SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chủ blog kia lại nói: “Cũng không biết vì sao cô ta lại quen biết một nhân vật lớn như thế, tôi nhìn chữ ký bên dưới, suýt nữa đã bất tỉnh tại chỗ”

Tiếng nói Tử Dạ có hơi run rẩy: “Luật sư mà cô ta mời là ai?”

Chủ blog kia nói: “Giang Kính Hàn.”

Tử Dạ mím chặt môi mình, một lúc lâu cũng không nói nên lời.

Mọi người đều biết tới đại danh của Giang Kính Hàn trong giới luật sư ở Giang Thành, bây giờ anh ta là luật sư có quyền thế mạnh nhất, lại có tin đồn người này trời sinh tính tình kiêu ngạo, không dễ đến gần. Những ông chủ lớn trong giới kinh doanh cũng chưa chắc có thể mời được anh ta ra mặt, một biên kịch nhỏ im hơi lặng tiếng như Du Ân, sao có thể mời được Giang Kính Hàn?

Chủ blog kia nói: “Tôi không cần biết rốt cuộc cô nhắm vào Du Ân là từ mục đích gì, nhưng bây giờ tôi tuyên bố rút lui khỏi kế hoạch này của cô, tôi cũng sẽ xoá video và nói xin lỗi.”

“Hơn nữa..” Người kia còn nhấn mạnh: “Nếu như sau chuyện này, sau đó nó vẫn gây phiền phức gì đó cho tôi, cô sẽ phải chịu toàn bộ tổn thất cho tôi.”

Bởi vì trêu chọc tới Giang Kính Hàn, vị chủ blog kia sợ mình không thể rút lui toàn thân.

Anh ta cũng quá xui xẻo, hợp tác với Tử Dạ nhiều lần như thế đều không có chuyện gì, bình thường bọn họ cũng không ít lần bôi đen nghệ sĩ nổi tiếng, nhưng đều không xảy ra vấn đề gì.

Không ngờ lần này chỉ bôi đen một biên kịch nhỏ bé vô danh, lại khiến anh ta nhận được thư luật sư của Giang Kính Hàn.

Tử Dạ thở dốc: “Nếu như anh muốn rút lui thì cứ rút lui, tiền nên trả tôi cũng đã trả cho anh rồi, sau đó có xảy ra chuyện gì còn liên quan tới tôi sao?”

Từ trước tới giờ miệng lưỡi của Tử Dạ luôn không buông tha người khác, lập tức châm chọc vị chủ blog kia: “Không phải tôi nói với anh rồi sao, chẳng phải bình thường anh luôn dựa vào những thứ giả tạo, đồn đoán không có thật để kiếm cơm sao, bây giờ xảy ra chuyện anh còn mặt mũi đến tìm tôi bảo chịu trách nhiệm? Lối ăn cũng không khó coi như thế!”

Vị chủ blog kia bị cô ta châm chọc thẹn quá hoả giận: “Cô cũng đừng quá hung hăng phách lối, có tin tôi phơi bày toàn bộ những việc cô bôi đen người khác trong những năm gần đây ra ngoài không?”

Ngô Mẫn ở bên cạnh vừa nghe hai người muốn tổn thương lẫn nhau, vội vàng bảo Tử Dạ bớt tranh cãi một chút.

Đương nhiên Tử Dạ cũng biết không thể hoàn toàn làm dữ lên, nếu thật sự bị phơi bày ra ảnh. sáng, cô ta mất nhiều hơn được.

“Trước mắt anh cứ xử lý chuyện thư luật sư trước đi.” Cô ta nói một câu như thế rồi lập tức cúp máy, sau đó nghiến răng nghiến lợi đẩy hết toàn bộ gối trên ghế sô pha xuống đất.

Vị chủ blog kia xoá video, hơn nữa còn nói xin lỗi, đồng nghĩa với việc hung hăng tát vào mặt người đứng đằng sau này một cái.

Bây giờ cô ta là gà ba trứng vỡ, cũng không nhận được bất cứ cái gì.

Ngô Mẫn vô cùng kinh ngạc: “Giang Kính Hàn thay cô ta gửi thư luật sư? Sao cô ta quen Giang Kính Hàn?”

Tử Dạ phát tiết toàn bộ sự giận dữ lên người cô ta: “Cô có cần phải ngạc nhiên như thế không? Nếu chồng trước của cô ta thật sự có tiền như thế, đương nhiên cô ta có quen biết với Giang Kính Hàn.”

Ngô Mẫn chưa ý thức được vì mình mà Tử Dạ nổi giận, vẫn kinh ngạc như cũ: “Nếu cũng đã ly hôn rồi, tại sao chồng trước của cô ta còn giúp cô ta?”

“Cô đa nghi như thế, tại sao lại không đi hỏi cô ta?” Lần này Tử Dạ cao giọng rống lên, cuối cùng Ngô Mẫn cũng ý thức được mình thành nơi trút giận, thế là yên lặng ngậm miệng lại.

Tử Dạ chán ghét đứng dậy đuổi người: “Được rồi, cô đi về trước đi.”

Cô ta nói xong lập tức quay đầu đi vào thu phòng, hơn nữa còn không thèm đóng cửa.

Ngô Mẫn cắn cắn môi, xoay người rời khỏi nhà Tử Dạ.

Cuộc sống của những người trưởng thành cũng không dễ dàng, nhiệm vụ trong cuộc sống càng gian khổ, cô ta bất hạnh gặp phải một cấp trên như Tử Dạ, cũng chỉ có thể cam chịu số phận.

Du Ân hoàn toàn không biết Giang Kính Hàn dùng danh nghĩa của cô gửi thư luật sư cho vị chủ blog kia, lúc cô ta thấy vị chủ blog kia xoá video rồi xin lỗi còn có chút sửng sốt, cô không ngờ đối phương lại nhận sai nhanh như thế.

Trong ấn tượng của cô mấy tài khoản đều rất lỳ đòn, cho dù nội dung anh ta truyền bá rốt cuộc là thật hay giả cũng sẽ không ngừng tiêm vô não.

Cho dù bị cảnh cáo thậm chí bị khoá tài khoản, bọn họ cũng chỉ đổi ID khác đăng lần nữa.

Chu Mi vừa khéo tan việc về nhà, Du Ân sửng sốt, rồi lại xin lỗi: “Tại sao cô tan làm sớm như thế? Tôi còn chưa chuẩn bị cơm tối.

Khoảng thời gian này Du Ân ở lại chỗ này của Chu Mi, chỉ cần buổi tối Chu Mi không phải ra ngoài xã giao với Phó Đình Viễn, cô cũng sẽ chủ động chuẩn bị cơm tối.

Nhưng nếu Chu Mi không ra ngoài xã giao thể thì trở về cũng sẽ trễ hơn một chút, bởi vì công việc quá bận rộn.

Kết qua hôm nay Chu Mi không những không làm thêm giờ mà còn tan làn trước thời hạn.

Chu Mi nhẹ nhàng mỉm cười: “Tổng giám đốc Phó bảo tôi trở về sớm một chút với cô.”

Du Ân: “…”

Phó Đình Viễn đang diễn sao?

Thêm nữa, cô cần người giúp bao giờ?

Cả chuyện ly hôn, giết chết của lòng cô cũng chịu đựng nổi, bây giờ chỉ bị bạo lực mạng mà thôi, cô vẫn chịu được.

Hôm nay công việc cũng không nhiều, tôi xử lý xong lập tức về trước.” Chu Mi vẫn nói tiếp: “Tối nay cô cũng đừng nấu cơm, để tôi gọi
đồ ăn bên ngoài.”
Chu Mi cũng đã nói như thế, Du An cũng không khăng khăng làm gì nữa.

Cô vừa vặn nói với Chu Mi việc vị chủ blog nói xin lỗi, Chu Mi kinh ngạc nói: “Cô không biết gì sao?

Tổng giám đốc Phó bảo Giang Kinh Hàn giải thư luật sự cho vị chủ blog kia.”
Chu Mi cho là Phó Đình Viễn sẽ nói chuyện này với Du Ân, nhưng bây giờ nhìn vẻ mặt Chu Ân, hiển nhiên cô không biết chuyện này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi