SỐNG LẠI SO CHIÊU CÙNG TÌNH ĐỊCH NGỰ TỶ


Trang Uẩn Nhiên công khai xuất hiện tại phim trường làm Dung Tiểu Kỳ cảm giác như là chôn xuống một quả bom hẹn giờ, Trang Uẩn Nhiên nữ nhân này, luôn luôn trước mặt người khác biểu hiện người lẫn vật vô hại, nhưng lúc cùng nàng đối chọi gay gắt liền khác hẳn, để nàng tin rằng cô ta kỳ thực có càn khôn, chỉ cần thoáng tới gần lập tức sẽ có chuyện tình khó lường xảy đến trên người nàng.
Hết lần này tới lần khác, Trang Uẩn Nhiên tích góp từng tí một không ít vây cánh, tuy rằng nàng đã từng biến mất khỏi giới giải trí năm năm, thế nhưng từ thái độ của mọi người đối nàng đến xem, mọi người đều đối nàng vừa tôn kính vừa hoài niệm, không ít tiểu cô nương mới vừa đi vào dĩ nhiên còn một khắc không rời canh giữ ở bên người nàng, trong tay cầm nước trà nước cam nguyện phụng bồi, mặt cười đến như đóa hoa, tràng cảnh kia cùng mấy vị nữ thần trên ti vi không sai biệt lắm.
Dung Tiểu Kỳ mặc dù đang đọc kịch bản, nhưng thường thường dùng dư quang ngắm trộm Trang Uẩn Nhiên cùng đạo diễn ngồi ở bên kia, lúc này đang có một tiểu trợ lý đem nước ô mai ướp lạnh cho Trang Uẩn Nhiên, Trang Uẩn Nhiên ôn hòa cười tiếp nhận, thuận tiện cùng tiểu trợ lý nói câu gì, tiểu trợ lý mừng rỡ như điên, bút ký bản nắm trong tay thiếu chút nữa đưa đến mời Trang Uẩn Nhiên kí tên.
Cô ta không phải mới nhậm chức sao? Mấy người kia vòng trong vòng ngoài vây quanh, là chuyện gì xảy ra?
Dung Tiểu Kỳ âm thầm khó chịu, rõ ràng mình mới là nữ chính bộ phim này, vì sao toàn bộ người ở đây mối quan tâm đều đặt trên người Trang Uẩn Nhiên? Đội ngũ làm phim đều phá lệ chuẩn bị vật phẩm Trang Uẩn Nhiên sở cần, trợ lý trưởng cũng sẽ đặt biệt đến chiếu cố Trang Uẩn Nhiên, đạo diễn trong lúc nghỉ ngơi cũng không quên hỏi ý kiến cô ta.
Trang Uẩn Nhiên nghiễm nhiên biến thành nữ vương ở toàn bộ phim trường.
Dung Tiểu Kỳ thở dài, ép buộc bản thân không nhìn tới không thèm nghĩ nữa, hơi tự hỏi, mọi người bất quá là đã lâu không thấy Trang Uẩn Nhiên, một cái đồ mới mẻ, chờ thêm vài ngày mới mẻ qua, Trang Uẩn Nhiên còn có thể trở thành nữ vương phim TSo?
Mỏi mắt mong chờ.
Dung Tiểu Kỳ lạnh lùng cười, tiếp tục vùi đầu nhìn kịch bản.
Hôm nay Dung Tiểu Kỳ vừa đến phim trường đã bị người đụng phải, trợ lý nhanh đến đỡ nàng: "Dung tỷ cẩn thận."
Dung Tiểu Kỳ xoa khuỷu tay sinh đau, nhìn đoàn người lui tới hỏi: "Ngày hôm nay thế nào tới nhiều người như vậy, có cảnh quay lớn cần thật nhiều diễn viên quần chúng sao?"
Trợ lý lắc đầu: "Đều không phải, những người này là fan hâm mộ của Trang tiểu thư, bọn họ nghe nói Trang tiểu thư tái nhậm chức, đều từ bốn phương tám hướng chạy tới."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Thế nhưng Trang tiểu thư cũng không phải diễn xuất..."
"Đúng vậy." Trợ lý bất đắc dĩ cười, "Người hồng làm cái gì đều có người phủng, Trang tiểu thư năm xưa trong giới giải trí là tiêu chí nữ thần, phong tư yểu điệu mê đảo vô số thiếu nam thiếu nữ, hiện tại cho dù là minh tinh hạng nhất chỉ sợ cũng thua nàng năm xưa rất nhiều..."
Trợ lý nói đến đây bỗng nhiên không lên tiếng, chuyển trọng tâm câu chuyện: "Bất quá theo em thấy, kia cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi, Dung tỷ đang lúc danh tiếng thịnh, làm sao Trang tiểu thư có thể so sánh?"
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Không sao, tôi cũng rất thưởng thức Trang tiểu thư, phim của cô ấy tôi trên cơ bản đều xem qua, là một diễn viên tốt hiếm có."
Dung Tiểu Kỳ chợt nghe thấy đạo diễn ở bên kia gọi, nàng lập tức đi tới điểm quay chụp, đạo diễn nhìn nàng, cười cười nói: "Dung tiểu thư, ngày hôm nay diễn rất nhẹ nhàng, trên cơ bản chỉ cần nói lời thoại, cô không cần rất khổ cực."
Dung Tiểu Kỳ cười: "Tôi không sợ khổ cực."
Hai người đang nói chuyện, hóa trang sư đến, cho Dung Tiểu Kỳ tân trang gương mặt, đang chuẩn bị vào cảnh quay, bỗng nhiên nghe một thanh âm: "Từ lão sư, trang dung này thiếu vị đạo."
Từ lão sư là hoá trang sư Từ Vũ Phàm, Dung Tiểu Kỳ quay đầu nhìn, phát hiện người nói chuyện dĩ nhiên là Trang Uẩn Nhiên, nàng ta một thân trang phục hưu nhàn, mang theo kính râm cùng nón che nắng, khóe miệng khẽ nhếch, khí tràng mười phần.
"Trang tổng giám, vị đạo thiếu... là có ý gì?" Từ Vũ Phàm hỏi.
Trang Uẩn Nhiên mỉm cười, trực tiếp đi tới trước mặt Dung Tiểu Kỳ, tháo xuống kính râm tỉ mỉ đánh giá nàng.
Dung Tiểu Kỳ không nói chuyện, bỗng nhiên cùng Trang Uẩn Nhiên bốn mắt nhìn nhau làm nàng không biết dùng biểu tình gì tốt, muốn cười sao, đối mặt một nữ nhân phúc hắc như thế làm sao cười được, nếu không thể cười, xung quanh nhiều người nhìn như vậy, cũng nên biểu hiện có chút phong độ mới được.
Cho nên biện pháp tốt nhất chính là mặt không biểu tình, thong dong bình tĩnh.
"Từ lão sư, Dung tiểu thư khuôn mặt thanh lệ động lòng người, thế nhưng cảnh quay này chính là cường điệu nàng lần đầu tiên đối người thương mở rộng cửa lòng, cho nên trang dung hẳn là càng thêm quyến rũ động nhân." Trang Uẩn Nhiên mặc dù đang đối Từ Vũ Phàm nói, thế nhưng con mắt vẫn dán lấy Dung Tiểu Kỳ, khóe mắt cất giấu tiếu ý mơ hồ.
Dung Tiểu Kỳ mãnh liệt cảm thấy sờ không được tâm tư Trang Uẩn Nhiên, nàng mới không tin Trang Uẩn Nhiên sẽ thực sự có lòng tốt quan tâm nàng, thế nhưng cô ta hiện tại biểu hiện tựa như một tổng giám nghệ thuật phi thường xứng chức, nàng phải phối hợp.
Từ Vũ Phàm hỏi: "Kia hẳn là làm sao bổ cứu? Dung tiểu thư vẫn dùng hệ trang mặt màu này, nếu như muốn đổi sẽ rất phức tạp..."
Trang Uẩn Nhiên đi tới trước mặt Từ Vũ Phàm, đưa tay lấy qua hộp hoá trang trong tay Từ Vũ Phàm, một lần nữa trở lại trước mặt Dung Tiểu Kỳ, nhìn chằm chằm nàng một lúc, sau đó lấy ra chì vẽ mắt cùng phấn nền, bắt đầu sửa chữa mắt trang cho nàng.
Dung Tiểu Kỳ vẫn không nhúc nhích, tùy ý Trang Uẩn Nhiên tại xung quanh con mắt bản thân chậm rãi đồ tảo, Trang Uẩn Nhiên lần đầu tiên thấu nàng như thế gần, Dung Tiểu Kỳ cảm giác lông mi bản thân không tự chủ được trát trát.
"Làm sao vậy, Dung tiểu thư khó chịu sao?" Trang Uẩn Nhiên hỏi.
Dung Tiểu Kỳ đạm đạm cười: "Không có."
Trang Uẩn Nhiên cười cười, nhẹ nhàng nâng lên cằm Dung Tiểu Kỳ, trái phải nhìn chăm chú, bỗng nhiên để sát vào bên tai nàng, lơ đãng nói: "Trên người em, có hương vị của Hải Lam."
Dung Tiểu Kỳ cả kinh, trừng lớn con mắt nhìn Trang Uẩn Nhiên, nữ nhân này làm sao có thể trước mặt công chúng nói càn, làm càn như thế?
Hơn nữa Trang Uẩn Nhiên còn nói, trên người nàng có vị đạo Trạm Hải Lam?
Quả thực là trắng trợn khiêu khích.
"Dung tiểu thư, biểu hiện của em đích xác rất đúng chỗ." Trang Uẩn Nhiên chỉ một chút thì khôi phục thái độ bình thường, cùng Dung Tiểu Kỳ bảo trì một khoảng cách, thuận tiện đem hộp hoá trang trả lại cho Từ Vũ Phàm: "Bất quá diễn xuất tốt cũng cần trang dung tốt, hiện tại bổ trang đã xong."
Trang Uẩn Nhiên vừa nói, một bên hỏi đạo diễn: "Tần số nhìn hiệu quả thế nào?"
Đạo diễn khen: "Không sai, vẽ điểm mắt rồng."
Trang Uẩn Nhiên lúc này mới mỉm cười, trở lại chỗ ngồi, trợ lý bên cạnh sớm đã chuẩn bị nước trái cây đưa cho nàng.
Trang Uẩn Nhiên vừa nói cảm tạ, ung dung ngồi xuống, ánh mắt thản nhiên tự đắc nhìn Dung Tiểu Kỳ.
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trang Uẩn Nhiên một chút, xoay người đi đến điểm quay phim.
Tuy rằng không tiêu hao thể lực, thế nhưng muốn tiêu hao không ít tinh lực, Dung Tiểu Kỳ chẳng biết làm sao tâm tình đều không khá lên được, bị đạo diễn hô 'cắt' vài lần.
Thẳng đến 12 giờ mới miễn cưỡng qua được hai cảnh, buổi trưa nghỉ ngơi Dung Tiểu Kỳ không muốn ăn cơm, trợ lý khuyên gãy lưỡi nàng mới uống một ly sữa. Đang cảm giác thân thể thư hoãn được một chút,  bỗng nhiên có tiếng gõ cửa, Dung Tiểu Kỳ  liếc nhìn cửa, nói: "Ai tới cũng không gặp, nói tôi ngủ."
Trợ lý gật đầu, mới vừa đi đến cạnh cửa, cửa lại bị đẩy ra, người vào là Trang Uẩn Nhiên.
"Em trước đi ra ngoài đi, chị có việc tìm Dung tiểu thư." Trang Uẩn Nhiên quen việc dễ làm, đối trợ lý nói.
Trợ lý nhìn Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ hít một hơi, đối trợ lý nói: "Giúp tôi mang một ly cà phê, không đường."
Trợ lý gật đầu, đẩy cửa đi ra ngoài.
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trang Uẩn Nhiên: "Chị tìm tôi có việc?"
Trang Uẩn Nhiên mỉm cười, đi tới bên người Dung Tiểu Kỳ, lấy qua ly sữa trong tay nàng: "Dung tiểu thư, bụng rỗng uống sữa sẽ mắt sưng, em buổi chiều còn có cảnh, em xác định muốn mắt quả đào cùng nam chính nói chuyện yêu đương sao?"
Dung Tiểu Kỳ hít một hơi: "Trang Uẩn Nhiên, chức trách của chị là tổng giám nghệ thuật, đều không phải người đại diện của tôi, cũng không phải trợ lý, lại càng không là dinh dưỡng sư, cho dù tôi uống đến mắt sưng, cũng có biện pháp tiêu sưng, chị quản làm gì."
Trang Uẩn Nhiên không chút nào lưu ý, chỉ cười nói: "Xem ra Dung tiểu thư đối với chị còn có hiểu lầm."
"Ở đây không có người ngoài, chị đại khái có thể không cần giả bộ, chị muốn nói cái gì cứ nói."
Trang Uẩn Nhiên vô tội nhún vai: "Chỉ là tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, muốn đến xem em mà thôi."
Dung Tiểu Kỳ lãnh đạm nói: "Tôi tốt, cảm tạ quan tâm, hiện tại tôi muốn-phải nghỉ ngơi, Trang tổng giám, thỉnh tự tiện."
Trang Uẩn Nhiên thờ ơ, ôm khuỷu tay đứng tại chỗ nhìn nàng một hồi, bỗng nhiên mỉm cười cười, để sát vào nàng: "Chị vừa mới bắt đầu không rõ Hải Lam vì sao thích em, hiện tại xem ra, đại khái có chút manh mối."
Dung Tiểu Kỳ giương mắt nhìn Trang Uẩn Nhiên: "Ý chị là gì?"
Trang Uẩn Nhiên cười cười nói: "Thiên chân vô tà, mới ra đời, em như vậy rất dễ kích lên Hải Lam ý muốn bảo hộ cùng lòng thương hại."

-----------------------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi