SỐNG LẠI SO CHIÊU CÙNG TÌNH ĐỊCH NGỰ TỶ


Dung Tiểu Kỳ nhìn Trang Uẩn Nhiên, mỉm cười: "Cho dù đúng như lời chị, Hải Lam tỷ đối tôi có ý muốn bảo hộ cùng lòng thương hại, điểm này cũng đã rất bất đồng người khác, đây đại khái cũng khiến chị như đứng đống lửa, như ngồi đống than."
Trang Uẩn Nhiên sắc mặt thoáng cái trở nên không tốt lắm, bất quá chỉ một chút tiểu công phu lập tức liền khôi phục, Trang Uẩn Nhiên hơi mỉm cười nói rằng: "Dung tiểu thư, nếu như chị không có nói sai, em là một mảnh phác ngọc, ít nhiều được Hải Lam tạo hình, em mới có thể tỏa sáng rực rỡ như hôm nay."
"Em đang báo đáp nàng."
"Nếu như vậy thì hay nhất, chị mong rằng em sẽ không làm nàng thất vọng."
Trang Uẩn Nhiên nói xong liền giơ giơ lên khóe miệng, tay buông ly sữa lâng lâng đi ra ngoài, Dung Tiểu Kỳ nhìn bóng lưng cô ta, bỗng nhiên cảm giác cô ta quả thực là đại ác ma, kinh khủng nhất chính là đến bây giờ nàng cũng không biết cô ta đang muốn làm cái gì, lại dùng chiêu của nàng sao? Tiếp cận sau đó từng bước đạp đối phương ngã xuống? Nhưng dù cô ta âm mưu đáng sợ đến thế nào, tất cả chỉ có thể chính nàng đến gánh chịu. 
Nghìn vạn lần không thể nói cho Trạm Hải Lam biết, trong cảm nhận của Trạm Hải Lam, Trang Uẩn Nhiên tuy rằng không còn là đối tượng phát triển tình yêu, nhưng Trang Uẩn Nhiên tuyệt đối là một bằng hữu đáng giá tôn kính, chính trực, cao quý hơn nữa thiên tài, những ký ức này chính là nơi chống đỡ Trạm Hải Lam qua một thời gian dài, đối với chị ấy mà nói đều phá lệ trân quý. 
Nàng làm bạn gái Trạm Hải Lam, thế nào khả năng để những ký ức trân quý nhất này đều tiêu thất hầu như không còn?
Dung Tiểu Kỳ thở dài, nếu như Trang Uẩn Nhiên cũng biết đạo lý này thì tốt rồi.
Cảnh diễn buổi chiều trước sau như một dễ dàng đơn giản, hơi chút điều chỉnh trạng thái, Dung Tiểu Kỳ phát huy xuất sắc, không phạm bất luận sai sót nào, lời thoại cũng đúng đến từng chữ, đạo diễn thở phào nhẹ nhõm, trước khi kết thúc công việc đối Dung Tiểu Kỳ ha hả cười, liên tiếp nói hợp tác vui vẻ.
Dung Tiểu Kỳ tuy rằng không dùng quá lớn khí lực, thế nhưng cũng cảm giác quanh thân đau nhức, hơi chút thu thập liền nói trợ lý muốn đi về, Trang Uẩn Nhiên lại đột nhiên xuất hiện, vân đạm phong khinh nhìn Dung Tiểu Kỳ nói: "Thế nào, cùng chị đi uống một ly?"
Dung Tiểu Kỳ khó hiểu nhìn Trang Uẩn Nhiên, Trang Uẩn Nhiên thật đúng là trí nhớ tốt, buổi trưa mới nghĩa chính ngôn từ nói nhiều như vậy, bây giờ lại như không có việc gì muốn cùng nàng vừa uống rượu vừa tâm sự? Trang Uẩn Nhiên muốn cùng nàng nói cái gì đây, trò chuyện một ít về chuyện cũ năm xưa của Trạm Hải Lam, sau đó hả hê nhìn sắc mặt của nàng xem có phải rất suy sụp hay không?
Ngẫm lại thì sau lưng lạnh cả người.
Dung Tiểu Kỳ cự tuyệt nói: "Tôi không có thói quen đi uống rượu sau giờ làm, hơn nữa hôm nay tôi rất mệt, muốn sớm về nghỉ ngơi."
Dung Tiểu Kỳ vừa dứt lời, Trang Uẩn Nhiên thâm ý cười rộ lên: "Dung tiểu thư đây là cự tuyệt chị sao, kỳ thực muốn uống uống rượu cũng không phải chị, chính là chế tác cùng mấy đồng nghiệp trong giới làm phim, đừng hiểu lầm, đều là nữ."
Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn một chút, quả nhiên xung quanh Trang Uẩn Nhiên đứng vài người, tuy bọn họ đều lạ mặt, nhưng có một người tựa hồ là nhà chế tác rất nổi tiếng. 
"Nếu em để mọi người lưu lại ấn tượng không tốt, sau này hợp tác sẽ rất trở ngại đấy." Trang Uẩn Nhiên bỗng nhiên thấu đến, hạ giọng đối Dung Tiểu Kỳ nói.
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trang Uẩn Nhiên, dừng một chút, đành phải gật đầu: "Được rồi, thế nhưng em chỉ có thể ở một giờ."
Trang Uẩn Nhiên cười rộ lên: "Không thành vấn đề, đến lúc đó chị sẽ hướng bọn họ nói rõ."
Đối với Dung Tiểu Kỳ mà nói tựa hồ mọi thứ diễn biến rất không thuận lợi, nói chỉ một giờ nhưng lại không cách nào rời đi được, mấy người kia đều muốn giữ nàng lại để nhờ nàng đệm guitar, một bên uống rượu một bên ca hát, vài người đã ngà ngà say, buông xuống dáng vẻ nghiêm cẩn lúc công tác, bắt đầu thả lỏng đùa giỡn. Dung Tiểu Kỳ hoàn toàn vô pháp thoát thân, chờ rốt cuộc có thể dính vào ghế ngồi xuống, kim đồng hồ đã chỉ hướng về phía một giờ.
Hừng đông, Dung Tiểu Kỳ thở dài, giương mắt thấy Trang Uẩn Nhiên tinh thần vẫn còn tốt, đang ngồi ở một bên lẳng lặng uống nước trái cây, cô ta mới vừa cùng một nữ minh tinh hợp xướng xong, ra vẻ chuẩn bị tràng tiếp theo.
Dung Tiểu Kỳ cảm giác thần kinh dần buông lỏng, tinh thần không có uể oải trái lại càng ngày càng hưng phấn, thế nhưng thời gian đã quá muộn, không thể không đi trở về, đang suy nghĩ, di động đột nhiên reo, Dung Tiểu Kỳ ngay tại chỗ tiếp, là Trạm Hải Lam.
"Em đang ở quán rượu sao?" Trạm Hải Lam hiển nhiên đã nghe được xung quanh đinh tai nhức óc, trực tiếp hỏi.
Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh: "Ừ, lúc kết thúc công việc có mấy đồng nghiệp mời..."
Trạm Hải Lam trầm mặc một trận nói rằng: "Ngày mai em còn có thông cáo, hiện tại có thể kết thúc."
Dung Tiểu Kỳ gật đầu: "Được, em trở về."
Trạm Hải Lam lại hỏi: "Uống rượu ít nhiều? Có muốn chị đi đón em hay không?"
Dung Tiểu Kỳ lắc đầu: "Không có, em chỉ là uống nước trái cây, em chính mình lái xe trở về."
Lúc Dung Tiểu Kỳ về đến nhà, Trạm Hải Lam đang ngồi ở phòng khách, trong tay phủng ly trà, TV mở ra, ánh sáng hắt lên gương mặt nàng tạo thành âm ảnh, Trạm Hải Lam nghe được tiếng mở cửa liền ngẩng đầu nhìn, Dung Tiểu Kỳ đi tới bên nàng, hỏi: "Chị thế nào không có ngủ?"
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Chị ngủ không được."
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên giật mình, nhìn Trạm Hải Lam liền nói: "Sau này không thể như vậy thức đêm, chị ngủ sớm mới tốt."
Trạm Hải Lam cười cười nói: "Không sao, em không trở về chị cũng sẽ lo lắng, cho nên ngủ không được."
Dung Tiểu Kỳ nhéo nhéo tay Trạm Hải Lam nói: "Em sau này cũng sẽ không về trễ nữa, sẽ không để chị lo lắng, được chứ?"
Trạm Hải Lam cười gật đầu: "Được."
Dung Tiểu Kỳ lúc này mới lôi kéo Trạm Hải Lam đứng lên, lại đẩy nàng đến phòng ngủ: "Chị trước tiên ngủ đi, em tắm xong liền ngủ."
Trạm Hải Lam do dự một trận, rốt cuộc thỏa hiệp, dừng một chút mới hỏi: "Em ngày hôm nay có gặp Trang tiểu thư không?"
Dung Tiểu Kỳ ngẩn người, gật đầu: "Chị ấy một mực ở phim trường quan sát em."
"Hai người hợp tác tốt chứ?" Trạm Hải Lam đột nhiên hỏi.
Dung Tiểu Kỳ tận lực quên Trang Uẩn Nhiên tại phòng nghỉ khiêu khích, nói: "Cũng tốt."
Trạm Hải Lam lúc này mới thở ra một hơi, nói: "Vậy là được rồi."
Lúc Dung Tiểu Kỳ ngâm mình ở trong nước nóng, trước mắt bỗng nhiên thoáng hiện khuôn mặt Trang Uẩn Nhiên, cô ta tuy rằng luôn đối nàng có chút khiêu khích, thế nhưng trong công việc cũng không có bất luận gây khó dễ gì, có thể cô ta vẫn không cam lòng, cho nên miệng nói cho đã ghiền mà thôi.
Vừa rồi nàng đối Trạm Hải Lam nói hợp tác khá tốt, kỳ thực cũng không hoàn toàn là nói dối.
Bỏ qua chuyện hai người là tình địch, Trang Uẩn Nhiên đích thực là một nữ nhân rất ưu nhã lại tràn đầy mị lực. Cô ta đối nàng có địch ý, nguyên nhân cũng bởi vì nàng đi, trước đó vì muốn cô ta phục kiện, nàng đã từng nói không ít lời khiêu khích. Rốt cuộc cô ta biết được người mình thích cũng thích mình, nhưng biểu lộ đều đã muộn, đối phương sớm liền thành hoa đã có chủ.
Đối với Trang Uẩn Nhiên nữ nhân kiêu ngạo này, cô ta làm sao chịu nổi thương tổn như vậy, càng là có ý muốn chiếm lại tâm của Trạm Hải Lam đi. 
Dung Tiểu Kỳ nhìn trần nhà, nhắm mắt.
Đi ra phòng tắm, Dung Tiểu Kỳ trở lại phòng ngủ phát hiện Trạm Hải Lam đã ngủ, Dung Tiểu Kỳ đi tới bên người nàng, cúi người hôn hôn nàng một chút. Trạm Hải Lam ngủ rất an ổn, chỉ là con mắt hơi chút giật giật.
Dung Tiểu Kỳ vuốt ve cánh tay Trạm Hải Lam, bỗng nhiên có chút ngủ không được, nàng đứng dậy đi tới phòng khách, phát hiện máy vi tính của Trạm Hải Lam còn đang mở.
Dung Tiểu Kỳ thoáng nhìn qua, bỗng nhiên phát hiện có một tiệp tin đặt tên rất kỳ quái, nàng bấm vào xem, dĩ nhiên là File tổng hợp phim âm bản, đều là phim Trạm Hải Lam đóng nữ chính, trong đó có một phần phim âm bản nàng đã được Từ Chi Hoán cho mượn xem qua, có Trạm Hải Lam cùng Trang Uẩn Nhiên, còn có đoạn ngắn quay cảnh hậu trường của hai người.
Thời gian Trạm Hải Lam đang đợi nàng, vì buồn chán cho nên lấy ra những thứ này để xem sao?
Dung Tiểu Kỳ nhất thời ngủ không được, đơn giản bọc chăn cũng bắt đầu chậm rãi xem, đoạn thứ nhất là cổ trang, Trạm Hải Lam trong vai một vị công chúa, không có lời thoại gì, chỉ mấy cảnh thì đến phần cuối, bài hát cuối phim bảo tồn hoàn chỉnh, Dung Tiểu Kỳ nghĩ kỳ quái, Trạm Hải Lam thích nghe vĩ cầm khúc sao?
Xem đến cuối cùng phụ đề nhảy ra, vĩ cầm khúc kia, tác giả là Trang Uẩn Nhiên.
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, Trang Uẩn Nhiên vì phim Trạm Hải Lam diễn chính, sáng tác qua ca khúc?
"Vạn lý hồng trần tiêu dao, đều bại dưới nét cười thản nhiên của nàng...."
Ca từ rất phổ thông, sở dĩ bảo lưu, là bởi vì do Trang Uẩn Nhiên sáng tác sao?
---------------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi