Anh không biết kết quả của tin tức này là gì.
Do dự mấy giây, Cao Phong hít một hơi thật sau đó nhanh chóng đưa điện thoại lên tai.
"Anh Cao..."
Giọng nói của Lý Khải Kiệt vang lên.
Nghe được giọng điệu hơi trầm thấp của Lý Khải Kiệt, trái tim Cao Phong đột nhiên đập mạnh một phát.
Ngay cả lòng bàn tay anh cũng hơi run rẩy.
"Bọn họ, bọn họ..."
Cao Phong cắn răng lặp lại hai lần nhưng cổ họng lại nghẹn cứng, không nói ra được lời nào.
"Anh Cao, bọn họ không chết! Không ai chết chết cả"
Lý Khải Kiệt lập tức vội vàng nói.
"Thật sao? Vậy tình huống như thế nào rồi?"
Cao Phong sửng sốt một lần nữa, sự khó chịu trong lòng được giảm đi không ít.2089086_2_25,60
"Cô Kim Tuyết Ngọc đã được đưa đến khu dân cư cao cấp Bổng Thiên và được bảo vệ bởi vệ sĩ của tập đoàn chúng tôi."
"Để phòng tránh bất kỳ chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, tôi đã chuẩn bị thêm một số vệ sĩ chuyên nghiệp để tăng cường lực lượng an ninh cho khu dân cư cao cấp Bổng Thiên!"
"Bọn họ sẽ thay phiên nhau trực cả ngày lẫn đêm, đảm bảo sẽ không có ai có thể vào được."
Lý Khải Kiệt nghiêm túc trả lời.
Trừ khi Cao Bằng lái máy bay trực thăng bay thẳng đến đỉnh núi Bống Thiên.
Tuy nhiên, nhà họ Cao ở Đà Nẵng cũng sẽ không vì chuyện này mà đồng ý cho Cao Bằng tùy ý điều động máy bay trực thăng.
"Được rồi, tốt rôi! Cảm ơn anh, bọn họ đâu?"
Cao Phong vội vàng gật đầu.
Ít nhất, bây giờ ở trong lòng anh không còn phải lo lắng cho hai chị em Kim Tuyết Mai nữa.
"Bọn họ,...
Cao Bằng có rất nhiều tai mắt, tôi đoán bọn họ đã bị chú ÿý ngay sau khi bước vào thành phố Hà Nội."
"Nhưng mà những người đó của anh có năng lực trinh sát khá tốt cho nên đã cứu được cô Kim Tuyết Ngọc."
"Nhưng sau đó tất cả đều bị bại lộ, vì vậy hành động thất bại, toàn bộ đều bị bắt nhốt."
Lý Khải Kiệt trâm giọng nói.
Cao Phong thở dài một hơi, mặc dù Cao Phong là một tên ngu ngốc nhưng Cố Minh Tuấn tuyệt đối là một con cáo già.
Cố Minh Tuấn ở đằng sau Cao Bằng bày mưu tính kế nên anh ta xây dựng được sự trang nghiêm vô cùng kiên cố ở trong thành phố Hà Nội.
Cho dù chỉ là ngọn gió thổi lay động ngọn cỏ cũng sẽ bị bọn họ phát hiện.
Cho dù đám người Cao Quang Minh che giấu tốt hơn nữa thì cũng chỉ có thể trì hoãn thời gian phát hiện mà thôi.
Điều này cũng nhắc nhở Cao Phong rằng sau này nếu muốn trở về thành phố Hà Nội xem xét một chút thì phải chú ý đến những chuyện này.
Vê phân ông Cao ở bên kia, Cao Phong cũng không có hỏi nhiều.
Lúc này, ngay cả đám người Kim Tuyết Mai cũng chưa ra khỏi thành phố Hà Nội được thì cũng không thể nào đưa Lâm Vạn Quân ra ngoài được.
"Cao Bằng không giết chết bọn họ chẳng qua là nhốt bọn họ lại sao?"
Cao Phong suy nghĩ một chút, có chút bất ngờ hỏi.
Với thủ đoạn và tính tình của Cao Bằng liệu rằng đám người Cao Quang Minh sẽ không bị giết sao? "Bác sĩ xử lí vết thương cho Cao Bằng bị tôi mua chuộc với giá cao cho nên anh ta mới nói cho tôi biết tình hình ở trong đó như thế nào."
"Căn bản những người đó không có bán đứng anh, chỉ là bởi vì Cao Bằng giết anh nên bọn họ mới muốn báo thù thôi."
"Cao Bằng rất tức giận, anh ta nói rằng muốn người của anh sống cũng không được mà chết cũng không xong, vì vậy anh ta mới nhốt bọn họ lại, tôi đoán rằng anh ta muốn hành hạ bọn họ."
Lý Khải Kiệt nói đến đây cũng không ngừng than thở, những người đó rất trung thành, điều này khiến cho anh ta kính nể từ tận sâu trong nội tâm.
Vốn đĩ bọn họ có thể tạm thời trốn trong khu dân cư cao cấp Bổng Thiên, ít nhất thì có thể đảm bảo sự an toàn của bọn họ trong một thời gian.
Nhưng vì để không làm tổn thương đến người phụ nữ của Cao Phong nên bọn họ dứt khoát không lên núi.
Thay vào đó, bọn họ chọn cách chạy trốn, cuối cùng bọn họ vẫn không thể thoát khỏi số phận bị bắt.
Sự trung thành của những người này đối với Cao Phong thực sự khiến cho Lý Khải Kiệt ngưỡng mộ từ sâu trong tim.
"Được rồi! Tôi biết rồi."
Cao Phong trả lời, anh hơi nắm chặt bàn tay lại, sau đó lại thả lòng bàn tay ra.
"Anh Cao, anh cũng biết ấy, tập đoàn Thế Giới cũng không phải do tôi quyết định nên tôi không thể làm được gì nhiều.
Tôi chỉ có thể quay về thành phố Hà Nội trước, cố gắng hết mình đảm bảo sự an toàn cho cô Kim Tuyết Mai."