SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên không khỏi mừng rỡ, mẹ nó, cái kén này còn không sợ chân hỏa, thậm chí còn hấp thụ cắn nuốt?  

“Lão già, chuyện này là thế nào?” Dương Bách Xuyên kinh ngạc hỏi.  

“Tăng thêm sức mạnh chân hỏa, thoạt nhìn thứ bên trong không phải vật tầm thường, nói không chừng thằng nhóc con lại gặp vận chó nữa rồi.” Vân Thiên Tà hơi kích động nói.  

Dương Bách Xuyên nghe vậy càng tăng thêm cường độ chân hỏa, nhưng dù anh có thêm bao nhiêu chân hỏa, cái kén trong tay dường như vẫn nuốt chửng được tiếp.  

Quá yêu nghiệt, cái kén bé như ngón tay út lại có thể nuốt chửng được chân hỏa của mình?  

Dù đang nói chuyện nhưng chân hỏa để tế luyện trên tay Dương Bách Xuyên chưa từng dừng lại.  

Chừng hơn ba mươi phút sau, cái kén trong tay đột nhiên phát ra một tiếng răng rắc.  

Dương Bách Xuyên nhìn thấy trên bề mặt kén có một vết nứt.  

Lúc này anh định dừng lại, nhưng lại nghe thấy sư phụ Vân Thiên Tà nói: “Tiếp tục, đừng có ngừng, nhỏ thêm một giọt tinh huyết nữa!”  

Dương Bách Xuyên lại nhỏ một giọt tinh huyết lên bề mặt kén, tiếp tục tế luyện bằng chân hỏa.  

Sau khi giọt tinh huyết thứ hai rơi xuống mặt kén, cái kén trong tay lấp lánh ánh sáng trắng, sau đó vẫn hấp thụ hết tinh huyết trong nháy mắt như cũ.  

Răng rắc.  

Sau một tiếng vang nhỏ, xác kén vỡ tan tác.  

Ngay lập tức, bên trong xuất hiện một màu sắc trong suốt như thủy tinh, thoạt nhìn bên trong còn có một tầng kén như cũ.  

Nhưng trong đầu lại nghe thấy sư phụ Vân Thiên Tà nói: “Quả nhiên là thế, quả nhiên là Linh trùng Nhân Diện. Là thằng nhóc con gặp may mắn, ha ha ha.”  

“Linh trùng Nhân Diện? Ớ, lão già, đó là cái gì? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lúc Dương Bách Xuyên nghe thấy sư phụ nói đến Linh trùng Nhân Diện, trong đầu không khỏi tưởng tượng ra hình ảnh của một quái vật bên dưới là trùng lông, bên trên mọc một cái mặt người, khi hỏi câu này cũng không nhịn được phát run.  

“Linh trùng Nhân Diện không phải trùng bình thường, mà là linh trùng cao cấp nhất của nhân gian. Trên đầu mọc một hoa văn rất giống với mặt người, cho nên mới gọi là Linh trùng Nhân Diện.  

Ban đầu vi sư thấy khí tức hơi giống nhưng chưa dám chắc chắn, bây giờ đã phá được một tầng kén, lộ ra màu thủy tinh nên vi sư đã chắc chắn được bảy, tám phần đây chính là Linh trùng Nhân Diện.  

Trùng này trời sinh đã thông linh, có tinh thần lực mạnh mẽ, miễn dịch với ngũ hành phong lôi trong trời đất, tốc độ cực nhanh mà cơ thể lại cực nhỏ, lớp vỏ cứng rắn sánh ngang với huyền thiết, một đòn xung kích bạo phát có thể phá vỡ thép. Sau khi trưởng thành thông thiên nhập địa, là thứ làm cả vạn vật thế gian phải đau đầu.  

Không ngờ rằng con lại gặp được một con, thế giới của các con quả thực càng ngày càng thần bí, nhiều loại tuyệt chủng ở tu chân giới lại có tung tích ở Trái Đất, thật khó mà tin nổi. Xem ra thế giới Trái Đất này chính là thứ trong truyền thuyết kia…”  

Nói đến đây Vân Thiên Tà lại ngừng làm Dương Bách Xuyên sốt ruột: “Là thứ gì? Người đang nói đến cái gì?”  

“Hỏi nhiều vậy làm gì, biết được càng nhiều càng không tốt cho con. Chuyên tâm tế luyện, cố gắng cảm thụ mối liên kết. Chờ đến khi Diện Linh trùng trưởng thành, tiểu tử con đến tu chân giới xưng vương xưng bá cũng được.  

Linh trùng Nhân Diện trời sinh đã thông linh, những cùng là thứ khó có thể thuần phục nhất, biện pháp duy nhất là để nó tự nguyện nhận con là chủ, nên cần dùng nhiều tinh huyết để nuôi dưỡng.  

Cũng may thứ này bây giờ mới chỉ là kén, là tâm thái ban đầu, con phải dùng tinh huyết nuôi dưỡng để sau này Linh trùng Nhân Diện phá kén thành trùng, sau khi ấp nở sẽ tự nhận thức con là chủ.”  

Vân Thiên Tà quở trách Dương Bách Xuyên, không nói là anh biết rốt cuộc Địa Cầu có bí mật gì.  

Dương Bách Xuyên vô cùng bất đắc dĩ, ông đã không nói thì có ép cũng không được.  

Anh chỉ đành chuyên tâm tế luyện chiếc kén hoặc gọi là Linh trùng Nhân Diện trong tay.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi