SAU KHI BỊ BẠN TRAI KHUÊ MẬT LÀM



Bàn tay thô to dừng lại trên mông cô, nhẹ nhàng nhéo một cái, cơ thể Giang Bích Nhân tức khắc cứng đờ, các dây thần kinh cực lực căng thẳng.

Người phía sau...!Là ai? Hắn đang chuẩn bị làm gì vậy?
Giang Bích Nhân theo phản xạ bám víu vào cửa sổ xe, muốn nhìn rõ bộ dáng người phía sau.

Nhưng cô căn bản không nhìn thấy được, người này mang khẩu trang cùng đội mũ lưỡi trai, thân hình cao lớn, ngoài ra không còn nhìn thấy gì nữa.

Người kia một hồi lại đưa thêm một bàn tay ra, hai bàn tay to lớn xoa xoa kiều mông mềm mại so với nhào bột giống nhau.

Giang Bích Nhân bị xoa không nhịn được kẹp chặt mông, giãy dụa phản kháng, kết quả lại bị hắn ta gắt gao đè lên cửa sổ xe.

Trời sinh sức lực của nam nhân so với nữ nhân cách biệt rõ rệt, hắn dễ dàng áp chế đã khiến cô không thể cử động được.

Giang Bích Nhân có chút hoảng loạn, trong lòng thầm cầu nguyện người này chỉ cách một tầng váy xoa xoa liền thôi, ngàn vạn lần đừng có sờ vào bên trong, nếu không chuyện cô không mặc quần lót nhất định sẽ bị phát hiện mất...!
Đôi tay kia xoa nhẹ mông cô một hồi, chán chê, lại bắt đầu càn rỡ chui xuống trên đùi của cô sờ tới sờ lui, xoa niết dâm loạn tứ phía.

Đùa bỡn một lúc, hắn đột nhiên duỗi ra một chân mạnh mẽ chen vào hai chân Giang Bích Nhân, tách ra hai chân nguyên bản kẹp chặt, sau đó đưa tay vói vào bên trong đồng phục của cô.

Xong đời!
Cả người Giang Bích Nhân lập tức căng cứng, cảm nhận nam nhân sờ lên tấm mông trần trụi của cô.

Người kia tựa hồ cũng có chút kinh ngạc, động tác đừng lại, âm thanh máy móc từ thiết bị thay đổi giọng nói vang lên bên tai cô: "Tiểu tao hóa"
Giang Bích Nhân xấu hổ đỏ mặt.

Nam nhân xa lạ hung hăng bóp nhẹ mông cô, lần mò đến vùng đất bí ẩn.


Cảm nhận được chỗ đó đã ướt đẫm mật dịch, hắn kề tới bên tai cô châm chọc: "Thật tao nha, tôi còn chưa có làm gì, mà em đã ướt thành như vậy"
Mặt Giang Bích Nhân càng lúc càng đỏ như sắp nhỏ ra máu, xấu hổ không nói lên được một lời phản bác.

Người đàn ông ở bên ngoài môi âm hộ dạo qua một vòng, dùng sức xoa niết hạt đậu nhỏ, chờ đợi tiểu huyệt tiết ra càng nhiều d*m thủy, đến khi Giang Bích Nhân chịu không nổi bắt đầu vặn vẹo mông nhỏ, hắn mới đẩy ra hai cánh hoa kiều nộm, đưa ngón tay cắm vào, nhưng mỗi lần đều chỉ đút vào phân nửa liền rút ra, động tác cứ như vậy không ngừng lặp lại.

Lửa dục bị vén lên nhưng không được dập tắt, tiểu huyệt cầm lòng không đậu mà ra sức mút, từ chỗ sâu bên trong truyền đến từng trận ngứa ngáy khó chịu, khát cầu dương v*t thô tráng đánh vào.

Cảm nhận được ngón tay không ngừng bị mị thịt ép chặt, nam nhân cười nhẹ: "Muốn tôi thao sao?"
Nói xong lại đưa thêm một ngón tay đi vào, hai ngón tay gião hoạt luận động.

Mạnh mẽ thọc vào rút ra, vừa vặn chọc vào khối thịt mềm mẫn cảm.

Giang Bích Nhân không chịu nổi, tiểu huyệt xoắn chặt, kêu lên một tiếng kêu ngắn ngủi.

Tay phải người đàn ông ra sức đùa bỡn tiểu huyệt, đồng thời đưa tay trái luồn vào trong áo Giang Bích Nhân, cởi bỏ đai áo ngực, sau đó gỡ phăng áo ngực của cô, nhũ phong đầy đặn không có vật gì ngăn cản nhanh chóng bật ra.

"Anh!" Giang Bích Nhân theo bản năng muốn che lại bộ phận nhạy cảm, nhưng lại bị người kia gắt gao giữ lấy không thể động đậy.

Nam nhân ỷ vào cơ thể to lớn vây cô chặt chẽ, dùng ngón trỏ cùng ngón cái xoa nhéo đầu v*, thực mau khiến cho nụ hoa đỏ bừng cương cứng.

Bàn tay to lớn bao trọn lấy một bên bầu vú, mạnh mẽ xoa bóp đùa bỡn, nhũ thịt trắng nõn trực tiếp từ khe hở giữa năm ngón tay không ngừng tràn ra.

Giang Bích Nhân chỉ treo lên người một một chiếc áo sơ mi đơn bạc, từ bên ngoài có thể dễ dàng nhìn thấy bên trong tấm màng mỏng manh đó có một bàn tay to lớn đang không ngừng làm loạn.


Nhìn cô một thân đồng phục thanh thuần, nhưng trong mắt hắn lại có vẻ dâm tục kích thích đến kỳ lạ.

Hai nơi nhạy cảm đồng thời được kích thích, làm Giang Bích Nhân cảm giác cả người bủn rủn, từ chỗ sâu trong tiểu huyệt cũng càng lúc càng ngứa ngáy bất kham.

Hơn hai tháng qua từ một cô gái thanh thuần được dạy dỗ nhiều như vậy, Giang Bích Nhân đã sớm không còn ngây ngô như trước.

Thân thể cô so với trước kia càng thêm mẫn cảm, hơn nữa còn phải chịu kích thích như vậy, khát vọng đối với dương v*t của cô lúc này quả thực vô cùng mãnh liệt.

Người đàn ông sau khi chơi đùa thỏa thích, liền rút ra ngón tay ướt đẫm, đem nó dán sát lên quần áo cô.

Sau đó đỉnh hạ thân cương cứng lên kiều mông mềm mại, lại hỏi cô một lần nữa: "Muốn tôi thao sao?"
Giang Bích Nhân nhất mực im lặng, không khẳng định, nhưng cũng không cự tuyệt.

Người kia lại nói: "Em không cự tuyệt, vậy tôi không khách sáo cắm vào nga"
Người đàn ông kéo khóa quần, dương v*t thô tráng vừa nóng vừa cứng trực tiếp chọc vào mông cô, cơ thể Giang Bích Nhân không khống chế được run rẩy.

Thấy Giang Bích Nhân không có động tĩnh gì, nam nhân cười một cái, nhấc eo cô, để cô chỉ có thể đứng bằng mũi chân.

Sau đó đỡ côn th*t cứng rắn, khai phá miệng huyệt ướt át, tiến quân thần tốc, tinh tế xâm lấn từng tầng từng tầng huyệt thịt khẩn trí, cắm thẳng vào nơi sâu nhất.

"A...! Thật trướng..." Giang Bích Nhân cắn cắn môi, trán chống lên lớp cửa pha lê lạnh lẽo, ở trên tàu điện ngầm bị nam nhân xa lạ cắm huyệt, làm cô cảm thấy xấu hổ muốn chết.

Nhưng không thể không nói, người này dương v*t vừa lớn lại vừa thô, so với Nhậm Sâm Ngôn hay Cố Nam Sơn chắc chắn không hề thua kém.


Hơn nữa đỉnh đầu của vật đó còn hơi cong cong, hình dạng giống như quả chuối, thứ đồ chơi quái dị như vậy thao lên càng thêm tra tấn người ta, Giang Bích Nhân có chút chịu không nổi.

Nam nhân sau khi tiến vào, đầu tiên là an tĩnh một hồi, tựa hồ như đang nhắm nháp tư vị tiểu huyệt.

Đợi tới khi Giang Bích Nhân hơi hơi thả lỏng, hắn liền bóp lấy eo cô, bất ngờ thọc vào rút ra kịch liệt.

Hắn nhấc eo Giang Bích Nhân đem côn th*t rút ra đến miệng huyệt, sau đó đem cô tàn nhẫn ấn xuống, với tư thế này côn th*t càng thêm thuận lợi tiến sâu vào bên trong.

Bất ngờ bị đánh úp, Giang Bích Nhân sung sướng thiếu chút nữa kêu ra tiếng, cảm thấy nguy hiểm gần kề cuối cùng đành phải cắn chặt cánh tay nhịn xuống.

Nam nhân dùng sức tàn nhẫn chà đạp miệng tử cung, không bao lâu Giang Bích Nhân đã bị cắm tới cao trào.

Nam nhân tận hưởng hoa huy*t cao trào co rút lúc đóng lúc mở, từng luồng nhiệt năng xối thẳng lên quy đầu.

Tạm dừng một lúc hưởng thụ một lúc, đôi tay lại bắt đầu trượt xuống đỡ lấy mông cô, đem cô nhấc tới một chút sau đó buông ra, để côn th*t lui ra tới miệng huyệt, sau đó đẩy một phát thật mạnh vào huyệt động.

"Ô a - -!" Miệng tử cung bị quy đầu to lớn kịch liệt xâm phạm, cảm giác tê mỏi lan ra toàn thân khiến cơ thể Giang Bích Nhân nhất thời mềm nhũn.

Nhưng người đàn ông vẫn như cũ, không chút lưu tình bóp chặt eo cô, không ngừng lặp lại động tác trước đó.

"Ô ô...!Không...!Xin anh...!Ân a...!Sắp hỏng rồi...!Không cần đỉnh nữa...!A a...!Nhẹ chút..." Giang Bích Nhân thở hỗn hển, nhỏ giọng cầu xin, cảm giác miệng tử cung sắp bị xé toạc.

côn th*t không ngừng dùng sức va chạm như muốn đem hoa tâm nghiền nát.

"Ách...! Không..." Rốt cuộc, sau một trận công phá mãnh liệt, côn th*t cũng thành công cắm vào được tiểu tử cung yếu ớt, người kia sảng khoái thở dài một tiếng.

Sau đó không hề báo trước mà thẳng thừng rút ra, tiếp đó lại cuồng mãnh xông vào, mỗi lần đều phải cắm vào tử cung.

Khoái cảm đem lại so với lúc nãy càng thêm khủng bố, làm Giang Bích Nhân mơ màng không rõ, chỉ biết dán sát vào cửa xe pha lê, vô lực dẩu mông, thừa nhận nam nhân kịch liệt đâm chọc, bị kích thích không ngừng cao trào.


Đợi tới khi nam nhân bắn hết tinh hoa vào trong thân thể cô.

Giang Bích Nhân đã bị khoái cảm mãnh liệt công kích tới cao trào không biết bao nhiêu lần, chỉ cảm thấy một cỗ chất lỏng từ sâu trong trong tử cung không ngừng phun ra, toàn bộ tiểu huyệt đều run rẩy co quắp.

"Sướng hay không? Tiểu tao hóa?" Người đàn ông không biết từ khi nào đã cởi phăng mấy nút áo trước ngực cô, bàn tay to lớn tùy ý xoa bóp đùa bỡn nhũ thịt đầy đặn.

Giang Bích Nhân thẹn thùng không trả lời, tiểu huyệt lại không ngừng co rút, giống như mát xa cự căn vốn đã bắt đầu cương cứng trở lại.

"Còn muốn dương v*t thao em sao?" Nam nhân hướng vào bên trong tiểu huyệt đỉnh đỉnh.

Dù sao...!Dù sao cũng đã làm qua một lần...!Bây giờ lại làm thêm một lần nữa ắt hẳn là không có gì đâu...!
Giang Bích Nhân bị côn th*t thô to đâm chọc, không nói lời nào, chỉ là tiểu huyệt gắt gao cắn chặt lấy côn th*t không chịu nhả ra.

Người đàn ông cười một tiếng, vỗ vỗ mông cô: "Trên xe người càng ngày càng ít, nếu em không muốn ở nơi này bị người ta luân gian, thì tốt nhất nên cùng tôi xuống xe, tôi đảm bảo cho em ăn no"
Giang Bích Nhân lúc này mới phát hiện người kia không biết từ lúc nào đã ngồi xuống ghế mà cô thì vẫn còn đang đứng.

Giang Bích Nhân cho rằng hắn tạm thời buông tha cho cô, nhưng chưa kịp thở ra một hơi, đã bị tên đó nắm eo cô xoay lại, nháy mắt tách hai chân cô ra, bất chấp đem cự căn to lớn tiến vào.

"Ngô!" Giang Bích Nhân không hề phòng bị, bất ngờ bị công kích.

Giang Bích Nhân mềm mại ngã xuống trên người nam nhân, cô nhanh chóng che miệng thiếu chút nữa đã buộc miệng kêu ra tiếng.

Nam nhân cười khẽ, từ phía dưới ôm lấy mông Giang Bích Nhân, để hai chân cô kẹp chặt lấy eo hắn, tay trên vòng qua cổ.

Sau đó lợi dụng tầng váy che khuất, từng chút từng chút đem dương v*t tiến vào huyệt động, cô cứ giữ tư thế như vậy mà bị ôm xuống tàu điện ngầm.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi