SAU KHI NGHE THẤY TIẾNG LÒNG CỦA TIỂU CÔNG CHÚA, BẠO QUÂN LUỐNG CUỐNG RỒI

Thái Hậu gặp được tôn nữ thì vui mừng quá đỗi, cả buổi chiều đều chơi đùa với Bối Tịnh Sơ.

 

Nhân Thọ Điện có mùi ngải diệp nhàn nhạt, suốt dọc đường từ Tuyên Thất Điện đến Nhân Thọ điện Bối Tịnh Sơ đều ngửi thấy mùi hương này.

 

Ngải diệp* sau khi đốt lên thì có thể ức chế bệnh dịch ở một mức độ nào đó.

*Ngải cứu

 

Bối Tịnh Sơ đang chơi với Thái Hậu thì một tiểu thái giám tiến vào, thay bốn cái túi thơm ở góc giường thành bốn cái túi thơm mới .

 

【Cảnh báo! Cảnh báo! Kiểm tra thấy có bệnh dịch đang tới gần.】

 

Bối Tịnh Sơ bị tiếng cảnh báo đột ngột của hệ thống dọa sợ tới mức vung chân đạp một cái, trực tiếp đạp lên mặt thái hậu.

 

【Đang kiểm tra nguồn bệnh…】

 

【Hoàn tất kiểm tra, nguồn bệnh chính là túi thơm ở bốn góc giường.】

 

Đúng lúc Bối Tịnh Sơ cũng cần phải thay tã, tuy rằng linh hồn của nàng không phải là trẻ con, nhưng mà nàng cũng nhịn không được mà tiểu cả ra quần luôn.

 

“Ôm công chúa lên giường ai gia thay tã đi, không cần chạy qua thiên điện làm gì cho mất công.”

 

“Vâng.”

 



Bối Tịnh Sơ bị ôm đi tới cách nguồn bệnh càng ngày càng gần: [Ngươi không được qua đó!!!! ]

 

Đồng thời nàng cũng khóc ầm lên, tiếng khóc thảm thiết đến mức khiến người ta đau lòng muốn rơi lệ theo.

 

“Làm sao vậy? Làm sao vậy?”

 

Thái Hậu đi tới ôm Bối Tịnh Sơ thì chỉ thấy khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của tôn nữ nhà mình đang dính đầy nước mắt.

 

“Ôi ôi, sao lại khóc rồi?”

 

[Hức hức hức chỗ đó có nguồn bệnh, tổ mẫu người đừng qua đó, sẽ bị nhiễm bệnh dịch đó!]

 

[Ta đã nói mà, hoàng cung canh phòng nghiêm ngặt như vậy, sao tổ mẫu có thể bị nhiễm bệnh dịch được chứ, hóa ra là do có người cố ý!]

 

[Nhưng nơi này chính là nơi tổ mẫu nghỉ ngơi, sớm hay muộn cũng sẽ bị lây nhiễm mất, phải làm sao bây giờ đây hu hu hu.]

 

Thái Hậu kinh ngạc nhìn về phía giường, lui về sau vài bước.

 

Sau cùng, bà gọi thái y tới kiểm tra thì phát hiện là túi thơm có vấn đề.

 

Thái Hậu nghĩ mà sợ, ôm chặt Bối Tịnh Sơ đã ngủ say. Thật may, may mà có Sơ nhi.

 

Nếu lúc này Bối Tịnh Sơ mở giao diện hệ thống, thì sẽ phát hiện độ yêu thích của Thái hậu đã tăng tới hơn 50.



 

Hơn nữa nhiệm vụ phụ là ngăn chặn bệnh dịch bùng phát, giúp thái hậu thoát c.h.ế.t cũng đã hoàn thành, chỉ chờ nàng tiến vào nhận điểm tích lũy mà thôi.

 

Bối Tịnh Sơ ngủ một giấc, khi tỉnh lại thì đã ở Tuyên Thất điện rồi.

 

Hoàng đế suốt đêm thẩm vấn những người có liên can, nhưng vẫn không có manh mối gì.

 

[Quá trình hoàng đế đoạt vị đã đắc tội quá nhiều người, sau khi lên ngôi thi hành chính sách cải cách cũng đã ảnh hưởng tới lợi ích của không ít người.]

 

[Những người đó biết là không thể g.i.ế.c được hoàng đế, cho nên muốn thông qua Thái Hậu để khiến hoàng đế cũng bị nhiễm bệnh.]

 

[Nhưng kết quả là vận may người ta qua tốt, trong ** sau khi Thái Hậu mất thì hoàng đế cũng không bị nhiễm bệnh.]

 

Nghe nhóc con phân tích, hoàng đế không khỏi siết chặt ngọc bội bên hông.

 

Ngọc bội này là mẫu hậu tặng cho hắn khi còn nhỏ, là do mấy ngày trước sau khi cởi bỏ khúc mắc hắn mới lấy ra.

 

Suy nghĩ của hắn và Bối Tịnh Sơ rất giống nhau, Tuyên Thất Điện là nơi được bảo vệ nghiêm ngặt, ngay cả một con muỗi cũng không thể lọt vào được, muốn trực tiếp hại hắn khó như lên trời vậy.

 

Như lúc trước Thục phi muốn độc c.h.ế.t Bối Tịnh Sơ thì chỉ có thể xuống tay từ chỗ Hứa Hân Xu vậy.

 

Muốn hại hoàng đế, chỉ có thể ra tay từ chỗ người khác.



 

Bối Tịnh Sơ hiện đang ở Tuyên Thất Điện, còn những phi tử kia có bị nhiễm bệnh sắp c.h.ế.t thì hoàng đế cũng chưa chắc sẽ đi thăm dù chỉ một lần.

 

Chỉ có Thái Hậu nhiễm bệnh, lúc sắp c.h.ế.t mới có thể gặp mặt hoàng đế một lần.

 

Cho dù là được bảo vệ tầng tầng lớp lớp.

 

Hoa văn trên ngọc bội ép vào lòng bàn tay rất đau.

 

Bởi vì hoàng quyền tranh đấu làm hại mẫu hậu bị liên lụy, hoàng đế đột nhiên cảm thấy mệt mỏi.

 

Thấy hoàng đế không thể tra ra được người phía sau màn, Bối Tịnh Sơ lén lút tiến vào trang tình báo để tìm.

 

Kết quả vừa lật ra xem thì: [Được rồi, là do ta nghĩ nhiều rồi, người ta chính là nhắm vào Thái Hậu.]

 

[Bọn họ còn biết nhắm vào chính xác mục tiêu, không làm tổn thương người vô tội, vẫn coi như là có lương tâm. ]

 

[Ta còn tưởng là nhắm vào bạo quân chứ, hóa ra là phe đối địch với Phương phi sao?]

 

Mẫu thân của Phương phi và Thái Hậu là khuê mật.

 

Cho nên Trương gia - nhà mẹ đẻ của nàng mới được Thái Hậu che chở, ở kinh thành cũng được coi là danh gia vọng tộc.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi