SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Sau khi một cái đuôi của hồ yêu bị Dương Bách Xuyên cắt đứt, bị đau đớn, năm cái đuôi quấn quanh lại, hai cái đuôi trong đó bị Dương Bách Xuyên chộp vào trong tay, ba cái đuôi còn lại quấn quanh trên người Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên nhíu mày, hai tay dùng sức bóp chặt hai cái đuôi trong tay.  

“Gào ~”  

Yêu hồ kêu thảm thiết, một cái đuôi quấn quanh trên cổ của Dương Bách Xuyên muốn bóp ch3t hắn.  

Nhưng lúc này Dương Bách Xuyên đã tăng liên tiếp hai tiểu cảnh giới, thực lực không phải một cộng một bằng hai. Lúc trước Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ đã có thể vượt cấp chém giết Xuất Khiếu trung kỳ, hạ gục cùng cấp trong nháy mắt, nói gì đến hiện tại tu vi tăng lên Xuất Khiếu hậu kỳ, hắn còn có thể bị một yêu hồ Xuất Khiếu đại viên mãn bóp ch3t.  

“Tìm chết.”  

Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói: “Nguyên Thần Xuất Khiếu.”  

Sau khi nguyên thần âm dương của Dương Bách Xuyên xuất khiếu đã ngưng kết rõ ràng hơn trước kia nhiều, nguyên thần mạnh yếu dựa vào tu vi tăng lên, tu vi càng cao nguyên thần càng ngưng thật, đến khi đến Xuất Khiếu đại viên mãn, nguyên thần sẽ không còn là trạng thái hư ảnh mờ ảo, mà là hình thành bộ dáng bản tôn, ngũ quan có thể thấy rõ được.  

Hiện tại Dương Bách Xuyên bước vào Xuất Khiếu hậu kỳ, cách đại viên mãn một tiểu cảnh giới, đã tiếp cận gần đến trạng thái ngưng thật của nguyên thần. Sau khi hai nguyên thần âm dương sau lưng hợp nhất, toàn thân trở lên rực rỡ ánh vàng, lúc này đã có thể thấy rõ chiến giáp trên người nguyên thần. Tóc rõ ràng, ngũ quan có hình dáng, chỉ là khuôn mặt có cảm giác bao phủ một tầng mây mù, tin tưởng chờ đến khi Dương Bách Xuyên bước vào đại viên mãn, ngũ quan của nguyên thần sẽ được thấy rõ ràng.  

Như vậy chỉ có thể thuyết minh một điều, việc tu vi của Dương Bách Xuyên bước vào cảnh giới Xuất Khiếu hậu kỳ, nguyên thần của hắn cũng cường đại theo.  

Nguyên thần cường đại biểu thị có thể sử dụng thần thông thần hồn, uy lực khác xa ngày xưa.  

Sau khi Dương Bách Xuyên Nguyên Thần Xuất Khiếu, cả người của yêu hồ đều run rẩy.  

Lúc này hơi thở trên người Dương Bách Xuyên vô cùng cường đại, ngọn lửa Thần Hồn màu lam bốc cháy lên.  

Ngay sau đó yêu hồ gặp nạn.  

“A a a gào gào gào.”  

Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp phát ra từ trong miệng của yêu hồ, cái đuôi quấn quanh trên người Dương Bách Xuyên nhanh chóng rút về, nhưng trong nháy mắt đã bị ngọn lửa Thần Hồn của Dương Bách Xuyên đốt mất lông.  

Yêu hồn là thân thể của thần hồn, bất cứ cái đuôi nào bị cắt đứt đều thương tổn đến yêu hồn của hắn ta, hơn nữa còn bị Dương Bách Xuyên bóp đứt một cái, chặt đứt hai cái, ba cái đuôi dưới thân bị đốt cháy chỉ còn lại một nửa.  

Những điều này đã thương tổn đến căn nguyên của yêu hồ.  

Trong tiếng kêu thảm thiết, yêu hồ muốn nhanh chóng chạy trốn, nhưng làm gì có chuyện Dương Bách Xuyên để hắn ta chạy?  

Đột nhiên hư ảnh nguyên thần duỗi tay nắm lấy cổ của yêu hồ.  

“Hừ, đánh ta lâu như vậy, hiện tại lại muốn chạy trốn?” Nguyên thần của Dương Bách Xuyên bóp chặt yêu hồ ở trong tay, nhìn từ trên cao xuống.  

Một khắc trước hắn bị con súc sinh này đánh tơi bời suýt chút nữ kêu cha gọi mẹ, lúc này tình thế nghịch chuyển, lật tay đã có thể trấn áp con yêu hồ này.  

“Không… Không không ngươi đừng giết ta, ta là người của vương triều Sơn Hải Cửu Vĩ Hồ nương nương. Ngươi không thể giết ta, ta có thể nói cho ngươi bí mật lớn nhất của vương triều Sơn Hải, ngươi không thể giết ta…” Cảm nhận được sát ý vô tận từ trên người Dương Bách Xuyên, lúc này yêu hồ vô cùng hoảng loạn, bắt đầu nói năng lộn xộn, ý đồ dùng bí mật đả động Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên nghe thấy yêu hồ nói vậy, ngây ra một lúc, không nghĩ đến đứng trước sống chết, con yêu hồ này lại nói ra bí mật vương triều Sơn Hải, phục hồi lại tinh thần, Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, nói: “Từ trước đến nay tính tình của ta không bao giờ chịu hại, đánh ta tơi bời lâu như vậy, không giết ngươi mới là lạ. Còn bí mật của vương triều Sơn Hải trong miệng ngươi… Ha ha… Hình như sau khi sưu hồn có thể biết được, hơn nữa cũng an toàn hơn.”  

Nói xong, Dương Bách Xuyên nhíu mày lại, mặc kệ yêu hồ đang run rẩy, lẩm bẩm: “Sưu hồn.”  

Hồ ly trời sinh xảo quyệt, hắn sẽ không tin tưởng lời nói của con yêu hồ này, nếu yêu hồ biết bí mật vương triều Sơn Hải, mặc kệ thật giả hắn đều phải biết, trực tiếp cắn nuốt sau đó sưu hồn yêu hồ, đây mới là cách có được tin tức chân thật nhất.  

Vương triều Sơn Hải cổ xưa đã biến mất kia được xưng là bí mật lớn nhất của Sơn Hải Giới, nếu nói Dương Bách Xuyên không nhớ thương là giả.  

Trước kia không có thực lực tu vi, không có tư cách nhớ thương, nhưng hiện tại hắn đã bước chân vào cảnh giới Xuất Khiếu hậu kỳ, chỉ cách đại viên mãn một bước, sau đó vấn đỉnh cảnh giới Phân Thần, trở thành tu sĩ đứng trên đỉnh Sơn Hải Giới.  

Với tu vi thực lực Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ hiện tại của hắn, không chút khoa trương nói, nếu hiện tại lại gặp phải lão tổ Kình Thiên Môn Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn, chắc chắn có thể đánh sấp ông ta.  

Tu luyện loại công pháp vô thương đến từ hồ Càn Khôn, Càn Khôn Tôi Thể Quyết và Càn Khôn Tạo Hóa Công, cộng thêm các loại công pháp bí thuật đứng đầu đến từ Tu Chân Giới, còn có Kim Đan thập toàn thập mỹ, hắn có được ưu thế mà người tu chân tầm thường vô pháp so. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi