SOÁN ĐƯỜNG

Lời còn chưa dứt thì trong đại sảnh đã đi ra hai người.

Dương Khánh cười nói:

- Ái tướng của Trương thông thủ, ngay cả ta cũng động tâm, chỉ là ta không lanh lẹ bằng Lý phủ quân như vậy, cho nên bị hắn đoạt trước... Ngôn Khánh, ta giới thiệu cho ngươi, đây chính là thông thủ Tề quân, hiện tại là thông thủ Huỳnh Dương, Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ Trương Tu Đà tướng quân.

Tướng quân phụng chỉ tới đây bình định nạn trộm cướp, hai người ngày sau còn phải hợp tác nhiều với nhau, Trương thông thủ, đây chính là Lý vô địch Ưng Dương Lang Tướng Hắc Thạch phủ, ha ha, trước kia trong lục đại quân phủ binh mã của hắn mạnh nhất hiện tại là một trong tứ đại lang tướng, ba vị còn lại cũng có quan hệ mật thiết với hắn.

Nam tử bên cạnh Dương Khánh, không chuẩn xác mà nói thì phải là một vị lão nhân.

Hắn thân hình cao hơn tám thước, thể trạng khôi ngô cường tráng mặc dù tóc mai đã trắng nhưng lưng hùm vai gấu, lộ ra một khí tức oai hùng, trên người mặc một nhuyễn kim giáp, đầu đội khăn màu đồng cổ, mày rậm mắt hổ.

Dương Khánh nói xong hắn liền cười cười:

- Trương Tu Đà mới đến Huỳnh Dương mong Lý phủ quân chiếu cố nhiều.

Trong lời nói lộ vẻ khách khí vô cùng.

Người này chính là tướng quân chữa cháy cho nhà Tùy Trương Tu Đà sao?

Tuy Ngôn Khánh vẫn cho rằng Trương Tu Đà đã bọ ngựa đá xe nhưng hắn vẫn vô cùng khâm phục sự trung thành của Trương Tu Đà.

Đôi khi biết rõ không thể mà vẫn làm cũng là một loại dũng khí.

Ít nhất Ngôn Khánh cũng biết mình không có dũng khí như vậy.

- Trương thông thủ khách khí rồi.

Ngôn Khánh vội vàng hoàn lễ, mặc dù theo tước vị mà nói thì hắn so với Trương Tu Đà vẫn cao hơn nhưng dù sao chức vị Huỳnh Dương thông thủ ở Huỳnh Dương, thì Trương Tu Đà lại thuộc về thượng quan của Lý Ngôn Khánh.

Hơn nữa với chiến tích của Trương Tu Đà thì hắn thực sự đáng để Lý Ngôn Khánh tôn trọng.

Trương Tu Đà hướng về phía La Sĩ Tín mà cười ha hả:

Sĩ Tín, Lý vô địch mà ngươi ngưỡng mộ đã xuất hiện rồi đó.

- Hôm nay Lý phủ quân đã để ý tới ngươi nếu như ngươi muốn đi thì nói rõ với ta.

La Sĩ Tín vội vàng nói:

- Lý vô địch làm ra Tam Quốc Diễn Nghĩa khiến cho Sĩ Tín ngưỡng mộ đã lâu, tuy nhiên Sĩ Tín cùng với tướng quân có ơn tương ngộ, tướng quân không bảo, Sĩ Tín không muốn rời khỏi.

Lý Ngôn Khánh mỉm cười gật đầu nói với Trương Tu Đà:

- Trương thông thủ thật có bộ hạ tốt.

- Được rồi được rồi có lời gì thì vào trong đại sảnh mà nói, chớ đứng ở chỗ này.

Dương Khánh cười tươi đem đề tài khai mở.

Ngôn Khánh cùng với Trương Tu Đà liền chắp tay với nhau.

Trương Tu Đà nói với La Sĩ Tín:

- Sĩ Tín, ngươi gọi Thúc Bảo tới đây, về sau chúng ta ở Huỳnh Dương làm một số chuyện còn cần phải bàn bạc với Lý phủ quân,.

La Sĩ Tín đáp ứng một phen sau đó vội vàng rời xuống.

Lý Ngôn Khánh mang theo Đỗ Như Hối vào trong đại sảnh nên cũng không nghe thấy lời nhắn nhủ của Trương Tu Đà với La Sĩ Tín.

Bốn người sau khi ngồi xuống, Đỗ Như Hối an vị ở sau lưng Lý Ngôn Khánh.

Dương Khánh nghiêm mặt nói:

- Trước đây Ngõa Cương phỉ tặc tàn sát bừa bãi, khiến cho Kim Đê quan bị chiếm đóng, Vệ Văn Thông Vệ tư mã bị chết trận.... chuyện này ta thật có lỗi với bệ hạ, bệ hạ hiện tại ở Giang Đô vô cùng bất mãn, cho nên điều động Trương thông thủ tới đây, đảm nhiệm chức vụ Huỳnh DươngThảo Bộ Đại Sứ, chuyên tiêu diệt phỉ tặc, sau này Lý phủ quân còn phải phối hợp nhiều với Trương thông quân.

Quả nhiên là một người tinh thông chiến sự, ngay cả danh hiệu đại đô đốc của Dương Khánh cũng bị thủ tiêu.

Lý Ngôn Khánh biết được Trương Tu Đà sau khi vào Huỳnh Dương cũng có kết cục này.

Dương Quảng đối với Trương Tu Đà rất sủng ái, hắn tín nhiệm còn cao hơn cả so với Dương Khánh, Trương Tu Đà đã tới đây Dương Khánh nhất định phải nhượng suất quân sự và quyền hành, dù sao thì Dương Quảng cũng biết Dương Khánh không hiểu chiến sự, để cho hắn tham dự vào trong đó thì chỉ có hại. Mà lần này Trương Tu Đà tới đây Dương Quảng cũng không hi vọng có người nào tiết chế quyền lực của Trương Tu Đà.

- Mong đại đô đốc yên tâm, mạt tướng sẽ kiệt lực phối hợp.

- Trương thông thủ nếu như cần gì thì cứ phái người trực tiếp thông báo, chuyện ở địa phương thì mạt tướng khó lòng hiệp trợ nhưng chiến sự thì tuyệt không chối từ.

Trương Tu Đà tuổi đã qua năm mươi sớm không còn lỗ mãng nữa.

Hắn cũng tinh tường mình chỉ là người ngoài mới tới Huỳnh Dương mà thôi cũng cần sự trợ giúp của nhân sĩ địa phương.

Dương Khánh dĩ nhiên là một người nhưng so sánh với Lý Ngôn Khánh thì Lý Ngôn Khánh tốt xấu gì cũng sinh trưởng ở nơi này, là người của Huỳnh Dương, mặc kệ hắn họ Trịnh hay họ Lý thì đối với Huỳnh Dương vẫn quen thuộc, vượt xa Dương Khánh. Quan trọng nhất là hắn cùng với tam đại quân phủ ở Huỳnh Dương quan hệ mật thiết, sau này có chỗ nhờ vả thì cũng có thể thông qua hắn.

Cho nên muốn đứng vững gót chân làm ra một phen sự nghiệp thì cần phải liên kết với thế lực ở đây.

Khi Dương Khánh hỏi thăm xem hắn muốn gặp ai thì Trương Tu Đà suy nghĩ đầu tiên chính là muốn kết bạn với Lý Ngôn Khánh. Trương Tu Đà đối với Lý Ngôn Khánh ấn tượng không xấu, Ngôn Khánh là thanh niên nhưng không hề đắc ý kiêu ngạo ngược lại vô cùng bình thản, tiếp theo Lý Ngôn Khánh cũng có vốn liếng, hắn có danh tiếng Lý vô địch, tuyệt đối không phải là tự nhiên.

Lông mày Dương Khánh nhăn lại, đối với lời nói của Lý Ngôn Khánh cũng có suy nghĩ.

Hắn mất đi quan chức, thiếu đi lực lượng quân đội, đúng là tổn thất lớn, thực sự hắn cũng không muốn tham dự vào trong chiến sự đồng thời hắn cũng hi vọng Trương Tu Đà có thể tiêu diệt phỉ tặc thành công hắn là quận trưởng Huỳnh Dương cũng nhận một phần công lao nhưng nếu như để cho Ngôn Khánh tham dự chính vụ địa phương thì chẳng phải cũng là một con đường để hắn khống chế chiến sự sao?

Thời gian gần đây, phụ tá của Dương Khánh từng đề nghị với hắn cho Lý Ngôn Khánh đảm nhiệm chức Quân Bộ Tòng Sự, Dương Khánh thấy đây đúng là một cơ hội tuyệt hảo, tuy nhiên cũng hơi do dự, hôm nay nghe thấy Lý Ngôn Khánh vô tình nhắc tới hắn lập tức ra quyết định.

- Lý phủ quân bản lĩnh trác tuyệt tiếc là không thể ở lại quân phủ.

Hiện nay quận Huỳnh Dương cũng không phải đặc biệt an bình, tất cả cũng có chấn động... Bản phủ muốn đưa phủ quân vào làm vị trí Huỳnh Dương quận bộ tòng sự, không biết phủ quân có đảm đương nổi hay không?

Ngôn Khánh nói những lời lúc nãy cũng là vì mục đích này.

Mấy tháng vừa qua Vương Hoàng thông qua đủ loại quan hệ mà liên hệ với phụ tá của Dương Khánh, ý đồ khiến cho Lý Ngôn Khánh đảm nhiệm chức vụ quận bộ tòng sự.

Nhưng chẳng hiểu tại sao Dương Khánh vẫn không có quyết định.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi