SOÁN ĐƯỜNG

Vương Hoàng nói:

- Dương Khánh không phải không muốn nhận công tử mà là chưa có cơ hội.

- Công tử tốt nhất là tìm một cơ hội thích hợp nó bóng nói gió để Dương Khánh nhắc tới chuyện này.

Chỉ cần công tử đưa ra, Dương Khánh nhất định sẽ đồng ý.

Cho nên Dương Khánh thấy Lý Ngôn Khánh phối hợp với Trương Tu Đà, Lý Ngôn Khánh nhạy cảm phát hiện cơ hội đã tới.

Quả không ngoài suy đoán của Vương Hoàng, Dương Khánh đã chủ động đề nghị.

Lý Ngôn Khánh làm ra vẻ khó xử, do dự một lúc sau đó cuối cùng cũng đáp ứng.

Dù sao quân bộ tòng sự chức vụ này đắc tội với nhiều người nói dễ nghe là giám sát nói khó nghe thì chính là chuyên môn báo cáo tình hình, Lý Ngôn Khánh thân phận và địa vị đảm nhiệm chức vụ như vậy thì hơi ủy khuất, Dương Khánh cũng biết chuyện này cho nên cười nói với Trương Tu Đà:

- Vệ tư mã sau khi bỏ mình, chức Tư Mã ở Huỳnh Dương vẫn chưa có người đảm nhiệm, bản phủ càng nghĩ càng cảm thấy chức vụ này nên giao cho Lý quản sự là thích hợp, không biết Trương thông thủ cảm thấy thế nào?

Huỳnh Dương tư mã, chuẩn xác mà nói là một quân chức hàng quận úy, cần lại bộ xét duyệt.

Chức quan này không giống như chức quan ở địa phương, Tư Mã tương đương với cục trưởng cục cảnh sát ở đời sau, phụ trách trị an của địa phương. Trước kia Vệ Văn Thông vẫn đảm nhiệm, từ sau khi Vệ Văn Thông chết ở Ngõa Cương, chức vụ này vẫn bỏ trống, Dương Khánh cảm thấy chức vụ quận bộ tòng sự vẫn hơi ủy khuất với Lý Ngôn Khánh cho nên muốn dùng chức Huỳnh Dương Tư Mã bổ sung vào, phẩm trật của Huỳnh Dương tư mã là tứ phẩm, đồng nghĩa với Lý Ngôn Khánh sẽ tăng lên nửa cấp.

Trương Tu Đà đương nhiên cũng không phản đối.

Hắn muốn dừng chân ở Huỳnh Dương thì phải dựa vào Lý Ngôn Khánh.

Chức vụ Huỳnh Dương tư mã nhìn thì trọng yếu nhưng trên thực tế không ảnh hưởng gì nhiều đến lợi ích của Trương Tu Đà. Lý Ngôn Khánh đảm nhiệm chức vụ này đối với hắn chỉ có lợi chứ không có hại, tại sao lại không làm?

Lý phủ quân đúng là một lựa chọn chính xác, tuân vương đề cử, Trương Tu Đà sao dám không tuân theo?

Trong nháy mắt ba người đã hoàn tất một giao dịch.

Lý Ngôn Khánh thông qua giao dịch lần này đã có thể nhúng tay vào quân vụ ở Huỳnh Dương, Dương Khánh thông qua lần này thì đã có thể khống chế được quân phủ Huỳnh Dương, Trương Tu Đà thì thu hoạch quá nhiều, hắn thông qua Lý Ngôn Khánh chẳng những có thể đứng vững ở Huỳnh Dương mà còn có thể mượn lực lượng Ưng Dương phủ, có thể nói tất cả đều vui vẻ.

Đỗ Như Hối ở sau lưng Lý Ngôn Khánh vẫn yên lặng đột nhiên hắn cảm khái vô hạn, đồng tử búi tóc ngày nào hiện tại đã lớn rồi.

Hắn vận dụng đủ loại phương thức thu lợi về mình.

Đáng tiếc nếu như tiểu Yêu có một xuất thân tốt hơn thì nói không chừng hắn đã có tương lai lớn hơn.

Nhưng mà hiện tại.

Đỗ Như Hối bất thình lình bị một ý niệm làm cho hoảng sợ, sau đó hắn định thần lại, đúng lúc này từ bên ngoài truyền tới một tiếng bước chân.

- La Sĩ Tín cùng với một nam tử chừng ba mươi tuổi nhanh nhẹn đi vào.

Người này lông mày khá dài, tướng mạo tú mỹ khí độ bất phàm.

Nhìn bề ngoài rất có phong thái thư sinh, nhưng toàn thân cao thấp lại toát ra sát khí lộ ra vẻ oai hùng phi phàm.

Trương Tu Đà vừa thấy người này liền lộ ra vẻ cười tươi.

Hắn đứng dậy nói với Lý Ngôn Khánh:

- Lý phủ quân, để ta giới thiệu với ngươi đây chính là đại tướng dưới trướng của ta, từng theo ta chinh chiến Tề quận vô số lần, là anh hùng hiếm có trên thế gian. Hắn vốn là thuộc cấp của Lai Hộ Nhi sau khi đại tướng quân đảm nhiệm chức vụ tổng quản thủy quân đã mang hắn tới chỗ ta, những năm gần đây đã lập vô số chiến công, cùng với Dương Trạm là ái tướng tâm phúc của ta.

- Tần Quỳnh, mau tới bái kiến Lý vô địch, Lý phủ quân.

Lý Ngôn Khánh cùng với Trương Tu Đà đứng dậy, xuất phát từ một loại khách khí.

Dù sao Trương Tu Đà đã đứng dậy nghênh đón người bọn họ làm sao có thể ngồi tại chỗ cũ.

La Sĩ Tín cùng người kia đi vào, trong lòng Lý Ngôn Khánh vẫn nói thầm người này là người nào.

Sau khi nghe Trương Tu Đà giới thiệu hắn cũng không để ý.

Hắn và Lai Hộ Nhi không giao du với nhau nhiều lắm, tuy nói là xuất phát từ đủ loại hiểu lầm nhưng mà có những khúc mắc khó có thể cởi bỏ.

Tuy nhiên sau khi Trương Tu Đà nói danh tự của người kia, Lý Ngôn Khánh không khỏi ngây ngẩn cả người.

Tần Quỳnh? Hắn là Tần Quỳnh?

Cũng khó trách Lý Ngôn Khánh có phản ứng như vậy.

Vị cưỡi ngựa hai bên bờ hoàng hà, đánh ba trăm sáu mươi phủ một trăm lẻ tám huyện ở Cửu Châu, và Sơn Đông, thần quyền thái bảo, Tần Quỳnh Tần Thúc Bảo, mặt vàng như nến phóng khoáng hùng tráng đây sao?

Dáng vẻ này thì không giống như vậy hiển nhiên là một bạch diện thư sinh.

Hắn là Tần Quỳnh, thật là Tần Quỳnh sao?

Trong chốc lát Lý Ngôn Khánh vẫn chưa phản ứng kịp thì bạch diện thư sinh đã tiến tới, hành lễ cung kính nói:

- Mạt tướng là Tần Quỳnh, tham kiến Lý vô địch Lý tướng quân.

Tần Quỳnh tên chữ là Tần Thúc Bảo, là người ở Tề quận, hai mươi tuổi thời Bắc Ngụy từng đảm nhiệm chức vụ huyện lệnh, phụ thân là thư ký trong vương phủ thời Bắc Tề, xuất thân tứ phẩm.

Tần Quỳnh Tần Thúc Bảo trong suy nghĩ của Lý Ngôn Khánh và ngoài đời có khác biệt rất lớn.

Trong sử sách không ghi lại xuất thân của Tần Quỳnh, tuy nhiên ở trong dã sử thì có nói rằng hắn là hậu duệ của quan lớn, hoặc nói là xuất thân thợ rèn, có người nói hắn cực kỳ cao quý, có sách lại nói hắn xuất thân cực kỳ ti tiện, không giống như Tần Quỳnh trước mắt.

Không chỉ xuất thân khác nhau mà tướng mạo cũng không giống nhau.

Lý Ngôn Khánh cũng không dám chắc Tần Quỳnh này và Tần Quỳnh đại danh đỉnh đỉnh sau này có phải cùng một người không.

- Thúc Bảo dũng mãnh không sợ ai.

Trương Tu Đà giới thiệu:

- Lúc trước Lai Hộ Nhi tướng quân giới thiệu hắn cho ta ta cũng suýt nữa là nhìn sai người, tuy nhiên những năm gần đây hắn theo ta giết địch vô số, gặp chiến đấu thì lao lên phía trước chém tướng đoạt cờ, vạn phu khó đỡ, lần này ta đến Huỳnh Dương, ngoại trừ 800 hãn tốt thì chỉ mang tới hai người thân tín là La Sĩ Tín và Thúc Bảo.

Có lẽ Trương Tu Đà nhận ra Lý Ngôn Khánh đối với La Sĩ Tín và Tần Thúc Bảo hứng thú cho nên sau khi giới thiệu lại tăng thêm một câu.

Ngụ ý với Lý Ngôn Khánh: Ta chỉ mang tới hai người thân tín này, ngươi đừng có mà thọc gậy bánh xe,Tần Quỳnh và La Sĩ Tín đều là ái tướng của ta, tuyệt đối sẽ không mang họ cho ngươi.

Trương Tu Đà cũng biết nếu thật sự Lý Ngôn Khánh chiêu mộ, La Sĩ Tín và Tần Thúc Bảo sẽ khó tránh khỏi động tâm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi