SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Mấy người cố ý tạo ra ảo tưởng, khiến Chu Tiến lầm tưởng mình có được, thậm chí, còn cho cậu ta nhìn thoáng qua, nhưng vậy thì sao?

Cho dù tận mắt nhìn thấy, bọn họ đều có thể ở dưới mí mắt Chu Tiến mà thay đổi từ trắng thành đen!

Đám người Phương Hoành hợp tác từ trước cho tới nay, với cách này không có ai, có thể vượt qua cửa ải đó được!

“Ít nói chuyện nhảm nhí đi, tiếp tục đi” A Phi thiếu kiên nhãn nói, “Các người làm như nắm chắc phần thắng trong tay vậy à”

“Hahahal” Bốn người nhìn nhau, từng người một vén lên lá bài cuối cùng, người đầu tiên là con Át!

Người thứ hai có lá bài cuối cùng, cũng là Át!

Người thứ ba, cũng đánh ra con Át!

Phương Hoành đã nhịn không được, muốn cười lớn tiếng, nhưng anh ta nhất định phải nhịn, muốn cười, cũng phải đợi đến khi nhìn thấy bọn Giang Ninh khóc mất mặt rồi mới cười!

Vì vậy, ở đây có nhiều tiền, anh ta đã kiếm được rất nhiều tiền!

Anh ta càng hưởng thụ, nhìn đám người Giang Ninh vừa mới kiêu ngạo, lập tức bị rơi xuống đáy cốc, bộ dáng thất hồn lạc phách.

“Tôi biết cậu chỉ cần nhìn thoáng qua, lá bài cuối cùng trong tay cậu, thực sự là Át, thì cậu sẽ bạn giành chiến thắng” Người đàn ông thứ tư mỉm cười, từ từ mở thẻ cuối cùng của mình, “Nhưng thật không may, cậu đã thấy sai, con Át chủ bài cuối cùng,trong tay tôi này..” Ông ta vén lá bài đáy lên, cúi đầu nhìn thoáng qua, lời còn chưa nói xong, biểu tình trên mặt lập tức cứng ngắc ở đó!

“Cái này…”

“Làm thế nào điều này có thể!” Ông ta nhịn không được kêu to lên, lá bài cuối cùng ông ta, đâu phải là Át, rõ ràng chính là một lá ba,trong mặt bài của mấy người, ông ta ngược lại là quân bài nhỏ nhất!

“Xin lỗi, tôi không đọc sai, tôi đây thực sự là Át” Chu Tiến nhìn mấy người, sắc mặt xanh đen, bình tĩnh vạch trần lá bài đáy của mình.

Quân bài cuối cùng là Át, ngay tại đó, màu đỏ tươi chói mắt!

Trong chốc lát, không khí im lặng!

Bốn người trợn mắt há hốc mồm, căn bản là không thể tin được, ngay cả Phương Hoành cũng thiếu chút nữa nhịn không được kêu lên, chuyện này không có khả năng!

Anh ta rất rõ ràng, đó chỉ là phương pháp che mờ mắt, chỉ vì kéo Chu Tiến xuống hố bẫy, nên anh ta đã cẩn thận tráo đổi, nhất định không có khả năng để cho cậu ta lấy được lá bài Át cuối cùng!

Kỹ thuật của riêng anh ta, làm thế nào có thể xảy ra vấn đề được chứ?

Làm thế nào điều này có thể xảy ra?

Nhưng trước mắt, con Át chủ bài màu đỏ chói ngay trước mặt, để họ không thể nói gì được!

Bốn lão già hơi mở miệng, chết cũng không thể tin được, bọn họ lại thua.

Tất cả mọi người đang giở thủ đoạn, từ đầu đến cuối, đều nằm trong tầm kiểm soát của họ, nhưng cuối cùng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Đúng là ệnh, lấy một lá 3, mà dám nói đó là con Át, ông đang lừa dối sao!” A Phi trực tiếp chửi bới.

Anh ta liếc nhìn mặt lá bài và ngay lập tức cười ha ha, “Giành chiến thắng! Chiến thắng! Số tiền này là của chúng ta A Phi trực tiếp đưa tay, ôm một đống chip, điên cuồng ôm vào trong lòng mình.

“Chờ đã!” Một người trong số họ, ngay lập tức đứng dậy, đập tay vào bàn, chỉ vào Chu Tiến, cười dữ tợn quát, “Cậu ra khỏi đây ngay!” Tên trộm hét lên để bắt một tên trộm, quá xấu hổi Giang Ninh nhịn không được lắc đầu.

Trên bàn bài này, bốn người bọn họ, cùng với quản lý Phương Hoành, cùng nhau động tay động chân, thật sự cho là anh không biết sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi