SIÊU CẤP BINH VƯƠNG

Lâm Phong đối với tình hình ở nước Nga thì quen thuộc hơn Diệp Khiêm rất nhiều, hắn thường xuyên đi tới nước Nga, tự nhiên đối với hoàn cảnh cùng phong cảnh nơi này rất rõ ràng.

Sau khi rời khỏi quán cà phê, Lâm Phong liền dẫn Diệp Khiêm đến các điểm du lịch nổi tiếng ở Mát-xcơ-va ví dụ như Điện Kremli, quảng trường Đỏ vv.... Vào ban đêm Mát-xcơ-va được bao phủ bởi những ánh đèn nê ông trông hết sức mỹ lệ.

Lúc đang đi ngắm cảnh, thì Phổ Hi Kim có gọi điện thoại tới, nói là đã họp xong, hỏi Diệp Khiêm đang ở nơi nào, hắn sẽ đi qua đón bọn họ. Bất quá, Diệp Khiêm ngẫm lại, dù sao thời gian cũng không còn sớm, hiện tại mà đi gặp Tác Lạc Duy Ước Phu thì có chút không thích hợp, cho nên uyển chuyển nói lời chối từ, nói hắn muốn thi tham quan bốn phía một chút, sáng mai rồi nói sau.

Tuy Phổ Hi Kim rất lo lắng những chuyện tương tự hôm nay sẽ phát sinh lần nữa, nhưng Diệp Khiêm đã nói như vậy, hắn cũng không nói gì nữa, chỉ dặn dò Diệp Khiêm nếu có chuyện gì thì gọi điện thoại cho hắn, sau đó liền tắt máy. Dưới cái nhìn của Phổ Hi Kim thì, hôm nay có người giết chết hai thủ hạ của hắn, như vậy mục tiêu của bọn họ nhất định là Diệp Khiêm, nhưng buổi sáng hôm nay lúc hắn cùng Diệp Khiêm trò chuyện qua điện thoại, thì giống như là Diệp Khiêm cũng không có gặp được người tìm hắn gây phiền toái. Bất quá, Phổ Hi Kim vẫn rất lo lắng, những người kia chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, nhất định sẽ tìm mọi biện pháp để đối phó Diệp Khiêm. Chỉ là, Diệp Khiêm đã muốn đi tham quan bốn phía, nên Phổ Hi Kim cũng không nói gì thêm nữa, chỉ có thể hi vọng đêm nay không có chuyện gì xảy ra.

"Cảnh sắc ở Mát-xcơ-va cũng không tệ a, còn có nơi nào thú vị nữa không?" Diệp Khiêm có chút vẫn chưa thỏa mãn nói.

Lâm Phong có chút nở nụ cười, nói: "Thi đấu hắc quyền ngầm ở nước Nga rất nổi tiếng, có muốn đi xem không?"

"Thi đấu hắc quyền ngầm?" Diệp Khiêm có chút sửng sốt, loại chuyện này hắn cũng đã được nghe nói, bất quá lại không có xem qua, chắc là rất kích thích a. "Đương nhiên muốn đi rồi, ở nơi nào?" Diệp Khiêm hỏi.

"Đi theo tôi là được." Lâm Phong khẽ cười nói, "Thi đấu hắc quyền ngầm ở nước Nga rất nổi tiếng, cơ hồ mỗi khi trời tối đều có trận đấu diễn ra. Trong đó có rất nhiều người là vì hoàn cảnh bức bách mà phải tham gia thi đấu hắc quyền ngầm, bất quá ở đây có rất nhiều cao thủ, có quân nhân xuất ngũ, Quyền Sư chuyên nghiệp...... Những sản nghiệp này trên cơ bản đều bị Mafia nước Nga khống chế, căn cứ vào tư liệu thu thập được thì mỗi tràng quyền thi đấu thu nhập cao tới 2000 vạn nhân dân tệ."

"Wow, lợi nhuận thật là cao nha." Diệp Khiêm không khỏi cảm thán nói.

"Thi đấu hắc quyền ngầm ở nước Nga cũng có thể xem là chính quy, rất hiếm khi xuất hiện chuyện thao túng, cho nên dân cờ bạc đều tham gia cá độ rất điên cuồng." Lâm Phong nói, "Bất quá những vận mệnh của quyền thủ thì thường rất bi thảm, nếu không trọng thương, thì cũng là chết ngay tại chỗ. Tuy có một số quyền thủ sau kiếm được một số tiền liền rút khỏi thi đấu hắc quyền, nhưng thân thể của bọn họ đều trở nên kém cỏi thường xuyên bị bệnh, sinh hoạt nửa đời sau vẫn rất khổ. Đáng tiếc, đây là biện pháp kiếm tiền nhanh nhất của bọn họ, cho nên có rất nhiều người bước lên con đường này."

"Vậy chúng ta cũng đi cá độ một lần a, nói không chừng còn có thể lấy được một số tiền lớn, ha ha." Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói.

Lâm Phong mang Diệp Khiêm tới địa điểm thi đấu hắc quyền ngầm, sau khi trả tiền vé vào cửa, liền đi vào. Chỉ thấy ở bên trong người ngồi kín hết chỗ, cả trai lẫn gái đều đang điên cuồng gào thét chói tai, có chút ít cô gái vì muốn biểu đạt sự hưng phấn điên cuồng của mình, công nhiên cởi áo của mình ra, lộ ra bộ ngực to lớn.

Không khí phi thường náo nhiệt, đáng tiếc chính là Diệp Khiêm không hiểu tiếng Nga, nên không biết bọn họ đang nói cái gì. Bất quá, xem bộ dạng của những người này, cũng có thể đại khái đoán được.

Ở chính giữa có một lôi đài rất lớn, lúc này đã có hai gã đàn ông Nga mặc quần cộc, hai tay để trần đang đánh nhau. Xem thân hình của bọn họ, đều không dưới 200 cân a, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn. Bất quá, chiêu thức công kích của bọn họ lại rất đơn giản, tuy lực đấm rất mạnh, nhưng không có bộc phát ở bên trong. Hơn nữa, bởi vì hình thể khổng lồ, cho nên bọn họ cũng không có linh hoạt.

"Anh Diệp, anh cho rằng ai sẽ thắng?" Lâm Phong cười cười, hỏi.

"Anh đây là đang khảo thí tôi đó hả, ha ha!" Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, nói, "Theo tôi thì, trong vòng năm phút đồng hồ, gã mặc quần đỏ kia sẽ ngã xuống."

"Xem ra anh Diệp cũng là cao thủ trong phương diện này a." Lâm Phong nói.

"Được rồi, anh cũng đừng trêu tôi nữa. Anh không phải cũng đã sớm biết rõ rồi sao." Diệp Khiêm nói, "Đi nơi nào đặt cược?"

"Đi thôi! Cùng đi, kiếm chút tiền tiêu vặt ah." Lâm Phong lôi kéo Diệp Khiêm đến nơi đặt cược, mỗi người đặt cược hai mươi vạn vào trên người gã quyền thủ mặc quần xanh. Phương thức thanh toán nơi đây rất đa dạng, không chỉ là tiền mặt mà còn có thể quét thẻ vv... đủ thấy thế lực Mafia tại nước Nga khổng lồ cỡ nào.

Tỉ lệ đặt cược là một ăn ba, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong sau khi cầm giấy đặt cược liền đi trở về lôi đài xem thi đấu. Quả nhiên không ngoài sở liệu của Diệp Khiêm, gã quyền thủ mặc quần xanh rất nhanh liền đánh ngã đối phương, sau đó hắn cũng không có đơn giản bỏ qua như vậy, sẽ không bởi vì đối phương ngã xuống mà đình chỉ công kích, hắn vẫn không ngừng công kích, cho đến khi gã quyền thủ mặc quần đỏ chỉ còn lại chút hơi thở mong manh, lúc này hắn mới ngừng tay lại. Sau đó hắn điên cuồng vung vẩy hai tay của mình, lớn tiếng gào thét, show ra thân thể to lớn cùng cơ bắp cuồn cuộn của mình, đưa tới từng đợt tiếng hoan hô vang trời.

Rất nhẹ nhàng, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong liền kiếm lời được 40 vạn, đây quả thực là tiền từ trên trời rơi xuống a, tùy tiện nhặt là được.

Thi đấu hắc quyền ngầm sở dĩ hấp dẫn nhiều người như vậy, chủ yếu là ở chỗ máu tanh cùng bạo lực của nó, không giống như thi đấu quyền chính quy, có rất nhiều hạn chế, không được đánh chỗ này, không được đánh chỗ kia vv..., thi đấu hắc quyền ngầm chỉ cần có thể đánh bại đối phương thì dùng bất cứ biện pháp gì cũng được. Hơn nữa, cũng sẽ không bởi vì đối phương ngã xuống mà dừng tay lại, trừ phi đối phương mở miệng nhận thua hoặc là không còn năng lực phản kháng, người thắng mới có thể dừng tay. Mỗi ngày, số quyền thủ chết khi thi đấu hắc quyền đều rất nhiều.

"Anh Diệp có hứng thú lên đánh một trận hay không?" Lâm Phong nói, "Ở nơi này anh không cần phải cố kỵ bất cứ chuyện gì, hoàn toàn có thể phát tiết sự phẫn nộ trong lòng mình ra."

"Ai cũng có thể đi lên đánh sao?" Diệp Khiêm có chút mê hoặc hỏi.

Ha ha cười cười, Lâm Phong nói: "Muốn lên đánh rất đơn giản, chỉ cần đi đăng ký một chút, ký kết một cái hiệp nghị, giao nạp lệ phí nhất định, sau đó chủ sự sẽ an bài anh ra sân."

"Chỉ đơn giản như vậy, vậy phải đi thử một chút a." Diệp Khiêm có chút cười cười, có chút cảm giác ngứa ngáy tay chân. Hoàn toàn chính xác, hắn đã lâu rồi không có hoạt động, những đối thủ mà hắn đã đánh đều quá tháp kém, không thể để hắn hoàn toàn thi triển quyền cước, xác thực có chút buồn bực. Vừa rồi xem những quyền thủ này đánh nhau, tuy chiêu thức của bọn họ rất đơn điệu, nhưng vẫn có chút công phu, hơn nữa ở nơi đây hắn cũng không cần phải cố kỵ bất cứ chuyện gì, quả thật đây là một nơi để hắn có thể phát tiết năng lực chiến đấu của mình.

"Vậy tôi phải tranh thủ đặt cược vào trên người anh để kiếm ít tiền tiêu xài a." Lâm Phong cười cười, nói.

"Đương nhiên, phải đặt cược vào tôi rồi, ha ha, tôi cũng phải tự đặt cược để kiếm một ít tiền xài." Diệp Khiêm có chút cười cười, nói.

Ngay sau đó, Lâm Phong liền dẫn Diệp Khiêm đi làm thủ tục thi đấu, người phụ trách là một gã đàn ông Nga mang kính mắt. Nghe được Diệp Khiêm muốn tham gia thi đấu hắc quyền ngầm, không khỏi sửng sốt một chút, cao thấp đánh giá Diệp Khiêm một chút, trong nội tâm lại thầm nghĩ thằng này là muốn đến đây tìm chết hay sao? Bất quá, với tư cách là người chủ sự phương, hắn cũng không quản được những chuyện này, đối phương đã muốn tìm chết thì cùng hắn có quan hệ gì, hắn chỉ cần có tiền là được rồi. Rất nhanh giúp Diệp Khiêm hoàn thành thủ tục thi đấu, gã đàn ông Nga đeo mắt kính nói: "Chúc cậu may mắn." Bất quá, nhìn dáng vẻ của hắn, rất rõ ràng là đang nhìn người chết.

Rất nhanh, chủ sự liền thông báo cho Diệp Khiêm là đã sắp xếp xong trận đấu, chính là trận đấu tiếp theo. Bất quá, Diệp Khiêm cũng không dùng tên thật của mình, mà là dùng tên giả là Long Phi.

Ngay sau đó, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong cùng nhau đi đặt cược, mỗi người đều đặt cược 1000 vạn Diệp Khiêm thắng.

Mà lúc này, trong văn phòng bên cạnh lôi đài, một gã đàn ông trung niên đang ngồi cùng một phụ nữ trung niên, nhìn xem thi đấu. Vách tường văn phòng đều làm bằng thủy tinh, có thể từ bên trong nhìn ra bên ngoài, bên ngoài lại nhìn không được bên trong. Người phụ trách đăng ký cho Diệp Khiêm vừa rồi đang cung kính đi đến trước mặt gã đàn ông trung niên hành lễ, sau đó liền đem chuyện vừa rồi nói một chút.

Gã đàn ông trung niên không khỏi hơi sững sờ, nhìn thoáng qua Diệp Khiêm, có chút sửng sốt, hỏi: "Hắn tên là gì? Tỉ lệ đặt cược bao nhiêu?"

"Long Phi, tỉ lệ đặt cược 1 ăn 20." Gã đàn ông Nga đeo mắt kính nói, "Dáng người của hắn hơi gầy, đoán chừng sẽ bị A Lí Khắc Tư đánh bò xuống."

"Tôi không nghĩ như vậy. Tôi đặt cược 200 vạn người Hoa Hạ kia thắng." Phụ nữ trung niên có chút cười cười, nói.

Gã đàn ông trung niên không khỏi có chút ngẩn người, nói: "Quý cô Phổ La Đỗ Nặc Oa như thế nào mà lại có lòng tin như vậy? Cô biết hắn hả?"

Phụ nữ trung niên mỉm cười lắc đầu, nói: "Không biết, bất quá không phải là đánh bạc sao, tôi rất thích biến chuyện không thể thành chuyện có thể."

Gã đàn ông trung niên nhẹ gật đầu, vừa cười vừa nói: "Ánh mắt của cô từ trước đến nay không tệ." Sau đó nhìn gã đàn ông Nga đeo mắt kính, phân phó nói: "Ông xuống dưới an bài a."

Gã đàn ông Nga đeo mắt kính đáp ứng, sau đó cung kính đi ra ngoài.

Rất nhanh, tràng quyền thi đấu phía dưới đã xong, có người vui có kẻ buồn. Quyền thủ thua trận được người nâng ra ngoài, nhìn hình dạng của hắn, chỉ sợ là mạng nhỏ khó giữ a.

"Các vị chú ý, tiếp theo là trận đấu giữa người được gọi là Sát Nhân Vương A Lí Khắc Tư và cao thủ Long Phi đến từ Hoa Hạ. Mọi người hãy hoan nghênh Sát Nhân Vương A Lí Khắc Tư của chúng ta!" Người chủ trì cầm microphone, lớn tiếng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi