Chương 4663
Chính vì Cao Phong mà anh ta bị James chĩa mũi dùi vào chửi bới.
Cũng chính vì Cao Phong mà anh ta mới bị James tát.
Vì vậy, sự tức giận của anh đối với Cao Phong lúc này cũng tăng lên theo cấp số nhân.
“Vốn trong nhà tù tử hình này không có bất cứ người nào dám trêu chọc bọn tao.”
“Thế mà Cao Phong mày lại là một ngoại lệ, hết lần này tới lần khác mình khiến bọn tao phải nhún nhường, thế thì tao sẽ cho mày một ngoại lệ.”
Toss nghiến răng rồi đi về phía văn phòng của mình.
Cho dù bây giờ Cao Phong có đánh tan khu phòng giam phía Đông thì Toss cũng không sợ.
Nếu anh ta muốn nhắm vào Cao Phong thì vẫn có thể nhắm vào bất cứ lúc nào.
…
Tại phòng giam phía Nam.
Đám người Long Tuấn Hạo vốn là phạm nhân ở khu phòng giam phía Đông.
Thế nhưng bây giờ, tất cả bọn họ đều đã được đưa đến bên cạnh Cao Phong.
Bọn họ lần lượt được xếp vào hai mươi phòng giam nhỏ ở khu phòng giam phía Nam này.
Có sự gia nhập của nhóm người Long Tuấn Hạo, khu phòng giam phía Nam lúc này hoan toàn đã được Cao Phong nắm trong tay.
Cao Phong cũng không keo kiệt, lập tức lấy thuốc lá ra, cho cho mọi người một ít.
Tuy rằng không phải là mỗi người đều có một điếu, nhưng đối với những người này, có thể cắn một miếng cũng rất thỏa mãn.
“Lần sau bạn tôi tới đây tôi sẽ bảo anh ta mang nhiều hơn một chút.”
“Cho mỗi phòng giam một cái.”
Mọi người đều vô cùng phấn khích khi nghe Cao Phong nói ra điều này.
Mặc dù bọn họ cũng có đồ của người nhà gửi vào thế nhưng những thứ như thuốc lá và bật lửa này lại sẽ không có nếu không có quan hệ!
“Anh Phong, em muốn nói chuyện với anh.”
Lúc này, Lê Hạo bước tới gần Cao Phong, nhẹ giọng nói.
Cao Phong không vội đáp lại, mà là nghiêng đầu châm điếu thuốc sau đó rít một hơi.
Anh biết rằng chắc chắn Lê Hạo sẽ không nhịn được.
Đám người Long Tuấn Hạo nhìn một cái sau đó vội vàng nhường chỗ.
Hôm nay khi ở trong phòng ăn, tên phạm nhân ở khu phòng giam phía Đông đã dùng dao găm đâm lén Cao Phong thế nhưng đã bị Lê Hạo chặn lại.
Nhiều người đã tận mắt chứng kiến chuyệ này.
Vì vậy, thái độ của Long Tuấn Hạo đối với Lê Hạo khá tốt.
“Ngồi đi.”
Cao Phong khẽ vẫy tay ra hiệu cho Lê Hạo ngồi xuống.
“Tuấn Hạo, tạm thời kêu những người đó ra ngoài đi.”
“Các người cũng đi ra ngoài, một mình ta với Lê Hạo là đủ rồi.”
Cao Phong nhìn đám tù nhân cách đó không xa, nhẹ giọng nói.
“Được!”
Long Tuấn Hạo nhanh chóng ra ngoài, sau đó nói với người cai ngục đứng bên ngoài: “Tới mở cửa đi! Chúng tôi đến phòng giam đối diện hút thuốc một chút!”
Người quản giáo ở lối vào của lối đi cau mày, vẻ mặt vô cùng tức giận.
Từ trước đến giờ những người quản ngục luôn là những người vênh váo với tù nhân thế nhưng từ bao giờ mà tù nhân lại có thể liều lĩnh như thế?
“Tôi nói với anh một lần, nếu anh không nhanh chóng mở ra.”
“Thì sáng sớm ngày mai khi đi ăn cơm, tôi sẽ để anh Phong tặng cho anh một bạt tai đấy!”
Long Tuấn Hạo vô cùng ngạo mạn, đưa tay chỉ về phía người quản ngục lớn tiếng nói.
Nghe Long Tuấn Hạo nhắc tới Cao Phong, người quản ngục nhanh chóng trầm mặc.
Dũ sao thì anh ta cũng nhìn ra được những việc mà Cao Phong đã làm mấy hôm nay.
Cao Phong đã gây ra một thảm họa như vậy.
Nếu cứ tiếp tục cứng rắng với Cao Phong vậy thì chắc chắn anh ta sẽ phải nếm mùi đau khổ, đến lúc đó cũng không ai có thể giúp anh ta đối phó với Cao Phong.