SONG TRÙNG

“Biết nhưng không trả lời là không tốt đâu.” Kỷ Thần Hi chẳng mảy may quan tâm phản ứng của mọi người, khoé môi cô hơi nhếch lên nhìn chàng thiếu niên bên phía bên kia màn hình, khẽ nói.

Vũ Quang hai tay khoanh trước ngực, mắt nhắm hờ, tựa như không phải việc của mình.

“Chị cũng vậy thôi. Em lại đang muốn xem, chị lấy hạng 2 bằng cách nào.”

Kỷ Thần Hi bật cười:“Phải. Thử xem.”

Sau câu trả lời vừa rồi của cô, thứ hạng đã thay đổi thành:

Vũ Quang 36 điểm

Kỷ Thần Hi: 32 điểm

Phong Duật: 30 điểm

Hàn Duyệt: 6 điểm

Để có thể chắc chắn giữ hạng 2, người trả lời câu hỏi kế tiếp phải là Vũ Quang hoặc Phong Duật. Trường hợp nếu là Hàn Duyệt thì cứ thuận theo tự nhiên thôi, dù sao Kỷ Thần Hi cũng chắc suất câu cuối cùng cho bản thân rồi.

Nam Kha cũng bắt đầu đọc câu hỏi:“Có lẻ các bạn đều từng nghe nói đến các thần thoại cổ đại rồi đúng không? Vậy các bạn có biết, biểu tượng của thần ánh sáng Apollo là gì không?”

Ngoài mong muốn của Kỷ Thần Hi, lần này cả Vũ Quang lẫn Phong Duật đều không bấm đồng hồ, để nhường lượt lại cho Hàn Duyệt.

Hàn Duyệt mừng rớt nước mắt giơ đồng hồ lên:“Cảm ơn mọi người, em biết mọi người nhường cơ hội trả lời cho em, nên em nhất định sẽ không trả lời sai đâu. Biểu tượng của thần Apollo là vòng nguyệt quế, đàn lia, mãng xà, quạ và cung tên.”



Nam Kha lần nữa há hốc mồm vì kinh ngạc:“Đến những thứ hư cấu như thần thoại này mà bạn học Hàn cũng biết chi tiết đến thế sao? Đúng là rất xuất sắc!”

Hàn Thiên đang nhàn nhã tựa lưng vào ghế thay em gái đáp lời:“Không phải Tiểu Duyệt Duyệt giỏi, là ba cô cậu kia không muốn trả lời thôi, chứ con bé còn kém lắm.”

Lần này Hàn Duyệt không hề phản bác, bởi vì cô biết, thật sự là cả 3 người đều đang nhường cơ hội trả lời cho cô.

Bên phía bên kia của xe, Kỷ Thần Hi quay đầu nhìn Tịch Cảnh Đăng, vẻ mặt có chút khó xử:“Xin lỗi nhé.”

Tịch Cảnh Đăng ngơ ngơ ngác ngác:“Hả? Xin lỗi gì cơ?”

Kỷ Thần Hi không trả lời chỉ lắc đầu nhẹ một cái. Xin lỗi, vì có thể…tôi không cẩn thận mà lấy luôn hạng nhất rồi.

Quyền đọc câu hỏi lại trở về với Tăng Thiên Châu, cô cảm thấy vô cùng hào hứng, vì hiện tại điểm của cả bốn người đang bám nhau sát sao, chỉ cần trả lời đúng được câu hỏi cuối cùng này, có thể vươn lên hạng trí dẫn đầu là điều hoàn toàn có thể xảy ra.

“Câu cuối cùng rồi, mọi người không được nhường nhau nữa đấy!”

Vũ Quang:“Đều là mọi người giỏi, không có chuyện nhường đâu.”

Hàn Duyệt xoa xoa tóc mây:“Toàn là mọi người nhường em thôi, em nào có nhường ai đâu, huhu.”

Phong Duật:“Vũ Quang nói đúng, đều do mọi người rất giỏi, không có chuyện nhường trả lời gì đâu.”


Kỷ Thần Hi:“Đội trưởng của tôi không thích hạng nhất.”

Dịch ra ý của cô có nghĩa là, tôi không cần hạng nhất nên tôi mới để mấy người trả lời.



Mọi người lần nữa:"…"

[Đây là vẻ kiêu ngạo của người có thực lực sao? Ngầu quá đi! Chồng ơi!]

[Rõ là hóng hách kiêu căng, tự cao tự đại, qua mắt fan não tàn các người thành kiêu ngạo rồi.]

[Người ta là giỏi thật, không được tự cao hay sao?]

[Cây cao còn có cây khác cao hơn, lầu trên à, cẩn thận bị học thần Vũ vả mặt đấy.]

Trong hoàn cảnh này, ai muốn hạng nhất thì phải trả lời được câu hỏi cuối cùng này. Kể cả Vũ Quang, dù cậu không muốn để Kỷ Thần Hi thuận lợi đứng ở vị trí thứ 2, nhưng vào hoàn cảnh này, cô bắt buộc phải giành quyền trả lời, nếu không có thể sẽ rớt xuống hạng 3. Vì vậy đương nhiên, ở câu này, cậu cũng sẽ cố hết khả năng của bản thân để giành quyền trả lời.

Nội dung của câu hỏi cuối cùng: Trong nền phát triển công nghệ 5.0 hiện nay, ông trùm đứng đầu của lĩnh vực này ở khu vực Châu Á - Thái Bình Dương, người đã đưa tập đoàn của bản thân bước chân vào top 50 doanh nghiệp hàng đầu thế giới, được mệnh danh là hắc mã của ngành, tương lai có thể so sánh được với cả công ty công nghệ số một thế giới như A&D. Tuy nhiên, người này khá bí ẩn, không có quá nhiều thông tin được chia sẻ ra ngoài, nên ngay cả giới tính tuổi tác đều là một ẩn số. Vậy hỏi, tên của người này là gì? Và người này là người của thành phố nào tại Nước Z?

Nội dung câu hỏi khá dài, phải mất tận một phút để Tăng Thiên Châu có thể đọc hết.

Tưởng chừng câu hỏi này có thể làm khó được mọi người, nhưng khi giọng nói của cô vừa dứt, hau chiếc đồng hồ đã cùng lúc được giơ lên.

[Câu này tôi biết nè! Là Tịch đại boss! Chắc chắn là anh ấy!]

[Sao biết là anh? Đại lão đó học Tịch thì ai cũng biết, nhưng hình dáng đại lão ra sao có ai biết không? Phải, không một ai!]

[Tôi chỉ muốn hỏi Nam Kha, anh đưa ra câu hỏi này, vậy anh có viết câu trả lời không thế? Chứ tôi vừa đi tra baiduz rồi, không hề có bất kỳ thông tin gì về vị đại lão đó ở trên mạng cả!]

…----------------…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi