SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Thường Tại Sơn đầy vẻ kinh hãi, ánh mắt nhìn Giang Ninh dần dần có một chút khiếp sợ.

Làm sao cậu thanh niên trẻ tuổi trước mặt này có thể khủng khiếp.

như vậy được? Hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của gã ta!

Sợ rằng, cho dù là người mà gã ta vẫn luôn khiêu chiến vẫn luôn muốn gi ết chết, cũng không mạnh hơn Giang Ninh trước mắt này là mấy.

*Rốt cuộc cậu là ai?!”

Thường Tại Sơn thở hốn hến, bởi vì cử động mà quần áo trên người đã bị mài rách, khắp người đầy vết máu, trên ngực vốn đã bình phục, lúc này lại lõm sâu xuống “Ngay cả tôi cũng không biết mà còn tới giết tôi à?”

Vẻ mặt Giang Ninh trầm xuống: “Còn dám quấy rầy tôi và vợ trò truyện, đánh hỏng điện thoại mà vợ tặng tôi?!”

“Không thể tha thứ được!”

Hắn căn bản không muốn nói nhiều, chợt đánh ra một quyền!

“ÄmP Quyền phong mạnh mẽ chợt đánh lên trên người Thường Tại Sơn, làm gã ta không nhịn được liền hét thảm.

Chợt gã ta trợn từng mắt, vô cùng hoảng sợ khi cảm giác được trên nắm tay của Giang Ninh có một lực lượng đáng sợ xuyên qua da thịt của gã ta, đánh thẳng vào nội tạng bên trong!

“Phụt..”

Gã ta lại bay ra ngoài và mở miệng oa một tiếng, thậm chí phun ra một vài mảnh vụn trong nội tạng!

Thường Tại Sơn chưa bao giờ cảm giác mình gần cái chết tới như vậy, cho dù là đối mặt với người kia!

Gã ta há miệng muốn nói chuyện, lại phát hiện mình vừa mở miệng liền có máu phun ra.

Gã ta cảm giác xung quanh đột nhiên trở nên rất yên tĩnh, tai hình như đang chảy máu không nghe được gì, dường như tâm nhìn cũng trở nên mơ hồ, mũi còn chảy máu…

Lực quyền này rốt cuộc là gì, làm sao có thể mạnh như vậy chứ? Thật là kỳ lạ.

“Cậu…

Thường Tại Sơn không còn khả năng để chiến đấu tiếp, càng không có ý định ra tay với Giang Ninh nữa, hẳn quá mạnh mẽ!

Mạnh đến mức làm người ta khủng hoảng!

*Trốn!”

Thường Tại Sơn là kẻ si mê võ đạo tới phát điên, một lòng theo đuổi cực hạn của võ đạo, nhưng gã ta không phải là một kẻ ngu si, còn tiếp tục ở lại đây nữa thì chắc chẩn sẽ phải chết!

Gã ta không ngờ, dù thế nào gã ta cũng không ngờ tới phương bắc ngoại rồng nấp hố nằm, những cao thủ có thế gọi được tên thì gã ta đều biết, nhưng người thanh niên trước mắt này rốt cuộc là ai?

Thường Tại Sơn không để ý được nhiều điều như vậy, gã ta loạng choạng che ngực, giãy giụa đứng lên rồi xoay người bỏ chạy.

Giang Ninh không đuổi theo, chỉ có ánh mắt trở nên lạnh lùng, sâu thảm!

*A Cẩu”

“Cót”

Anh Cẩu còn chưa hết kinh hãi, vừa rồi Giang Ninh thể hiện ra thực lực đã một lần nữa đổi mới nhận thức của bọn họ về Giang Ninh.

Giang Ninh dường như căn bản không có cực hạn, hắn vĩnh viễn đều mạnh mẽ như vậy, vĩnh viễn đều có thể dễ dàng đánh bại kẻ địch của mình!

“Đi theo gã”

“Vâng!”

Anh Cẩu đột nhiên thông minh ra, nghe được lời này của Giang Ninh liền biết được Giang Ninh cố ý thả cho Thường Tại Sơn sống.

Bằng không, sợ răng một quyền vừa nãy đã đánh vỡ đầu Thường Tại Sơn!

Anh Cẩu không do dự, lập tức đi theo ra ngoài.

Anh ta biết, Giang Ninh đã đánh nát nội tạng của Thường Tại Sơn, bằng không với thực lực của mình căn bản lại không thể bám theo.

Thường Tại Sơn.

Trong đại sảnh, những người khác vẫn còn sốc, linh hồn còn đang chấn động như trải qua thử thách vậy!

*Thật sự không nghĩ tới khắp nơi trong phương bắc đều là Hồng Vân”

Giang Ninh nói.

Hắn vừa đánh rách áo khoác của Thường Tại Sơn, nhìn thấy rõ trước ngực của Thường Tại Sơn có xăm một đám mây đỏ chói mắt!

Thật sự không ngờ lại gặp phải người Ấn Môn.

Giang Ninh càng không ngờ tới người Ẩn Môn sẽ chủ động đến tìm mình, một cao thủ đạt cấp Đại Tông Sư, vượt qua cấp Tông Sư đã muốn giết mình à?

Đúng là không biết tự lượng sức mình!

“Đại ca, sao gã lại muốn tới giết anh”

Lão Lục không nghĩ ra.

Ở phương bắc, Giang Ninh căn bản không để lộ thân phận, ngoại trừ Tống Tiểu Vũ biết thân phận thật sự của Giang Ninh thì không có ai khác biết cả.

Tại sao cao thủ này lại có thể tới giết Giang Ninh.

*Đám người bọn họ giết người chưa bao giờ hỏi lý do, chỉ cần muốn giết thì sẽ giết”

Giang Ninh nói: “Ở trong mắt bọn họ chỉ có bản thân mình, không có người khác, mạng của người khác chỉ là con kiến hôi mà thôi”

Ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

*Nếu đúng là vậy, tôi càng phải tiêu diệt bọn họ!”

*Ở trong mắt tôi, mạng của bọn họ càng là rác rưởi hơn!”

Hắn quay đầu nhìn đám ngườilão Lục: “Gã ta có thể biết tôi thì chắc là do có người tiết lộ cho gã ta. Đi điều tra rõ ràng tất cả bối cảnh của người này cho tôi!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi