SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Anh ta thật sự không hiểu đến mức này rồi sao Giang Ninh còn dám lớn lối như thế, bảo mình rời đi?

Bây giờ ở dưới lầu có bao nhiêu người, chẳng lẽ Giang Ninh không biết ư!

“Cho dù cậu nói như vậy, tôi cũng không đi nữa.”

Giang Ninh kéo một cái ghế ngồi xuống, có chút ngửa đầu lên nhìn Heisen: “Đến lúc đó anh đừng cầu xin tôi đi đấy.”

“Ha ha hai”

Heisen giống như nghe được chuyện buồn cười nhất trên thế giới.

? Ý tây theo tây che phật tây?

Anh đi đến cửa phòng, kéo cửa ra, rầm rầm.

Lập tức, một đám người vọt vào trong!

Một đám người đen nghịt trang thiết bị đầy đủ, vũ khí trong tay mỗi người đều tản ra cỗ sát khí lạnh lẽo!

“Tạch tạch tạch!”

Kéo chốt an toàn, cùng nhau nhắm ngay Giang NinhI Giang Ninh vẫn như cũ ngồi ở đó, trong ánh mắt tràn đầy bình tĩnh, giống như những người trước mặt này đều chỉ là không khí.

“Đừng vội giết cậu tat”

Heisen híp mắt, da mặt co rúm lại: “Tôi phải tra tấn cậu ta cho thật đất”

Anh vừa muốn tiến lên, ngoài cửa, truyền đến tiếng bước chân.

Heisen quay đầu nhìn lại, một người ị đàn ông chừng năm mươi tôi cất bước  đi đến, khuôn mặt cương nghị, ánh mắt _- sắc bén như là lưỡi đao!  “Dừng tay.” Tải app truyện hola đọc tiếp giúp nhóm nhé!

Người đàn ông thấp giọng nói.

“Chú Robbie, chú đã đến!”

Heisen lập tức cúi đầu, cung kính nói.

Robbie không để ý tới anh ta, đi thẳng đến trước mặt Giang Ninh, nhìn gương mặt kia của Giang Ninh, trong nháy mắt ánh mắt trở nên hết sức phức tạp.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, ở vào thời điểm này trong óc của ông hiện ra rất rất nhiều hình ảnh!

“Chú Robbie tên oắt con này có ý đồ đào chuyên gia của công ty Tescon chúng ta đi, không hề để gia tộc Heisen chúng ta vào trong mắt!”

Heisen nói: ‘Hôm nay nếu để cho cậu ta rời đi, gia tộc Heisen chúng ta còn mặt mũi nào nhìn người ta nữa, toàn bộ người ở thành hàng không vũ trụ này đều sẽ cười chê chúng tai”

Trong con ngươi của anh hiện lên một tia điên cuồng, trong lòng đã nghĩ  ra hàng trăm hàng ngàn hình thức phương pháp tra tấn Giang Ninh.

“Anh ta nói muốn giữ tôi ở lại.”

Giang Ninh mở miệng.

Anh nhìn Robbie, vẻ mặt bình tĩnh không có một chút rung động nào.

Chỉ là một câu nói liền khiến khóe mắt của Robbie co rúm lại, mà trong lòng Heisen càng run lên bần bật, nghe giọng điệu của Giang Ninh, hình như Giang Ninh và Robbie có quen biết thì phải?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi