SẮC DỊCH HUÂN TÂM

Gạch sứ trong phòng tắm là màu đen, trang hoàng đơn giản. Tôi nhìn Tạ Sơ đứng giữa màn nước, chân dài mông tròn, cơ bắp căng tràn. Cái vật trong quần mềm mại buông xuống như ẩn như hiện, vừa rồi cái kia còn sung sướng nhảy múa trong lòng bàn chân tôi.

Tôi vốn đang ở trần, lần này cũng không thèm kiêng kị mà ôm lấy thân thể thon dài cậu ấy từ phía sau.

Tạ Sơ đang gội đầu, bị tôi ôm cũng không thèm phản ứng, mặc cho tay tôi vân vê từ lồng ngực cậu ấy xuống tới cơ bụng rắn chắc.

Bọt xà phòng trượt khỏi bả vai Tạ Sơ xuống tới bờ mông hơi vểnh, độ cong tuyệt vời khiến bọt nước dừng lại.

Tôi khẽ liếm môi, ngón tay dính lấy ít bọt vân vê mông Tạ Sơ, cho dù sờ bao nhiêu lần đi nữa, xúc cảm trên mông cậu ấy vẫn khiến tôi yêu thích.

Trước đó Tạ Sơ vốn không có phản ứng gì, mà dưới động tác càng ngày càng phóng đãng của tôi, cuối cùng cậu ấy cũng không nhịn được.

Tạ Sơ dùng tay lau mặt, quay người nắm lấy tay tôi đẩy tôi lên tường phòng tắm.

Trong lúc tôi không để ý, Tạ Sơ mười bảy tuổi đã mơ hồ có khuynh hướng cao hơn tôi, rõ ràng lúc mười lăm tuổi còn là thiếu niên lùn lùn.

Trong lòng tôi còn chưa kịp mất mác đã bị sắc đẹp kia mê hoặc.

Tôi nhìn lông mi Tạ Sơ bị nước làm ướt, từng giọt rơi lên hàng lông mi của cậu ấy, lảo đảo muốn ngã, lại như đang khóc.

Sắc ý trong lòng điên cuồng tăng lên như thủy triều, tôi chợt ghé tới trước mặt cậu ấy, đưa đầu lưỡi khẽ liếm, chẹp chẹp mấy cái, tôi lại nhìn Tạ Sơ cười: “Nước mắt của em trai thật ngọt.”

Tôi thấy đáy mắt Tạ Sơ hiện lên ý cười, sau đó nghe cậu ấy nói: “Đừng nghịch nữa, anh trai, mau ra ngoài.”

“Cùng tắm.”

“Không muốn.”

Tôi không nghĩ tới mình sẽ bị chối một cách dứt khoát như vậy, nhất thời không thể bỏ mặt mũi xuống.

Cho nên tôi vùng khỏi tay cậu ấy, trần truồng ngồi bên bồn tắm, bắt đầu mở nước: “Cậu quản tôi, tôi chỉ muốn tắm lúc này.”

Tôi cầm bông tắm bên cạnh, gác chân lên cạnh bồn tắm.

Vò ra bọt thật dày, tôi lau một đường từ ngực xuống bụng, lại xoay tròn một vòng trên bụng, để bọt lăn xuống bắp đùi.

Tôi như thoải mái mà hơi ngửa cổ, lỗ mũi rầm rì phát ra tiếng thở dốc, như là đang cao trào.

Bên tai không ngừng truyền tới tiếng nước chảy, tôi đắc ý mở mắt lại phát hiện Tạ Sơ đưa lưng về phía tôi, bắt đầu mặc quần áo.

Tôi nhất thời có chút buồn bực: “Cậu cứ ra ngoài như vậy?”

Tạ Sơ mặc quần vào, để trần nửa người cầm khăn tắm vừa lau tóc vừa quay đầu nhìn tôi: “Tôi muốn ra ngoài dọn lại giường.”

“Không thể không dọn sao?”

“Sẽ bị phát hiện.”

“Phát hiện thì sao?”

Tôi nổi giận đùng đùng nói một câu khiến cả hai người bọn tôi đều ngơ ngẩn, Tạ Sơ cũng mất một lúc mới trả lời tôi: “Anh nghĩ quan hệ giữa chúng ta là thế nào.”

Tôi hiểu ý của cậu ấy, bọn tôi là anh em, dù không phải ruột thịt. Là bạn giường, dù chưa thật sự làm đến mức đó. Không phải người yêu, không phải bạn, cũng không thể coi là người thân thật sự.

Quan hệ của bọn tôi là thế nào, tôi như được thức tỉnh sau bao ngày tháng u mê vậy, hoàn toàn sửng sốt.

Nước trong bồn tắm là nóng, nhưng chạm vào người tôi lại trở nên lạnh lẽo.

Tạ Sơ không ra ngoài, cậu ấy đứng cạnh cửa hồi lâu, mới đi qua, như là muốn bầu không khí trở lại bình thường: “Để tôi gội đầu cho anh.”

Tôi nghiêng đầu sang một bên, tránh khỏi bàn tay đang duỗi ra của Tạ Sơ: “Cậu nói đúng, quan hệ của chúng ta là thế nào.”

Yên lặng không ngừng lan tràn giữa chúng tôi, chỉ có tiếng nước chảy tí tách.

Tôi nhất thời cảm thấy mệt mỏi, đứng dậy khỏi nước ấm, hạ mí mắt không nhìn Tạ Sơ: “Cậu chỉ thuận tiện là em trai tôi mà thôi.”

Nói xong tôi muốn lập tức rời đi, không nghĩ tới Tạ Sơ nắm chặt tay tôi, đẩy tôi lên tường, cậu ấy nhìn tôi chằm chằm; “Đúng vậy, anh còn thuận tiện để em trai đè, thật sự hoàn thành trách nhiệm của một người anh trai.”

Lưng tôi đau đớn, tâm tình buồn bực, lời ra miệng cũng không thèm suy nghĩ: “Ai cmn để cậu đè, tôi chỉ nhàm chán mới dùng cậu một chút, thế nào, cậu còn tưởng là thật sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi