SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

“Chút chuyện nhỏ này, còn phải làm phiền vi sư, con đủ rồi đấy, không phải rõ rành rành rồi à, mổ bụng lấy đứa con ra, sau đó châm cứu không phải xong rồi à?” Vân Thiên Tà vừa đơn giản vừa cọc cằn.  

Dương Bách Xuyên trợn tròn mắt, vừa định mắng lão già một câu, nhưng suy nghĩ kỹ lại thì cách mạo hiểm này mặc dù đơn giản thô bạo, nhưng cũng là cách hiệu quả nhất.  

Vấn đề là đụng một cái thôi đã ảnh hưởng cả cơ thể, nếu hắn mổ bụng vượn trắng mẹ lấy hai con vượn con ra luôn, cả hai đều sẽ gặp nguy hiểm, nếu canh chừng được khoảng thời gian nhất định để hai mẹ con ổn định sự sống, vấn đề này sẽ được giải quyết hoàn toàn.   

Nhưng vượn trắng con còn chưa đủ tháng để lâm bồn, dẫn đến thiếu sức sống bẩm sinh, chỉ cần lấp đủ sức sống bẩm sinh, tự nhiên có thể giữ lại cái mạng nhỏ.  

Mà vết thương nội ngoại của vượn trắng mẹ, ngoại thương là vết thương dưới bụng sâu đến tận xương, nội thương một âm một dương trong thể nội và độc của Huyền Sương Mãng Xà, chỉ cần Sinh Mệnh của nó trong một khoảng thời gian xác định có dấu hiệu ổn định, để Dương Bách Xuyên có thời gian cứu chữa.  

Bây giờ có nhiều vấn đề khó khăn không nhỏ là. Làm thế nào để Dương Bách Xuyên lấy hai vượn trắng con từ trong bụng vượn trắng mẹ ra, mà trong khoảng thời gian nhất định giữ vững sinh mạng cho cả hai mẹ con, để hắn có đủ thời gian cứu chữa đây?  

Cho nên Dương Bách Xuyên lại hỏi sư phụ Vân Thiên Tà: “Cách mà lão già người nói có khả năng thực hiện, nhưng quan trọng là làm thế nào để giữ vững sinh mạng cả hai bên trong một khoảng thời gian nhất định, để con có đủ thời gian chữa trị đây?”  

“Con vẫn ngu dốt vậy?” Vân Thiên Tà chửi mắng, nói thẳng: “Con có nước Sinh Mệnh thì vết thương nghiêm trọng đến đâu cũng có thể ổn định, còn lo lắng dăm ba cái này làm gì? Có sức mạnh cường đại chống đỡ sinh mạng, con lại dùng Châm  m Dương Ngũ Hành cao nhất một trăm linh tám châm, đặt trận pháp Linh Nguyên Thần Hồn lên người vượn trắng mẹ, thế là giải quyết xong vấn đề rồi?”  

Nước Sinh Mệnh cộng với trận pháp Linh Nguyên Thần Hồn, không nói nhiều, có thể dùng trong 36 canh giờ, nếu trong 36 canh giờ, con vẫn không cứu được mẹ con vượn trắng thì con đập đầu vào đậu hũ chết đi.”  

“Uầy ~ lão già đáng chết trong đầu con không có trận pháp Linh Nguyên Thần Hồn mà người nói.” Dương Bách Xuyên mắng trả lại.  

“Thằng khốn này, vi sư truyền thụ cho con nhiều điển tích tu chân vậy rồi, con còn chưa đọc hết đã nói là không có? Tìm trong đống truyền thừa mà vi sư truyền thụ lại cho con đi.” Vân Thiên Tà nổi khùng mắng.  

Dương Bách Xuyên nói thẳng: “Không có, mau truyền thụ cho con đi, lần trước con thu được Liên Tử, ý thức bị giam trong không gian bóng tối vô cực của Liên Tử rồi. Hơn mười năm trước, mấy truyền thừa mà người truyền thụ cho con trước kia xem cả rồi, con cam đoan nói với người, trong đầu con vốn không có trận pháp Linh Nguyên Thần Hồn gì mà người nói hết.”  

“Khụ khụ ~” Vân Thiên Tà ho khan nói: “Chắc là vi sư nhớ nhầm. Đợi chút ta truyền thụ cái này cho con, không ngờ tới tiểu tử con lại chịu khó như thế, vi sư xấu hổ quá ~”  

Giọng nói Vân Thiên Tà trầm xuống, lẩm bẩm.  

Đầu óc Dương Bách Xuyên mơ hồ một hồi, ngay sau đó trong đầu xuất hiện trận pháp Linh Nguyên Thần Hồn. Biết là lão già kín đáo đưa cho mình.  

Sau khi Dương Bách Xuyên xem xong, liền biết phương án giải quyết của sư phụ, trong lòng cảm thấy hứng thú với trận pháp Linh Nguyên Thần Hồn, là một trận pháp cực kỳ có ích, đương nhiên không chỉ dùng châm cứu để bày trận, mà còn có thể dùng ở những nơi khác.  

Hiệu quả quan trọng nhất của trận pháp này là củng cố căn nguyên và ổn định thần hồn, thần hồn là cơ sở, chỉ cần bố trí trận pháp này để ổn định thần hồn, thì cho dù là Diêm Vương đến cũng không ra tay được.  

Dương Bách Xuyên tin tưởng trận pháp Linh Nguyên Thần Hồn có thể tranh thủ đủ thời gian để mình cứu chữa cho mẹ con vượn trắng.  

Bây giờ cuối cùng cũng giải quyết được vấn đề, sau đó là châm cứu, Dương Bách Xuyên phải trả một cái giá rất lớn, nhưng đã đồng ý với vượn trắng nên cho dù trả giá đắt thế nào hắn cũng sẽ cứu chữa.  

Để ổn định vượn trắng mẹ và hai vượn trắng con trong bụng, hắn phải dùng tới ba giọt nước Sinh Mệnh. Thi triển trận pháp Linh Nguyên Thần Hồn, lấy ngân châm bày trận thi triển, còn là một trăm linh tám châm cấp cao nhất, không chỉ hao tổn rất nhiều chân nguyên của Dương Bách Xuyên. Quan trọng nhất là hao tổn thần hồn.  

Trận pháp Linh Nguyên Thần Hồn hoàn toàn được bố trí bằng chân khí và thần hồn đồng thời phải dùng hai bút cùng vẽ mới thi triển được, cho nên Dương Bách Xuyên nghĩ lại cũng thấy trong lòng hơi đau đau.  

Sau khi chuẩn bị sẵn sàng xong hết Dương Bách Xuyên đột nhiên nói với vượn trắng: “Vượn trắng, ta tìm được một cách có thể khiến cả vợ và con ngươi đều bình an, nhưng cái giá phải trả với ta mà nói vô cùng lớn, vả lại còn phải sử dụng một số thủ đoạn bí mật không thể để người khác thấy, nhưng ta biết tuyệt đối không thể để ngươi ra ngoài.  

Cho nên ta muốn ngươi làm một lời thề máu, chuyện xảy ra hôm nay, ngươi tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài dù chỉ một chữ, có làm được không?” Dương Bách Xuyên nói xong ánh mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm vượn trắng. Hắn cũng phải cân nhắc đến sự an toàn cho mạng mình, liên quan đến nước Sinh Mệnh vô cùng quan trọng, không chỉ thế Dương Bách Xuyên còn phát hiện nước Sinh Mệnh có tác dụng tiến hóa huyết mạch yêu tộc, nếu bí mật trên người hắn có nước Sinh Mệnh bị truyền đi. Đó chính là họa đầy trời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi