SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Ầm ầm…

Giang Ninh vừa nói dứt lời liền hành động!

Không động thì vững như núi, vừa động chẳng khác nào nước thủy triều dâng!

Chân hắn chợt điểm xuống một cái, mặt đất lập tức phát ra tiếng động, thậm chí có khói xanh bốc lên.

“Vèo!”

Hắn gần như ngay lập tức tới trước mặt người đeo mặt nạ.

*Thật nhanhI”

Người đeo mặt nạ kinh ngạc, chân hơi nghiêng sang một bên và giơ †ay ngăn cản nằm đấm của Giang Ninh đánh tới: “Sức lực cũng thật mạnh!”

Ầm một tiếng!

Gã ta liên tục lùi lại ba bốn bước, ánh mắt càng thêm hưng phấn.

*Ha ha ha, tài năng thật sự làm người ta phải ghen ty, chỉ tiếc là…

hôm nay cậu sẽ phải chết ở đây!”

Người đeo mặt nạ ra tay, vừa ra tay chính là sát chiêu!

*Không cần hỏi lý do, không có lý do nào cả. Tôi chính là muốn giết người! Tôi chỉ muốn giết cậu!”

“AmF Hai người chợt va chạm vào nhau và phát ra tiếng nổ rung trời.

Lý Đông đã sợ đến mức trốn ở sau sô pha mà máu trong cơ thể đám người anh Cẩu lại sôi trào!

Mạnh quát Cao thủ cấp bậc này chiến đấu với nhau khiến cho bọn họ căn bản không áp chế được máu trong cơ thế mình.

Bọn họ vẫn luôn biết Giang Ninh rất mạnh, nhưng hôm nay là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có người đỡ được một quyền của Giang Ninh.

Chỉ một lát, hai người lại đấu với nhau được năm sáu chiêu, từng quyền đập vào thịt giống như hai cây sắt thép va chạm vào nhau, phát ra tiếng động cực lớn!

“Mạnh… mạnh quá!”

Môi lão Lục run rẩy.

*Bọn họ còn là người sao?”

Lão Bát hít thở dồn dập.

“Đại ca… hình như… thật sự muốn giết người!”

Anh Cẩu lại nói một câu như vậy.

Đây là lần đầu tiên anh ta thấy ánh mắt Giang Ninh đầy sát khí như vậy, quá đáng sợi Đột nhiên tốc độ của Giang Ninh nhanh hơn, mắt người đeo mặt nạ lóe sáng.

Gã ta không kịp né tránh, bị Giang Ninh đánh một quyền vào vai phải lùi lại hai bước. Gã ta kinh ngạc nhìn Giang Ninh, không ngờ hẳn còn có thể tăng tốc hơn nữa.

*Rốt cuộc cậu là aï?!”

Người đeo mặt nạ quát lớn.

Thực lực của Giang Ninh có phần vượt quá sự tưởng tượng của gã ta.

Gã ta cho rằng Giang Ninh đã ra hết sức lực, nhưng không ngờ vẫn chưa.

Lúc này Giang Ninh dường như sâu không thấy đáy!

“Người chết thì không cần biết”

Một tiếng động lớn vang lên, Giang Ninh lại di chuyển.

Tốc độ của hẳn lại tăng cao hơn nữa!

Người đeo mặt nạ vô cùng hoảng sợ.

“Không thể nào!”

Không đợi gã ta kịp phán ứng, Giang Ninh đã tới sát trước mặt.

“Anh là người đầu tiên bị thương mà còndám tới giết tôi đấy!”

Ầm ầm!

Một quyền còn cưồng bạo hơn trước, còn nhanh hơn, còn độc ác hơn, càng sắc bén hơn trước!

Bộp một tiếng, đập mạnh lên ngực của người đeo mặt nạ.

Räc!

Liên tục có tiếng xương vỡ thông qua bên trong thân thể truyền tới trong tai của người đeo mặt nạ, làm cho trên mặt nạ của gã ta lập tức.

nhuộm đỏ, máu b ắn ra. Gã ta bay ra ngoài, ngực lõm xuống thật sâu, làm cho vết thương trước đó càng thêm đáng sợ.

Mặt nạ của gã ta vỡ ra và rơi xuống đầy đất, lộ ra một gương mặt đầy vẻ kinh ngạc cùng hoảng sợ, đặc biệt khó tin.

“Không thể nào! Tuyệt đối không thế…”

“Rắc!”

Giang Ninh lại đạp tới, đầy vẻ tức gi Tông Sư là có thể giết được tôi à?”

: “Anh tưởng đạt được cấp Đại “Rắc!”

Chân Giang Ninh giãm mạnh, lại có mấy cái xương gãy vang lên răng rắc!

Gã ta căn bản không chịu được kêu lên thảm thiết.

“Anh biết có bao nhiêu Đại Tông Sư đã chết ở dưới tay tôi không?!”

Giang Ninh chợt quát một tiếng và đá ra, trực tiếp đá gã ta bay ra ngoài, trượt trên mặt đất mấy chục mét tạo thành một vệt máu thật dài…

Vệt máu dài tới mức làm người ta nhìn thấy mà giật mình!

Mặt nạ vỡ nát làm lộ ra gương mặt của Thường Tại Sơn, trên mặt đã bị máu nhuộm đỏ, trên chòm râu và khóe miệng, thậm chí ngay cả trên tóc cũng là máu.

““Phụt…

Gã ta mở miệng phun ra một búng máu, ánh mắt kinh hãi nhìn Giang Ninh.

FG9U5”

Thường Tại Sơn không ngờ Giang Ninh lại mạnh như vậy!

Vượt ra ngoài dự đoán của gã ta Gã ta còn tưởng với tuổi tác của Giang Ninh chẳng qua là vừa bước chân qua cảnh giới Tông sư, muốn giết hắn chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?!

Gã ta chỉ muốn giết người, chỉ muốn trút giận, làm sao ngờ được Giang Ninh lại khủng khiếp như vậy!

“Đại Tông Sư à?”

Giang Ninh bước tới một bước, khí thế trên người lại vẫn có thế tiếp tục tăng cao. Vẻ mặt Thường Tại Sơn càng khó coi hơn.

*Điều này… Sao có thể như vậy được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi