Nàng ta đi vào, sau khi hành lễ xong thì thấy được đứa bé trong n.g.ự.c Thái Hậu.
Có thể được Thái Hậu yêu thích không buông tay như vậy, lại là tôn bối duy nhất hiện tại của Thái Hậu, hẳn là rất được sủng ái.
Nhưng trong lòng nàng ta âm thầm mỉa mai, được sủng ái lại như thế nào?
Lúc Tiên Hoàng còn trên đời, nàng ta cũng cực kỳ được sủng ái.
Nhìn xem hiện tại, một đời vua một đời thần, chờ đến lúc hoàng đế đời kế tiếp kế vị, đại công chúa từng được muôn vàn sủng này còn không phải là không người hỏi thăm sao.
Quảng Đức trưởng công chúa nghĩ kỹ xem làm thế nào để mở lời dỗ Thái Hậu vui vẻ: “Đây là đại công chúa đúng không ạ? Trắng trẻo mũm mĩm, vừa nhìn đã biết là đứa trẻ khỏe mạnh rắn chắc.”
Thái Hậu bị một câu này dỗ đến vui vẻ nở nụ cười.
Không cần biết có phải nịnh hót hay không, ai lại không thích nghe người ta nói con cháu nhà mình khỏe mạnh chứ?
Nhất là hiện tại đứa bé còn nhỏ, bà cũng không có kỳ vọng gì với con bé, chỉ cần nó có thể khỏe mạnh lớn lên là được.
Bối Tịnh Sơ không hiểu: [Xem đi, cũng rất biết nói chuyện nha, nhưng tại sao lại không thể nói lời hay như vậy với đại nhi tử của ngươi vậy?]
[Không phải không kiên nhẫn thì chính là mắng mỏ, đối với tiểu nhi tử thì lại là mẫu thân thương con, mẫu thân yêu con!]
[Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không biết nói lời hay đâu, kết quả cũng chỉ là đối với đại nhi tử là không nói được câu nào tốt, nếu không phải *** (hệ thống) chứng thực, ta cũng hoài nghi hắn không phải do ngươi sinh ra!]
[Tại sao làm phụ mẫu không cần phải trải qua kiểm tra là có thể trực tiếp sinh con chứ, rất nhiều người không xứng đáng làm phụ mẫu, như Anh phi kia, như trưởng công chúa.]
[Phụ thân tốt giống phụ thân của ta lại không có được mấy người, haiz….]
Nếu hoàng đế có mặt ở đây nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt, đáng tiếc hắn không ở đây, người nghe được chỉ có một mình Thái Hậu.
Thái Hậu không quá quan tâm đến các mối quan hệ của trưởng công chúa, không biết nhà bọn họ còn có việc này.
Xem ra mỗi nhà ở bên ngoài ra dáng ra hình, trên thực tế đóng cửa lại đều rất xuất sắc nha.
Cũng đừng nói đến ai khác, bà ấy và hoàng đế lúc trước không phải cũng là nhìn bề ngoài thì rất là mẫu từ tử hiếu sao.
Trên thực tế là mẫu mắng tử gào.
Nói nói cười cười một lúc, trưởng công chúa rốt cuộc nói ra mục đích hôm nay: “Thái Hậu, con thứ của nhi thần cũng đã tới tuổi tiến vào học đường.”
“Ai không biết danh sư trong thiên hạ đều ở Hoằng Văn Quán, nhi thần lúc tuổi nhỏ cũng đi học ở Hoằng Văn Quán.”
“Khuyển tử cũng là huyết mạch hoàng thất, vẫn là có thể bước vào ngạch cửa Hoằng Văn Quán chứ?”
Đúng thật là có thể
Thái Hậu không quá hiểu: “Ngươi trực tiếp đưa người vào học là được, tìm ai gia làm cái gì?”
Quảng Đức trưởng công chúa cắn môi, nàng ta cũng nghĩ rằng đưa nhi tử đi vào là được, ai biết lại bị từ chối.
Bối Tịnh Sơ biết tại sao Hoằng Văn Quán lại dám từ chối nhi tử của công chúa.
Lại nói tiếp cho dù nhi tử của công chúa cũng là huyết mạch hoàng thất, nhưng huyết mạch hoàng thất rất nhiều, tông thất một đống người.
Chỉ có hoàng tử công chúa chân chính mới tính là tôn quý, dư lại chính là trọng thần triều đình.
Đương kim hoàng thượng coi trọng trọng thần triều đình hơn đám hoàng thân quốc thích đó nhiều.
Ở trong mắt hoàng đế, tông thân đều là một đám thân thích phế vật ăn bám hắn, mà thần tử đều là làm việc cho hắn, là những công cụ tốt giúp hắn phân ưu giải nạn.
Phong cách dạy học của Hoằng Văn Quán chính là giáo dục tinh anh, là hoàng đế xây dựng ra để cho con cái của hắn đi học, một cái trường học chỉ có một ít vị trí.
Ưu tiên hàng đầu chắc chắn là hoàng tử công chúa, sau đó thì là thư đồng của bọn họ.
Sau khi những người này nhét vào, còn có bao nhiêu vị trí thì mới phân cho hoàng thân, trọng thần.
Nhưng hiện tại con cháu của trọng thần cũng sắp nhét đầy, nếu trưởng công chúa muốn nhét thêm con mình vào cũng chỉ có thể tới cầu hoàng đế hoặc là Thái Hậu.
Cho nên Bối Tịnh Sơ cũng bắt đầu lo lắng cho tương lai của mình. Ở cổ đại biện pháp tránh thai rác rưởi muốn chết.
Nếu sau này nàng có con của mình, lại phải giống Quảng Đức trưởng công chúa, chỉ là muốn có tài nguyên giáo dục tốt cũng cần phải cầu phụ thân và tổ mẫu, công chúa này cũng làm đến quá uất ức rồi.
Trừ phi phò mã là một quyền thần.
Nhưng mà như vậy thì nếu nàng ở bên ngoài coi trọng tiểu soái ca nào đó, không phải là không thể bao nuôi được rồi sao?
Đã xuyên thành công chúa rồi mà ngay cả nuôi nam sủng đều không được, vậy công chúa này có ý nghĩa gì chứ.
Cho nên, không thể gả cho quyền thần.
Vậy phải làm sao bây giờ?
Chỉ có thể tự mình làm một công chúa có thực quyền…
Bối Tịnh Sơ vẫn còn là em bé đưa tay nắm lấy nhúm tóc tơ còn chưa kịp dài của mình, bắt đầu lên kế hoạch phát triển sự nghiệp như thế nào trong tương lai.