RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4665

“Có lần tôi còn bị sư phụ đánh, nằm trên giường ba ngày không dậy nổi.”

Nói đến chuyện võ vẽ này, lời nói của Lê Hạo càng trở nên vui vẻ.

Dù từ trước đến nay người bên cạnh anh ta hầu hết toàn là người bình thường, không thể tìm được chủ đề chung để nói chuyện.

Khó khăn lắm mới gặp được một người đàn ông còn mạnh hơn anh ta, Lê Hạo còn nguyện ý nói nhiều hơn nữa.

“Thật ra, anh Phong, anh không nên giết người đó.”

Lê Hạo cầm điếu thuốc lá lên, sau đó từ từ hạ xuống.

“Cái nào có đáng giết hay không, giết được thì nên giết.”

“Xã hội này thật ra, hoặc là anh ăn người khác, hoặc là người khác sẽ ăn anh.”

“Tùy vào chính mình, anh muốn chọn như nào thì chọn.”

“Mà lựa chọn của tôi, là ăn người khác.”

Cao Phong thốt ra lời nói đơn giản nhưng lại ẩn chứa đạo lý vô cùng sâu sắc.

Lê Hạo cẩn thận thưởng thức lời nói của Cao Phong, cảm thấy vô cùng có lý.

Mặc kệ ở lĩnh vực gì, ở vòng xoáy nào, lời nói của Cao Phong đều có thể đặc biệt áp dụng được!

Đặc biệt là chốn võ lâm của Lê Hạo, sức mạnh như một đấng tối thượng.

Sức mạnh là tất cả.

Có sức mạnh thì có thể đứng đầu giới võ lâm.

Nhưng nếu không có sức mạnh, đương nhiên sẽ bị luân hồi xuống thành người thấp nhất.

“Tôi hiểu.”

Một lát sau, Lê Hạo chậm rãi gật đầu.

Cả hai lúc đó rơi vào một khoảng trầm mặc.

“Anh Phong, tại sao anh lại vào đó?”

Lê Hạo liếc Cao Phong một cái, rồi hỏi lại.

“Giết người.”

Cao Phong thản nhiên trả lời.

Cái này cũng không phải là nói dối, bởi vì quả thật anh đã giết Gorden, cho nên Jerry mới tìm mộ lý do để bắt anh.”

“Anh nói nên làm thế nào để kết án anh đây?”

Lê Hạo ngập ngừng một chút, sau đó lại hỏi.

Đối với việc vì để giết người mà Cao Phong đi vào, anh ta cũng không quá ngạc nhiên.

Những gì Cao Phong đã làm trong hai ngày nay đã khiến Lê Hạo hiểu được rằng, việc giết một người đối với Cao Phong mà nói thật sự quá là đơn giản.

“Không biết, chắc là không đến mức kết án tử hình.”

Cao Phong thả tàn thuốc xuống mặt đất, chậm rãi tựa vào bờ tường nói.

“Anh Phong, để tôi nói với anh một câu.”

“Nếu anh không bị kết án tử hình, nếu còn cơ hội ra ngoài thì anh hãy lập tức rời khỏi đây ngay.”

“Đặc biệt là nhà tù phía tây bắc, bất luận thế nào cũng không được đi qua đó.”

Lê Hạo đứng thẳng người, ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn về phía Cao Phong.

Giống như anh ta từng nói, chuyện này cực kì kinh khủng.

“Tôi muốn đi đâu, còn phải cân nhắc xem có được đi không à?”

Cao Phong có biểu hiện vẻ không cần, khoát tay nói.

“Anh Phong, anh nhất định phải nghe lời tôi.”

“Nếu anh không thể ra khỏi đây cũng không sao, nhưng nếu có cơ hội ra ngoài, anh nhất định phải trở về Việt Nam.”

“Sau đó, mai danh ẩn tích, sống một cuộc sống bình thường. Và ngàn vạn lần không được bộc lộ sức mạnh như thế này nữa.”

Lê Hạo vô cùng nghiêm túc, trong lời nói không hề có vẻ gì là đang đùa giỡn.

“Tại sao?”

Trong đầu Cao Phong cũng đoán ra được, nhưng anh vẫn ngẩng đầu nhìn Lê Hạo.

“Không vì cái gì cả, có như vậy anh mới có thể an toàn.”

Lê Hạo nhìn Cao Phong vài giây, sau đó thở dài nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi