SONG TRÙNG

Ở thời điểm hiện tại.

Vũ Quang: 36 điểm

Kỷ Thần Hi: 12 điểm

Hàn Duyệt: 6 điểm

Phong Duật: 6 điểm. ngôn tình sủng

Khi câu hỏi may mắn được đặt ra, cả Kỷ Thần Hi và Vũ Quang đều từ bỏ cơ hội trả lời.

Nhìn đối tượng mà bản thân muốn đào về lại học theo cách của mình nhường quyền trả lời, Kỷ Thần Hi cảm thấy vô cùng thú vị. Kiểu gì cũng phải đưa cậu nhóc này về A&D, dù sao cái tính cách này sinh ra là để thuộc về nơi đó.

Vì cả hai người đều đã từ bỏ việc bấm đồng hồ, nên qua một phút sau Phong Duật mới bấm đồng hồ:“Đợi đến đêm thì chọn đi con đường có ống thủy tinh, vì ban đêm không có ánh sáng mặt trời nên không thể khuếch đại được, nhiệt độ khi đó cũng sẽ giảm xuống.”

Nam Kha vỗ tay tán thưởng:“Câu trả lời hoàn toàn chính xác! Chúc mừng bạn học Phong Duật trả lời đúng câu hỏi may mắn, nhận trọn vẹn 24 điểm về cho đội của mình!”

Hàn Thiên nhìn em gái bị áp đảo bị không khỏi cười phá lên trêu ghẹo:“Tiểu Duyệt Duyệt, em cần anh chuẩn bị bình oxi cho em không?”

Hàn Duyệt ngay lập tức đen mặt:“Anh không nói chuyện, không ai nói anh câm đâu!”

[kkk! Anh vợ, anh đừng chòng ghẹo vợ em nữa, vợ em dỗi rồi kìa!]

[Nhà anh Hàn hài hước thật, tự nhiên muốn bắt em gái Hàn về nuôi quá.]

[Giờ tôi có thể phân biệt được học thần và học bá rồi. Rõ ràng câu hỏi trước tiểu Quang Quang không muốn trả lời nên Duật Duật mới dành được 24 điểm.]

[Nhường? Đã thi đấu lại đi nhường? Khác nào đang không tôn trọng đối thủ của mình! Nếu nói như kiểu các người, chắc cái cô bình bông kia nãy giờ nhường cho mọi người trả lời, để tính điểm tranh hạng 2 như đã chém gió từ đầu nha?]

“Không biết nên xưng hô thế nào, nhưng mà…Kỷ Tiểu Thư, cô thật sự không bấm đồng hồ sao?” Tranh thủ thời gian vài phút, Phong Duật không kìm được sự tò mò mà lên tiếng hỏi.



Kỷ Thần Hi lưng tựa vào ghế mỉm cười:“Không bấm, sợ bất cẩn lắm.”

Phong Duật:“Bất cẩn gì cơ?”

Kỷ Thần Hi:“Bất cẩn đứng đầu.”


Phong Duật:"…" Đây là lời con người sẽ nói sao?

Cùng lúc đó Tăng Thiên Châu cũng bắt đầu đọc câu hỏi khó đầu tiên và là câu hỏi thứ 8 trong bộ đề:“Những ký tự I D U P H U O L I H có nghĩa là gì?”

Lần nữa cả hai xe rơi vào im lặng. Và cũng lúc này, cô gái với mái tóc trắng bạch kim khẽ giơ mặt đồng hồ lên rồi cất tiếng đọc rõ từng ký tự một trong bảng chữ cái tiếng anh:“F A R M E R L I F E.”

Hàn Duyệt:“Đây…đây…” là cái quỷ gì thế?

Phong Duật:“Cô thật sự có thực lực bất cẩn đứng đầu đấy.”

[Bình bông chỉ nói bừa thôi, em gái Hàn và em trai Phong không cần bất ngờ thế đâu.]

[Câu hỏi gồm 10 ký tự, vừa hay tên chương trình cũng là 10 ký tự, nếu cô ta thật sự đoán đúng cũng không có gì bất ngờ.]

[Dù tôi không hiểu câu hỏi lắm, nhưng tôi cũng nghĩ câu hỏi có liên quan đến tên chương trình.]

“Là mã Caesar.” Trong lúc mọi người còn đang khó hiểu với câu hỏi và câu trả lời của Kỷ Thần Hi, Vũ Quang bình thản lên tiếng.

Hàn Duyệt ngồi bên cạnh cậu ngơ ngơ ngác ngác:“Tiểu học thần, đó là thứ gì vậy?”


Vũ Quang hiếm hoi nhoẻn miệng cười:“Chị ấy có thể giải thích được, không cần đến em đâu.”

Đúng như lời Vũ Quang nói, bên phía xe còn lại, hai mắt của Tăng Thiên Châu sáng rực nhìn về Kỷ Thần Hi:“Hi Thần, bạn có thể giải thích thêm về câu trả lời của mình không?”

Kỷ Thần Hi mượn từ tổ hậu cần một tờ giấy A4, rồi bắt đầu ghi ghi chép chép gì đó. Qua gần hai phút, cô đưa tờ gấy lên.



I -> F

D -> A

U -> R

P -> M

H -> E

U -> R

O -> L

L -> I

I -> F

H -> E

“Mã Caesar mã hoá các ký tự từ trái sang phải theo một số nguyên bất kỳ. Hiểu đơn giản thì mỗi ký tự sẽ dịch chuyển số nguyên k sang phải thành một ký tự mới. Vì thế, rất rõ ràng, đoạn ký tự này có số nguyên k là 3, cũng chỉ khi bằng 3 thì đoạn ký tự trên mới có nghĩa.”

[À thì…tôi là sinh viên công nghệ thông tin, nên tôi biết…bình bông trả lời đúng rồi đấy.]

[Cô ấy không chỉ trả lời đúng…mà còn trả lời rất nhanh! Dù tôi nghe hiểu cách giải mã này, tuy không khó, nhưng rõ ràng vừa nghe xong câu hỏi cô ấy đã có câu trả lời…xin lỗi anh em, tôi bị bình bông…à không thần tiên muội muội thu phục rồi!]

[“Vẻ đẹp tri thức” đây sao? Lâu trên à…chúng ta cùng gia nhập group fan thôi nào.]

Cả Hàn Duyệt và Phong Duật đều chưa tùng tiếp xúc với ngôn ngữ mã hoá, nên câu hỏi này đối với hai người thật sự…là không có lời giải.

Tuy không phải anh muốn thiên vị Vũ Quang, nhưng một câu như thế mới xứng với mốc 20 điểm chứ. Nam Kha cũng vô cùng bất ngờ, anh nghĩ đối với câu hỏi này, chỉ riêng mỗi sinh viên khoa công nghệ như Vũ Quang mới có thể trả lời được, nào ngờ người trả lời lại là cô gái mà mọi người đều đang thường, coi cô là kẻ ngốc, chỉ được mỗi cái xinh đẹp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi