

Dù sao thực lực này của thanh niên mạnh đến mức nào, đám người vừa rồi đều tận mắt nhìn thấy.

“Ba!”

Nhưng mà ngay một khắc này, một tiếng bạt tai thanh thúy vang lên.

Đám người tập trung nhìn vào, lúc này mới phát hiện, cổ tay của thanh niên, không biết lúc nào đã bị Cao Vũ chuẩn xác nắm ở trong tay.

Cổ tay đụng vào trên lòng bàn tay, phát ra âm thanh giống như tiếng vỗ tay giòn vang.

Cao Vũ lúc này trên tay mang theo còng tay, cho nên hành động có chút bất tiện, ngay cả khi đưa tay bắt người, hai cánh tay cũng cùng một chỗ.

Nhưng mặc kệ động tác của Cao Vũ lại khó chịu thế nào, chung quy anh vẫn bắt lấy được cổ tay của thanh niên.

Cho nên, thanh niên vốn định kế hoạch một quyền nện vào Cao Vũ, thất bại tại chỗ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi