SAU KHI XUYÊN THÀNH OMEGA PHÁT HIỆN MÌNH MANG THAI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cửa nhẹ nhàng đóng lại.

Quý Dữ cúi đầu nhìn về phía Tiểu Vũ Trụ, đè thấp âm thanh: “Ba con đi rồi a.”

“Hắn là ba ruột con, biết không?”

Tiểu Vũ Trụ không lên tiếng, chuyên tâm mà nắm cúc áo của hắn.

Quý Dữ lại nói: “Nói như thế nào đâu, ông ngoại con thật không phải là con người, thủ hạ của hắn cũng đều không phải cái thứ gì tốt. Ba mẹ con còn có con, tất cả đều chịu ủy khuất.”

Nói hắn buông tiếng thở dài, duỗi tay xoa xoa đầu Tiểu Vũ Trụ “Con…… Còn nhớ rõ mẹ con không?”

Vấn đề vừa nói ra khỏi miệng, Quý Dữ liền có điểm hối hận.

Yết hầu lăn lăn, hắn rũ mắt nhìn chằm chằm Tiểu Vũ Trụ, có chút lo lắng phản ứng của nó.

Lại không nghĩ rằng, Tiểu Vũ Trụ sau khi nghe xong lập tức vươn một ngón tay chỉ vào hắn, đôi mắt nháy mắt, đầu nghiêng một cái, mềm mại “a~” một tiếng hướng hắn kêu lên.

Khuôn mặt nhỏ cười khanh khách, đáng yêu thật sự, là một đứa trẻ đặc biệt ngây thơ tốt đẹp.

Nơi mềm mại nhất trong lòng nháy mắt bị đánh trúng, Quý Dữ cắn môi dưới.

Nguyên bản còn muốn nói chuyện cuối cùng lại nói không nên lời, hắn thu liễm cảm xúc, cười chọt chọt khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Vũ Trụ: “Bỏ đi, như vậy cũng tốt, con cứ luôn khoái hoạt vui sướng như vậy là được.”

Quý Dữ không tính toán nói thêm nữa.

Tuy rằng Tiểu Vũ Trụ còn nhỏ, nhưng cảm nhận của hắn hết sức nhạy bén đối với chuyện nhân tình, huống hồ hắn thấy rất nhiều lời Tiểu Vũ Trụ có thể nghe hiểu, hắn là một đứa bé phi thường thông minh.

“Ai, con có cảm thấy nóng hay không a?”

Không nói chuyện này, Quý Dữ lại nhớ thương mất chuyện khác.

Hắn thì thầm một tiếng sau đó sờ sờ cổ, giương mắt nhìn điều hòa, hai bảy độ, không cao cũng không thấp. Hiện tại vừa vào thu, tuy rằng còn có chút nóng, nhưng cũng không phải quá nực, cái nhiệt độ này hẳn là vừa phải mới đúng.

Hắn bế Tiểu Vũ Trụ đi đến dưới điều hòa, duỗi tay chặn đầu gió xem xét: “Không có vấn đề a……”

Lại hỏi Tiểu Vũ Trụ “Con không thấy nóng (rè) hả?”

Tiểu Vũ Trụ: “Vui (lè)?”

“Đúng vậy, vui sao? Không đúng, là nóng sao?”

Hỏi xong không đợi Tiểu Vũ Trụ trả lời, Quý Dữ liền duỗi tay sờ trán cùng tay chân nó, một chút mồ hôi cũng không có, nhiệt độ này hiển nhiên vừa đúng, vậy thì vấn đề có thể nằm trên người hắn.

Kỳ thật từ lúc trở về hắn đã cảm thấy nóng nực, bất quá bởi vì không thèm để ý.

Bây giờ Hạ Trụ ra ngoài, tư liệu lại quá tang thương bệnh trạng hoàn toàn không muốn xem, từ trên xuống dưới đều nóng tới vi diệu, nếu không phải điều hòa có vấn đề……

Cảm giác này còn rất quen thuộc.

Quý Dữ đứng tại chỗ, bỗng nhiên khép chân.

Hắn nhắm mắt lại thẳng lưng, cố gắng chú tâm vào cảm thụ một chút, thực nhanh mở mắt ra, một câu đờ mờ nghẹn ở cổ họng không có mặt mũi phun ra trước mặt Tiểu Vũ Trụ.

Quả nhiên, lại ướt.

Quý Dữ: “……” Cái này lại là chuyện quái gì a?

Cũng đâu tới kỳ phát tình, cũng đã đánh thuốc ức chế, kết quả còn không thể hiểu được mà mỗi ngày nóng lên mỗi ngày làm ướt quần, trên mạng tra tra lại không ra kết quả, tất cả bình thường, chẳng qua cơ thể trống trải quá lâu, thân thể tự nhiên phát sinh nhu cầu.

Đi bệnh viện, mình thật ra không rảnh, một mình đi cũng xấu hổ.

Không đi bệnh viện…… Hoặc là nhịn qua một trận này trước, hoặc là thẳng thắn tìm một tên Alpha thân cường thể tráng bang nhau một trận, coi thử có thể tạm thời giải quyết vấn đề không.

Cái thứ hai tương đối ——

Quý Dữ: Tôi nhịn.

Nhưng cũng không thể cứ nhịn không thôi, quần còn không đủ cho hắn đổi.

Trong ba lô mang theo tổng cộng ba bộ quần áo, quần áo Hạ Trụ hắn mặc không tiện, số đo không đúng coi như bỏ qua, nhưng bị người khác nhìn thấy sau đó nghĩ bậy đồn bậy mới là vấn đề.

“Ta cần phải ra ngoài một chuyến.” Quý Dữ nhìn Tiểu Vũ Trụ, nghiêm túc nói “Con cùng Hạ Trụ, là người vừa rồi, cũng là ba ruột con ở đây được chứ? Ta sẽ về nhanh thôi.”

Tiểu Vũ Trụ lập tức nhéo quần áo hắn, vẻ mặt không vui.

“Rất nhanh, hai người cứ ở chung với nhau một hồi, a, ngoan, không cần bài xích hắn như vậy được không, thử cùng hắn tiếp xúc một chút, ân?” Quý Dữ vừa nói vừa dùng điện thoại tra các cửa hàng ở phụ cận.

Chỗ này là biệt thự, khu của biệt thự này, chiếm diện tích phi thường lớn, cửa hàng cùng siêu thị đều có, nhưng gần nhất vẫn cách chừng năm sáu kilomet, bây giờ có vài đường bị chặn lại, đi xe qua mất gần bốn năm mươi phút, vô cùng bất tiện.

Nghĩ nghĩ, Quý Dữ vẫn đem rào chắn lấy ra đặt xuống đất dựng lên.

Trong lúc đó Tiểu Vũ Trụ không ngừng giãy giụa, muốn cản trở hành động của hắn, nhưng cuối cùng sức lực quá nhỏ, chỉ có thể nước mắt lưng tròng mà nhìn rào chắn bị hợp lại, lót một tấm đệm bên trong.

Làm xong Quý Dữ càng cảm thấy nóng, hắn đem Tiểu Vũ Trụ bỏ vào rào chắn, ngồi xổm xuống cùng nó mắt đối mắt, nỗ lực nói đạo lý với nó: “Chỉ một giờ, chưa tới một giờ ta sẽ về tới, nhanh mà, con phải ngoan, được không?”

“A ô……” Tiểu Vũ Trụ không rên một tiếng lập tức khóc nức nở, hốc mắt liền lập tức trào ra hai hàng nước mắt.

Đôi mắt nhỏ đáng thương hề hề khóc lên làm Quý Dữ không thể chịu được, hắn nhanh chóng mà hôn trán Tiểu Vũ Trụ, đứng dậy nói: “Phải ngoan ngoãn, nha, ta sẽ nhanh về, cực kỳ nhanh, con chơi qua hai món đồ chơi ta liền về tới!”

Nói Quý Dữ vọt vào phòng tắm, xả hai tờ giấy lót lót, sau đó liền chạy như bay ra ngoài tìm Hạ Trụ.

Ở cầu thang vừa lúc gặp được quản gia, hỏi được vị trí của Hạ Trụ. Hắn cảm ơn, bước nhanh lên sân thượng, cuối cùng tìm được người ở trên đó.

Hạ Trụ không gọi điện thoại.

Hắn đứng đến thẳng tắp, trong tay cầm bình phun nước, xụ mặt tưới nước cho hoa hoa thảo thảo trên nóc nhà.

“Nếu không biết còn tưởng anh đang phun độc dược đó.” Quý Dữ tựa cửa, ra vẻ nhẹ nhàng nói.

Hạ Trụ ngừng tay: “Cậu lên đây làm gì?”

Hắn trên dưới quét mắt nhìn Quý Dữ “Tiểu Vũ Trụ đâu?”

“Tôi có việc muốn đi ra ngoài một chuyến, anh xuống trông nó chút không?”

Hạ Trụ hỏi: “Cậu muốn đi đâu?”

“Siêu thị.”

Quý Dữ âm thầm đánh giá thần tình Hạ Trụ “Mua chút đồ, đi xe qua mất khoảng chừng một giờ, trong lúc đó giao lại Tiểu Vũ Trụ cho anh.”

“Mua cái gì?”

Quý Dữ: “……” Nên nói như thế nào?

Quý Dữ: “Thì, ra ngoài mua mấy bộ quần áo.” Nói xong hắn sờ sờ mũi.

Hạ Trụ đem bình nước thả qua một bên: “Cùng đi đi, đem Tiểu Vũ Trụ theo luôn.”

Tạm dừng một chút, lại bổ sung “Nó rất thích cậu, cậu không ở đó nó khẳng định sẽ khóc.”

“Vậy anh không muốn…… Ừm, ở cùng nó một chút?” Nói đến cái này Quý Dữ cũng có chút xấu hổ, hắn vẫn luôn tự cho mình là người giám hộ của Tiểu Vũ Trụ, yên tâm thoải mái mà nghe Tiểu Vũ Trụ kêu hắn một tiếng mẹ, trước đó còn không cảm thấy có gì sai, hiện tại đã biết chuyện giữa Hạ Trụ và nguyên lai Quý Dữ, liền mạc danh cảm thấy thân phận có chút lúng ta lúng túng.

Nói đến cùng, hắn vẫn không phải mẹ ruột Tiểu Vũ Trụ, càng không phải ba ruột Tiểu Vũ Trụ.

Tuy rằng nuôi đứa bé nuôi ra tình cảm chân thật, nhưng ở trước mặt ba mẹ ruột Tiểu Vũ Trụ chung quy vẫn cảm thấy…… Là lạ, giống như hắn đoạt con của người ta ấy, bởi thế nên hận không thể hỏa tốc cho Tiểu Vũ Trụ thân thiết với Hạ Trụ.

Hạ Trụ xoa tay đi tới, ngữ khí có chút nặng nề: “Tạm thời vẫn quên đi, từ từ rồi tính tiếp.”

Quý Dữ nói: “Cũng đúng. Giờ chúng di đi luôn sao?”

Hạ Trụ gật gật đầu, không nói một lời mà dẫn trước Quý Dữ.

Hai người cùng nhau trở lại phòng ngủ, đem Tiểu Vũ Trụ ngồi trong rào chắn nhàm chán đến chơi ngón tay bọc lại hoàn hảo mới đi ra.

Tiểu gia hỏa còn hơi giận Quý Dữ, Quý Dữ ôm nó nó còn không chịu đem tay đặt lên vai Quý Dữ, mắt cũng không nhìn Quý Dữ, bất quá vẫn là trẻ con, dễ dỗ, giận dỗi gì đó rất nhanh biến mất, vừa ra khỏi cửa nhìn thấy mặt trời lại cười đến hai mắt cong cong.



Xe nhanh chóng đến siêu thị gần nhất, Quý Dữ để cả hai ở bên ngoài chờ.

Hắn một người đi vào, dự định tốc chiến tốc thắng.

Không nghĩ tới, siêu thị tuy rằng không lớn lắm, nhưng người bên trong không ít tý nào.

Mục tiêu kệ hàng ở kế bên của hắn không ngừng có người nghỉ chân, thật vất vả người mới đi hết, lúc hắn dự định tới gần thì có một cô gái đi lại, cô gái đứng trước kệ hàng cẩn thận so sánh thương hiệu trên sản phẩm, chậm chạp không đem đồ bỏ vào xe mua sắm.

Quý Dữ: “……”

Con gái mua đồ quả nhiên tinh tế.

“Thưa anh.”

“Anh gì ơi?”

Quý Dữ quay người lại, mới phát hiện bên cạnh nhiều thêm một người phục vụ mặc đồng phục có logo siêu thị: “Chị gọi tôi à?”

“Tôi thấy anh đứng đây lâu rồi, có cần tôi giúp gì không ạ?” Người phục vụ nói.

Quý Dữ vội xua tay: “Tôi tự mình xem được rồi, không quấy rầy chị.”

Người phục vụ nga một tiếng, nhưng cũng không đi quá xa.

Cô đứng bên cạnh kệ hàng Quý Dữ để ý, còn thường thường mà liếc hắn một cái.

Quý Dữ: “……”

Hắn bị coi thành ăn trộm sao, hay là bị coi thành thằng đàn ông bỉ ổi đây?

Đúng lúc này Hạ Trụ đã phát WeChat qua, nói Tiểu Vũ Trụ không cao hứng, hỏi hắn khi nào về lấy lòng.

Quý Dữ: “……” Được rồi.

Hắn nhìn cô gái chưa đi kia, cùng với vài nữ nhân trung niên vừa tới, hít sâu, thẳng eo, khẽ nâng cằm, đi nhanh qua hướng các cô ấy.

Mắt hắn nhìn thẳng, chỉ chăm chú vào đồ trên kệ hàng.

Tô x, cao x tơ tằm, abx, vải mềm, bề mặt lưới thuần bông, ban đêm, ngày dùng lâu hơn, còn có cánh, không cánh, cùng với mát lạnh bạc hà, siêu mỏng……

Quý Dữ xem đến da đầu tê dại.

“Tiểu tử, mua băng vệ sinh a? Tự mình dùng hay là mua cho người khác? Có phải nhìn không hiểu không?”

Một giọng nữ nhiệt tình vang lên bên tai, Quý Dự sợ tới mức nhảy dựng.

Hắn vừa xấu hổ vừa ngốc ngốc, thứ này nam cũng có thể dùng?

Thấy Quý Dữ đỏ mặt lại không hé răng, đại tỷ nhiệt tình hỏi:

“Cậu là Omega đi?”

Quý Dữ vội vàng gật đầu: “A, đúng, tôi là Omega.”

“Vậy mua tampon* đi, mấy cái khác trên kệ không thích hợp cho nam Omega như cậu dùng, trừ phi không sợ che đến nổi mẩn, bất quá tốt nhất vẫn nên dùng tampon, nếu không thịt điệp thịt lại thêm một tầng băng vệ sinh, chịu tội nga.”

Nói, đại tỷ quen thuộc mà lôi kéo hắn đi đến một kệ bày hàng khác, chỉ vào mặt hàng bên trên “Này, là cái này.”

Mặt Quý Dữ đỏ như xuất huyết, giọng hắn nhỏ tựa như muỗi: “Cảm ơn a di.”

“Nào, khách khí cái gì.”

Đại tỷ khoát tay, nhìn bụng Quý Dữ “Còn chưa có lộ rõ, hơn một tháng rồi đi?”

Quý Dữ khó hiểu: “A?”

“Cậu còn không biết a?”

“…… Tôi biết cái gì a?” Quý Dữ mờ mịt chớp mắt.

Đại tỷ cũng có chút ngốc: “Đều dùng tới cái này thì khẳng định là thân thể có phản ứng a, chưa đi bệnh viện nhìn thử?”

“Lúc Omega mang thai bảo bảo rất khát cầu tin tức tố Alpha nha, nhưng mà ba tháng thì không tiện vận động nữa, thân thể có phản ứng cũng chỉ có thể chịu đựng, Omega nam mua cái này còn không phải xử lý phản ứng của cơ thể sao, tôi có kinh nghiệm, con dâu tôi sinh hai đứa rồi.”

Quý Dữ nghe đến chấm hỏi đầy đầu, hắn bất đắc dĩ nói: “…… A di lầm rồi, tôi không mang thai.”

Bang cũng chưa bang qua, đâu ra mang thai?

“Đó chính là mua tới dự phòng?” Đại tỷ lại hỏi.

Trừ bỏ nhiệt tình còn thích buôn dưa sao a?

Quý Dữ lúng túng tới không biết trình bày thế nào: “Không phải, tôi chỉ nhìn xem, tùy tiện nhìn xem.”

Lúc này, thân ảnh một người cao lớn từ bên ngoài đi đến.

Nam nhân rất cao, khẽ nâng cằm liền đem tình huống trong mấy cái kệ để hàng quét mắt nhìn một lần, nhìn thấy người mình muốn tìm, tầm mắt hơi nâng lên, đối diện tấm biển viết “Khu đồ dùng tư mật”.

Hạ Trụ: “……”

Quý Dữ sắc bén lướt qua, dư quang thấy được Hạ Trụ cả người đều nhẹ nhàng thở một hơi.

Hắn vẫy tay với Hạ Trụ, gấp gáp: “Tới tới tới, anh mau tới đây!”

Hạ Trụ bước tới bên cạnh Quý Dữ: “Làm sao vậy?”

Quý Dữ vẻ mặt bất đắc dĩ: “A di đặc biệt nhiệt tình, nhưng cô lại nói tôi mang thai, tôi nói không có cô còn không tin, vừa nãy đề cử tôi mua que thử thai.”

Hạ Trụ thiêu mi: “……Cậu mang thai?”

Đại tỷ nhìn Hạ Trụ, ánh mắt sáng lên: “Đây là Alpha nhà cậu sao? Thật soái!”

Tiếp theo lại nói năng hùng hồn đầy lý lẽ “Tin tôi đi, tám chín phần mười, cái này tôi có kinh nghiệm, bằng không hai cậu liền mua cái que thử thai trở về kiểm tra, đảm bảo không sai vào đâu được.”

Hạ Trụ nho nhã lễ độ: “Đã biết, cảm ơn a di.” Nói hắn tiếp nhận hộp que thử thai trong tay đại tỷ.

Quý Dữ sửng sốt: “??”

Lại không nghĩ tới, Hạ Trụ khách khách khí khí mà đồng ý đại tỷ nhiệt tình xong liền xoay người đi rồi, không tiếp tục lải nhải.

Quý Dữ tấm tắc: “Phải học hỏi a.”

“Mới nãy cậu mua cái gì?”

Hạ Trụ đưa mắt nhìn đồng hồ “Còn muốn mua bao lâu? Tiểu Vũ Trụ ở trên xe khóc mất.”

Quý Dữ dừng lại, nét mặt thật vất vả hòa hoãn một chút lại sung huyết biến đỏ.

Hắn cười gượng hai tiếng: “Không có gì, lập tức xong ngay.”

Nói xong quay đầu, nhanh như bay cầm hai bịch miên điều trên kệ, sau đó dời mắt, ôm đồ tới quầy thu ngân.

“Đi đi đi! Nhanh tính tiền! Còn có, anh gọi cho tôi không phải được rồi sao? Như thế nào có thể đem Tiểu Vũ Trụ ném trên xe, vạn nhất xảy ra chuyện làm sao bây giờ?”

Hạ Trụ quét mắt nhìn đồ trên kệ, đi theo sau Quý Dữ: “Năm phút đồng hồ, không có việc gì.”

Tính tiền xong, Quý Dữ xách theo bọc nilon màu đen chạy nhanh như chớp tới bên xe, mở cửa, đi vào, đóng cửa, động tác liền mạch lưu loát.

Tiểu Vũ Trụ vừa thấy hắn liền từ ghế an toàn chồm ra, thò tay muốn hắn ôm.

Quý Dữ không ôm nó, chỉ dựa vào gần nắm nắm tay nó.

Ngược lại là Hạ Trụ, rõ ràng là đi vào thúc giục hắn, lại còn ra chậm hơn hắn, hơn nữa mang bộ dạng khí định thần nhàn, lúc ra tới trong tay còn cầm một túi nhỏ.

Ấn đường Quý Dữ giật nhẹ, mạc danh có loại dự cảm không tốt.

Hạ Trụ đi đến bên cạnh xe, mở cửa xe, Quý Dữ liền cúi người hỏi: “Anh thật sự mua cái que thử thai kia?”

Hạ Trụ gật đầu, biểu tình tự nhiên nói: “Đúng vậy.”
*tampon:

Kt quả hình ảnh cho

Editor: Khụ, tuy là một cô nương 50% nhưng tui ngu mấy dụ này lắm, kiến thức được phổ cập dưới cmt ^^

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi