SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Tóm lại là ở Sơn Hải Giới còn rất nhiều người hắn muốn tìm và rất nhiều chuyện muốn làm...  

Nhưng hiện tại chuyện quan trọng nhất là tìm nơi dừng chân cho mọi người Vân Môn bên trong không gian bình Càn Khôn. Hiện giờ Dương Bách Xuyên đã nhận được bảo địa tu luyện khu vực cấm phía Nam, có thể nói là đã giải quyết vấn đề cấp bách cho hắn.  

Điều đáng mừng hơn cả là hắn đã gặp lại Hạ Lộ, vô tình gặp được người bạn cũ Chiêm Khánh Nhân ở vương thành Mạo Hiểm, gián tiếp tìm thấy Hồ Tiên Nhi, hơn nữa còn có tung tích của Mai Thi Dĩnh.  

Nghĩ đến Mai Thi Dĩnh, Dương Bách Xuyên chợt thót tim. Hắn nhớ ra lúc trước Chiêm Khánh Nhân nói rằng sau khi Mai Thi Dĩnh và mấy người bạn của hắn ta đi vào địa giới hồ Tinh Thần thì sương mù dâng lên, sau đó mất tích.  

Lẽ nào Mai Thi Dĩnh bị Hạ Lộ ăn rồi?  

Hạ Lộ không quen biết Mai Thi Dĩnh, nếu Mai Thi Dĩnh bị Hạ Lộ ăn thật thì to chuyện.  

Dương Bách Xuyên vội vàng đỡ Hạ Lộ đang buồn bã vì sư phụ rời đi dậy, sốt sắng hỏi: "Hạ Lộ đừng khóc, ta muốn hỏi ngươi một chuyện quan trọng."  

Hạ Lộ được Dương Bách Xuyên đỡ hai cánh tay nâng dậy. Nàng chưa từng tiếp xúc gần gũi với người khác phái như vậy bao giờ, toàn thân bất giác run lên, mặt đỏ bừng, lén nhìn Dương Bách Xuyên. Có điều Dương Bách Xuyên đang vội, không chú ý tới sự khác thường của nàng. Hạ Lộ thở phào nhẹ nhõm. Thấy đối phương căng thẳng, nàng bèn hỏi: "Chuyện gì vậy, ngươi nói đi."  

"Trước kia... À đúng rồi, hôm qua có mấy người đến hồ Tinh Thần, ngươi có nhìn thấy bọn họ không?" Dương Bách Xuyên vội vàng hỏi.  

Hạ Lộ nhìn dáng vẻ tràn đầy căng thẳng của Dương Bách Xuyên, đảo mắt nói: "Có đến."  

Dương Bách Xuyên mừng rỡ hỏi: "Đến thì tốt, bây giờ họ đang ở đâu?"  

Hạ Lộ nghiêm mặt nói: "Bị ta ăn rồi."  

"Á!" Dương Bách Xuyên run rẩy cả người, mồ hôi trán túa ra. Đây là chuyện hắn lo lắng nhất. Thế này thì... hắn phải ăn nói với chị Mai thế nào?  

Hơn nữa Hạ Lộ là bạn hắn, sau này chắc chắn phải gặp mọi người, gặp chị Mai. Ôi ôi ôi... Bây giờ Hạ Lộ lại bảo nàng đã ăn em gái của chị Mai. Tim Dương Bách Xuyên đau thắt, sắc mặt cực kỳ khó coi.  

"Ông trời hại người!" Dương Bách Xuyên ngồi xổm dưới đất, hai tay túm tóc gào to.  

Nhưng lúc này bên tai vang lên tiếng cười như chuông bạc của Hạ Lộ.

“Ngươi…” Nghe thấy Hạ Lộ bật cười, Dương Bách Xuyên lập tức muốn chửi bới, nhưng hắn nghĩ lại, không đúng, theo sự hiểu biết của hắn về Hạ Lộ, lúc này nàng ấy không nên bật cười mới đúng.  

Cuối cùng vẫn là nhịn được rồi.  

Thấy sắc mặt Dương Bách Xuyên khó coi, Hạ Lộ ngừng cười, sau đó nói: “Được rồi, trêu ngươi thôi, tất nhiên ta có quen Mai Thi Dĩnh, mấy người bọn họ đều không sao, được ta mời đến long cung làm khách rồi.”  

“Hơ.”  

Dương Bách Xuyên ngẩn người mấy chục giây, nặn ra một câu: “Ngươi quen Mai Thi Dĩnh?”  

“Đừng quên lúc ở Trung Quốc ta là phụ trách quản lý Thần Long Đàm đấy, Mai Thi Dĩnh là đệ tử Nga Mi, ta có thể không quen sao? Hôm qua lúc nhóm ba người bọn họ xông vào sương mù lớn, ta vừa nhìn đã nhận ra là nàng ấy, nên mời bọn họ vào long cung hồ Tinh Thần rồi.” Hạ Lộ mỉm cười nói.  

Lúc này tâm trạng Dương Bách Xuyên rất tốt, nhìn Hạ Lộ càng phát hiện nàng ấy nghiêng nước nghiêng thành hơn rồi, Hạ Lộ lúc trước không cười nói tùy tiện, còn bây giờ nàng ấy lại biết cười rồi, nàng cười lên nghiêng nước nghiêng thành.  

Bị Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm, Hạ Lộ vô cùng mất tự nhiên, sắc mặt ửng đỏ, quay đầu đi.  

Lúc này Dương mỗ mới phát hiện, hắn cứ nhìn chằm chằm vào cô gái như vậy hình như rất bất lịch sự, mà không đúng, là nàng tiên cá, vẫn không đúng, bây giờ nàng là Giao Long rồi.  

“Khụ khụ gì nhỉ, chúng ta đi tìm nhóm Mai Thi Dĩnh đi, ta còn dẫn theo rất nhiều người ở cố hương đến đây.” Dương Bách Xuyên kiếm chuyện để nói, cũng chuyển đề tài hóa giải xấu hổ.  

“Được, ngươi đi theo ta.” Hạ Lộ dẫn đầu.  

Rất nhanh hai người đã đến trước một hồ nước khổng lồ, nhìn cả hồ nước nói ít cũng phải mấy cây số, có thể xuất hiện một hồ nước lớn thế này ở sa mạc châu Tây Sơn đúng là hiếm có.  

Lúc Hạ Lộ vung tay, nước hồ yên lặng sinh ra một xoáy nước, sau đó Dương Bách Xuyên thấy xuất hiện một bậc thang kéo thẳng xuống.  

“Đi thôi, đến long cung ở đáy hồ trước.” Trong lúc nói chuyện, Hạ Lộ đã dẫn đầu đi vào lối đi xoáy nước.  

Hai người đi xuống men theo bậc thang, sau khi đi khoảng hơn một trăm mét đã xuất hiện ở trước một cửa điện to lớn, Hạ Lộ nói: “Nơi này là cung Giao Long sư phụ ta xây dựng. Nhóm Mai Thi Dĩnh đang ở bên trong.”  

Dứt lời Hạ Lộ vung tay, cửa cung mở ra, hai người bước vào.  

Một đại điện đủ năm sáu trăm mét vuông xuất hiện trước mắt, bên trong rất tinh xảo và đặc biệt, có trồng đủ các loại linh dược làm đồ trang trí, có chòi nghỉ mát, hòn non bộ v.v, không thiếu thứ gì.  

“Dương đại ca.”  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi