SIÊU CẤP ĐẠI GIA



Tại câu lạc bộ siêu xe Phi Tường ở khu đông Giang Nam.
Đây là câu lạc bộ siêu xe lớn nhất ở khu đông Giang Nam.
Giang Nam được chia thành bốn khu vực.
Khu đông, khu tây, khu nam, khu bắc.
Mà diện tích, dân số, GDP bình quân đầu người hay thậm chí là mức độ thịnh vượng của mỗi khu đều vượt xa Vân Thành.
Phi Tường có thể trở thành câu lạc bộ siêu xe lớn nhất ở khu đông Giang Nam cũng là một điều hiếm thấy.
Một mình Thẩm Lãng đi thẳng tới quầy lễ tân của câu lạc bộ.
Cô gái ở quầy lễ tân lịch sự lễ phép đón tiếp Thẩm Lãng.
Cô gái ở quầy lễ tân cho rằng những người dám bước chân vào câu lạc bộ siêu xe thì đều là những người không giàu có thì cũng cao quý có quyền có thế, nên không thể xem nhẹ những người này.
"Tôi muốn tìm quản lý của cô."
Thẩm Lãng đi thẳng vào vấn đề, anh hi vọng đôi bên đều không làm lãng phí thời gian của nhau.
"Thưa ngài, xin ngài chờ một chút ạ, tôi sẽ giúp ngài liên lạc với quản lý ngay lập tức.

Bây giờ quản lí của chúng tôi đang dẫn đầu đoàn siêu xe đi oanh tạc đường phố rồi." Cô gái ở quầy lễ tân trả lời.
Thẩm Lãng cũng không kinh ngạc với việc dẫn đoàn siêu xe đi oanh tạc đường phố.

Dù sao thì câu lạc bộ cũng cần phải làm tuyên truyền, một đoàn siêu xe chạy diễu hành ở trên đường chắc chắn sẽ vô cùng hấp dẫn người xem.
"Bao lâu nữa thì anh ấy sẽ trở về?" Thẩm Lãng lại hỏi.

"Tôi sẽ giúp ngài liên hệ trong thời gian sớm nhất, mong ngài vui lòng chờ đợi."
Ngay sau đó, cô gái ở quầy lễ tân liên lạc cho quản lý câu lạc bộ siêu xe Phi Tường giúp Thẩm Lãng.
Lúc này, quản lý của câu lạc bộ siêu xe Phi Tường Yến Hải đang giải quyết một vụ tai nạn giao thông.
Đúng vậy, do oanh tạc đường phố quá ác liệt, một tên nhà giàu mới nổi trong đoàn xe của anh ta đã chặn đầu một chiếc Wuling Hongguang rồi bị đâm cho méo mó không thể nhận ra được.
Cũng may rằng chủ xe không có chuyện gì.
Cô gái ở quầy lễ tân nhanh chóng trả lời anh: "Thưa ngài, quản lý của chúng tôi đang giải quyết một vụ tai nạn giao thông, xin ngài hãy kiên nhẫn chờ đợi thêm một lúc nữa."
Thẩm Lãng gật đầu, nếu là tai nạn giao thông thì thực sự không có cách nào nôn nóng được.
Anh quyết định chờ đến mười một giờ trưa, nếu như trễ thêm nữa thì anh sẽ để cho 9526 sắp xếp.
Tuy nhiên cô gái ở quầy lễ tân lại rất ân cần, cô ta pha trà cho Thẩm Lãng xong rồi bưng tới cho anh.
Thẩm Lãng vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm với Tống Thiên Nga.
Từ tối hôm qua đến giờ, yêu tinh nhỏ này bắt đầu quấn quýt lấy anh không rời, rất phiền phức.
"Thẩm Lãng, anh đang ở đâu vậy? Gia đình tôi mua một căn biệt thự lớn ở Giang Nam, khi nào có thời gian thì anh hãy tới đây xem qua một chút đi." Có thể nghe ra trong lời nói của Tống Thiên Nga có ý khoe khoang.
"Tôi đang ở câu lạc bộ siêu xe." Thẩm Lãng đáp lại.
"Anh làm gì ở trong câu lạc bộ siêu xe? Anh đến đấy để xin việc à?" Tống Thiên Nga hỏi: "Không phải anh đang làm việc vô cùng tốt ở Truyền thông Tử Đằng sao?"
"Tôi đến lấy xe." Thẩm Lãng nói.
"Lấy xe? Thật hay giả vậy? Anh mua siêu xe rồi sao? Trời ơi Thẩm Lãng! Anh không nói đùa chứ?" Tống Thiên Nga không tin.
"Không nói chuyện này nữa, có vẻ cô rất rảnh rỗi nhỉ, bây giờ cô đang làm gì vậy?" Thẩm Lãng hỏi.
"Tôi đang tắm ở trong bồn tắm lớn của biệt thự lớn, anh có muốn chúng ta tắm cùng nhau không?" Tống Thiên Nga cười gian xảo.

"Cút sang một bên đi, nếu như cô không có việc gì nữa thì tôi cúp máy đây! Ngày nào cũng quấy rầy tôi." Thẩm Lãng nói.
"Vâng, vâng, được rồi, vậy tôi có thể mời anh đi ăn cơm được không?" Tống Thiên Nga dùng giọng điệu khẩn cầu nói.
"Bây giờ tôi không có thời gian rảnh để đi ăn." Thẩm Lãng nói.
"Vậy tôi tự mình nấu ăn cho anh có được hay không?" Tống Thiên Nga làm nũng nói: "Anh Lãng, có được hay không vậy?"
Thẩm Lãng biết Tống Thiên Nga thích làm nũng cho nên ngay từ đầu anh đã dùng giọng điệu lạnh lùng để nói chuyện với cô.
Đối mặt với một yêu tinh nhỏ như Tống Thiên Nga, Thẩm Lãng không thể không đề phòng.
"Cô biết nấu ăn sao?" Thẩm Lãng hỏi.
"Đương nhiên rồi, vì anh Lãng mà em đã học tập người làm trong nhà một cách rất nghiêm túc đấy.

Anh tới căn biệt thự mới do gia đình em mua đi, em làm cho anh ăn, anh à, em còn muốn mặc trang phục của người hầu nữ cho anh xem nữa đó, ha ha ha."
Trong bồn tắm của căn biệt thự mà nhà họ Tống mới mua vang lên tiếng cười lanh lảnh như chuông bạc của Tống Thiên Nga.
Tống Thiên Nga nói mà ngay cả bản thân mình cũng không thể nhịn được cười.
Sắc mặt Thẩm Lãng đen lại.
"Được rồi, ngoài trừ việc gặp mặt ra thì cô còn có thể làm được cái gì chứ, ngay cả trứng gà đánh cũng không xong!"
Thẩm Lãng cũng hết nói nổi rồi, yêu tinh nhỏ Tống Thiên Nga này luôn thay đổi phương thức dụ dỗ anh.
Con trai thực sự phải tự bảo vệ mình thật tốt mà.
"Ha ha ha, tôi sẽ làm mà, không phải đánh trứng gà rất dễ dàng sao? Đánh hai cái là được mà, hơn nữa không phải trang phục người hầu nữ chính là điểm chính sao?" Tống Thiên Nga lại cười lớn.
"Muốn lấy được thân thể của tôi sao? Không có cửa đâu!" Thẩm Lãng cười cười.

"À cái này à, anh Lãng à, anh đang suy nghĩ cái gì vậy?"
Lúc này, cô gái ở quầy lễ tân trong câu lạc bộ đang nói chuyện phiếm với một nhân viên nam cùng câu lạc bộ.
Cả hai người đều nghe được cuộc nói chuyện phiếm của Thẩm Lãng.
Tuy không thể nghe rõ được giọng nói của Tống Thiên Nga ở trong điện thoại nên không biết cô đang nói cái gì nhưng hai người đều nghe được rất rõ ràng những lời nói của Thẩm Lãng.
Mà người nhân viên nam kia có vẻ không thích dáng vẻ của Thẩm Lãng nên liên tục thì thầm không ngừng với cô gái ở quầy lễ tân.
"Tiểu Lan, khi làm quen với bạn trai, em tuyệt đối không được tìm những người như người kia, lái tàu bằng mồm, luôn thích giả vờ và làm ra vẻ như chính mình rất quý hiếm vậy."
Nhân viên nam vô cùng không vừa lòng với những lời nói của Thẩm Lãng.
Nguyên nhân chính là anh ta theo đuổi em gái này đã hơn mấy tháng rồi mà vẫn chưa bắt được vào tay, lúc anh ta nghe được Thẩm Lãng nói chuyện điện thoại, dường như rất tự luyến nên trong lòng chợt tức giận.
"Dạo này còn đặc biệt có thể loại con gái theo đuổi con trai sao? Điên thật rồi, như kiểu sống trong mơ vậy!"
Nhân viên nam vô cùng tức giận, trong mắt tràn đầy căm ghét, nhưng anh ta chỉ dám lẩm bẩm hai ba câu, chứ nếu anh ta tỏ ra thái độ không vừa ý thì sợ rằng có lẽ sẽ không giữ được công việc của mình.
Cô gái ở quầy lễ tân thì lại rất chán ghét việc nhân viên nam cứ huyên thuyên không ngừng bên tai cô ta.
"Được rồi, được rồi, đừng nói linh tinh nữa.

Có lẽ vị khách này cũng xuất sắc thì mới bị cô gái kia quấn quít vướng víu đến mức không giải thích được." Cô gái ở quầy lễ tân nói.
"Xuất sắc sao? Em xem anh ta giống người xuất sắc ở chỗ nào?" Nhân viên nam nhỏ giọng thì thầm.
"Tôi cảm thấy được mà, ngoại hình của anh ta rất đẹp trai." Cô gái ở quầy lễ tân đáp lại.
"Dạ dạ đúng rồi, lớn lên nhìn rất đẹp trai, nhưng dạo này người có ngoại hình đẹp trai nhiều như cơm bữa vậy! Bây giờ là xã hội của đồng tiền, phải luôn đối mặt với thực tế.

Em xem anh ta dùng cái điện thoại di động rách nát kia kìa, màn hình đều vỡ tan nát rồi, ngay cả cái màn hình còn nuối tiếc không muốn đổi." Nhân viên nam bắt đầu nói những lời nói độc ác.
"Nhưng mà cho dù người có ngoại hình đẹp trai có nhiều như cơm đi chăng nữa thì cũng không thể bằng anh ta được.


Ngay từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta khi anh ta bước vào đây tôi đã thất anh ta thực sự rất đẹp trai, thực sự có khí chất.

Cho dù để tôi nuôi loại con trai này thì tôi cũng nguyện ý." Cô gái ở quầy lễ tân nghiêm túc nhìn nhân viên nam kia và nói.
"Vậy sao cô không đi ra đấy tỏ tình đi?"
Nhân viên nam vẫn nửa tin nửa ngờ nói, anh ta cảm thấy tam quan của mình bị phá hủy, bản thân mình cực khổ theo đuổi cô gái này lâu như vậy mà cô ta có thể coi trọng một người cầm chiếc điện thoại di động vỡ màn hình trong tay cũng không chịu để ý đến mình.

Đây là cái đạo lý gì chứ? Tại sao lại có thể coi thường một người làm ở câu lạc bộ siêu xe này với lương tháng bốn mươi hai triệu đồng chứ?
"Anh có bệnh à, tôi cảm thấy đẹp trai thì phải đi ra tỏ tình sao? Chỉ cần nhìn qua là có thể thấy loại con trai này chính là cậu chủ đẹp trai nhiều tiền đó, lẽ nào anh không nhìn ra được sao? Loại cậu ấm con nhà giàu này rất khó đóng giả, trừ khi anh ta thật sự có một mặt nào đó cực kỳ hấp dẫn, nếu không...!cũng chỉ có thể tự rước lấy nhục vào thân thôi."
Cô gái ở quầy lễ tân liếc mắt nhìn nhân viên nam kia, nguyên nhân lớn nhất khiến cô ta luôn từ chối nhân viên nam là đối phương có EQ thấp và không biết ăn nói.
Cô em này có cái nhìn rất tốt, tuy tay Thẩm Lãng cầm điện thoại di động vỡ màn hình nhưng quần áo của anh không hề tầm thường.

Trùng hợp mấy ngày trước cô gái này tình cờ xem được một quyển tạp chí thời trang, trên đó có giới thiệu một số nhãn hiệu quần áo nước ngoài rất sang trọng.
Bên cạnh đó, có thể tới câu lạc bộ tìm quản lý Yến Hải thì không thể là người bình thường được, ai cũng đều là những người lớn mặt.
Hơn nữa, lúc này cô ta gọi điện thoại cho quản lý Yến Hải thì thấy dường như quản lý Yến Hải đã dự đoán được chuyện này từ lâu rồi nên nói thẳng rằng sẽ giải quyết tai nạn giao thông nhanh chóng sau đó sẽ lập tức chạy tới đây.

Chỉ bằng điểm này mà cô gái ở quầy lễ tân đã biết được Thẩm Lãng không phải là người bình thường.
Còn về cái điện thoại di động bị vỡ màn hình mà cũng không đổi kia đã nói rõ cái điện thoại di động này rất quan trọng đối với anh.
Nhân viên nam kia không hiểu được suy nghĩ của cô gái ở quầy lễ tân này nên luôn cảm thấy cô gái ở quầy lễ tân này nhìn lầm rồi.
Khi anh ta đang định cãi cọ thì Thẩm Lãng đứng lên đi về phía hai người.
"Ngồi không cũng buồn chán, các người đưa tôi đi xem qua câu lạc bộ của các người một chút đi, xem chiếc siêu xe đắt tiền nhất không sản xuất nữa.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi