RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4664

Vì vậy, người quản ngục im lặng một lúc, sau anh ta đi đến mở cửa phòng giam, để Long Tuấn Hạo và những người khác bước ra ngoài.

Long Tuấn Hạo chào hỏi một tiếng, rồi dẫn mọi người trong phòng giam đi tới phòng giam đối diện.

Chẳng mấy chốc, trong phòng giam chỉ còn lại Cao Phong và Lê Hạo.

“Nào lấy một điếu đi.”

Cao Phong vươn tay ném nửa bao thuốc vào tay Lê Hạo.

“Thôi.”

Lê Hạo xua tay từ chối, dừng một chút mới hỏi: “Anh là một cao thủ, không biết việc hút thuốc uống rượu là điều cấm kỵ đối với một cao thủ sao sao?”

“Thuốc lá và rượu, là những thứ dễ hủy hoại cơ thể nhất”.

Cao Phong liếc nhìn Lê Hạo, ánh mắt hiện lên vẻ thâm sâu.

“Tôi là cao thủ thế nhưng không ai nói với tôi việc này.”

Cao Phong khẽ vẫy vẫy tay, lạnh lùng nói.

“Không thể nào!”

Lê Hạo nghe xong thì giật mình, khó tin nhìn Cao Phong.

Cao Phong là một cao thủ không môn không phái sao?

Điều này là hoàn toàn không thể nào!

Lúc này Lê Hạo mới hoàn toàn hiểu rõ thực lực chiến đấu của Cao Phong.

Khi cậu đấu với Cao Phong ngày đó, cậu đã cho rằng mình cũng không khác Cao Phong là bao.

Mãi cho đến khi Cao Phong ung dung đánh bại người thanh niên kia thì Lê Hạo mới biết mình chênh lệch với Cao Phong thế nào.

Thực lực của Cao Phong thì cho dù ở nơi của Lê Hạo chắc chắn cũng sẽ đứng đầu!

Và một người mạnh mẽ như vậy chỉ là một chiến binh bình thường thôi sao?

Điều này thực sự không thể tin được.

Lê Hao đã được truyền thụ võ thuật từ khi còn nhỏ, và cậu đã được hướng dẫn bởi vô số trưởng lão trước khi cậu đi đến ngày hôm nay

Trong số thế hệ chiến binh trẻ tuổi, thì cũng đã được xem như là vô cùng giỏi.

Và Cao Phong tuyệt đối không thể đi đến điểm này nếu không có sự hướng dẫn của bất kỳ ai.

“Cũng không khác là mấy.”

“Thỉnh thoảng có người cũng nói với tôi một số việc.”

“Tôi cũng không tiến hành những bước tu luyện giống như cậu.”

Giọng điệu của Cao Phong rất bình tĩnh và thản nhiên.

“Thì ra là như thế này…”

Lê Hạo gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư.

Nhưng mà, ngay sau đó, Lê Hạo đột nhiên đứng lên, trợn to hai mắt nhìn Cao Phong, hỏi: “Anh làm theo ý em sao?”

Khóe miệng Cao Phong hiện lên nụ cười, chậm rãi hút một hơi.

Vừa rồi anh cố ý nói, mình chưa từng trải qua khóa huấn luyện chuyên nghiệp như Lê Hạo

Mà Lê Hạo theo bản năng còn liên tục gật đầu.

Chứng tỏ rằng, quả thật Lê Hạo xuất thân từ chốn võ quán.

Sau khi Cao Phong hỏi xong câu này, cho dù Lê Hạo có cố ý che đậy cũng vô ích.

“Ha!”

Lê Hạo lại ngồi xuống, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Thủ đoạn và chí thông minh của Cao Phong, anh ta coi như đã được lĩnh hội, cho nên chỉ có thể chấp nhận số phận của mình.

Dù sao lần này anh ta tìm đến Cao Phong chính là vì muốn nói cho Cao Phong một chuyện quan trọng.

“Đừng nói về chuyện đó nữa, anh nói rằng không ai hướng dẫn anh.”

“Nhưng tôi nhìn thân hình anh, chắc hẳn là đã trải qua một khóa huấn luyện rồi đúng không?”

Lê Hạo nhìn chằm chằm về phía Cao Phong, cố gắng bắt lấy ý đồ trong lời nói của anh.

“Ầy, bị đánh rồi.”

Cao Phong nhớ tới lúc trước đến nhà họ Diệp, còn bị cận vệ của ông Diệp cho “rèn luyện thân thể”.

“Đúng, võ giả rèn luyện thân thể, nói trắng ra là bị ăn đòn.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi