SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một tiếng kích động ngạc nhiên vui mừng vang lên từ một góc của đại điện.  

Dương Bách Xuyên quay đầu nhìn chính là Mai Thi Dĩnh năm đó từ biệt chưa từng gặp lại, đỏ mắt bay nhào qua.  

Sau khi Mai Thi Dĩnh thấy Dương Bách Xuyên cả đầu toàn tóc trắng, lấy lại tinh thần ngay lập tức nhào vào trong lòng Dương Bách Xuyên, năm đó sau khi bí địa Trường Bạch sụp đổ, tất cả mọi người đều bị cuốn vào Sơn Hải Giới. Nàng và Hồ Tiên Nhi, Chiêm Khánh Nhân may mắn xuất hiện cùng nhau, hơn mười năm lo sợ đi đến bây giờ, bọn họ vẫn luôn tìm kiếm Dương Bách Xuyên và những người khác.  

Chỉ là bọn họ mới đến Sơn Hải Giới tu vi còn chưa đến cả Kim Đan, thật sự vô cùng khó khăn, sau đó nghỉ chân ở vương thành Mạo Hiểm, trở thành khách phiêu lưu, bởi vì chỉ có trở thành khách phiêu lưu bọn họ mới có thể nâng cao tu vi, mới có thể sống sót, mới có thể tìm kiếm người khác.  

Cả Sơn Hải Giới quá rộng lớn, tìm người khó biết bao, không có tu vi chèo chống, nói dễ hơn làm. Cho nên nàng và Chiêm Khánh Nhân, Hồ Tiên Nhi ba người đều đang liều mạng tu luyện, thời gian hơn mười năm nàng và Hồ Tiên Nhi cũng mới khó khăn bước vào cảnh giới Nguyên Anh, chỉ có tu vi của Chiêm Khánh Nhân đạt đến Nguyên Anh trung kỳ.  

Thời gian trước, sau khi tu vi của ba người bọn họ đạt đến cảnh giới Nguyên Anh, cuối cùng cũng dám bước ra châu Tây Sơn, đến chỗ khác của Sơn Hải Giới tìm người khác rồi. Nhưng ai ngờ lúc đến điện Mạo Hiểm giao nhiệm vụ lại gặp phải nhị thế tổ của vương thành Mạo Hiểm Viên Văn Thiên. Kết quả Viên Văn Thiên trúng ý sắc đẹp của Hồ Tiên Nhi, trực tiếp cướp người.  

Mai Thi Dĩnh biết, may mắn hôm đó đúng lúc nàng tu luyện không đi, nếu không cũng khó thoát một kiếp. Sau khi Hồ Tiên Nhi bị Viên Văn Thiên bắt đi, Chiêm Khánh Nhân muốn đi tìm, kết quả Viên Văn Thiên mượn cớ bắt bọn họ đến hồ Tinh Thần tìm một loại linh dược mới có thể thả Hồ Tiên Nhi, nhưng ai ngờ mạo hiểm đến hồ Tinh Thần lại nổi sương mù lớn, mấy người bọn họ đã lạc mất Chiêm Khánh Nhân.  

Sau đó có Giao Long xuất hiện, kết quả không ngờ Giao Long của hồ Tinh Thần lại là Đàm chủ Thần Long Đàm Hạ Lộ của Trung Quốc năm đó, nàng ấy không giết bọn họ, ngược lại còn mời bọn họ đến long cung. Đương nhiên Mai Thi Dĩnh chưa từng gặp Hạ Lộ, nhưng Hạ Lộ lại biết Mai Thi Dĩnh.  

Cuối cùng cũng coi như giữ được tính mạng, nhưng Mai Thi Dĩnh vẫn luôn lo lắng cho Chiêm Khánh Nhân, lúc nàng muốn ra ngoài, Hạ Lộ và sư phụ Giao Long màu xanh của nàng ấy đều đã ra khỏi long cung. Khi về, Hạ Lộ dẫn theo Dương Bách Xuyên trở về, điều này khiến Mai Thi Dĩnh kích động hỏng rồi.  

Nàng chợt nhào vào trong lòng Dương Bách Xuyên bật khóc, khóc ra hết tất cả tủi thân phải chịu những năm này, đây chính là cảm giác gặp được người thân.  

Dương Bách Xuyên là người từng trải, cũng từng trải qua gian nan vất vả năm đó một mình sinh tồn ở Sơn Hải, đương nhiên hiểu được tủi thân buồn khổ trong lòng Mai Thi Dĩnh, hắn vươn hai tay ra nhẹ nhàng vỗ lên lưng nàng, an ủi nói: “Không sao rồi, không sao rồi, tất cả đều đã qua rồi, tất cả đều sẽ tốt thôi, có ta ở đây sẽ không để các ngươi chịu ấm ức nữa.”  

“Hu hu.” Nghe thấy lời an ủi của Dương Bách Xuyên, Mai Thi Dĩnh càng khóc to hơn, giống như đứa trẻ trút hết sự ấm ức từng chịu những năm này vậy, chỉ có bản thân nàng biết rõ hơn mười năm nay ba người bọn họ đã trải qua như thế nào.  

Dương Bách Xuyên vỗ lưng của nàng, im lặng an ủi, trong lòng cũng càng kiên định phải cho tất cả bạn bè người thân một nơi dừng chân ổn định, đồng thời hắn đã kiểm tra bệnh huyết mạch năm đó của Mai Thi Dinh đã biến mất. Chẳng trách hơn mười năm ngắn ngủi đã có thể tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh, còn cả Hồ Tiên Nhi lúc trước cũng vậy.  

Nếu nói Chiêm Khánh Nhân tu luyện đến Nguyên Anh trung kỳ, mặc dù Dương Bách Xuyên ngạc nhiên nhưng hắn cũng có thể tiếp nhận. Chiêm Yêu Nghiệt vốn chính là thiên tài tu luyện, lúc ở Địa Cầu chính là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi trong võ cổ giả, đến Sơn Hải Giới tu chân có thể tu luyện nhanh chóng cũng không kỳ lạ.  

Mà Mai Thi Dĩnh cũng đã bước vào Nguyên Anh, điểm này đủ để nói rõ huyết mạch Thần Phượng trong người của nàng đã thức tỉnh, năm đó sư phụ từng nói gia tộc Thần Phượng ở Tu Chân Giới là gia tộc đứng đầu tên tuổi ngang với Kỳ Lân, Long tộc, Bạch Hổ, Huyền Vũ. Nhưng huyết mạch Thần Phượng trong người Mai Thi Dĩnh nàng không áp chế được, cần tìm được loại tinh hoả trời đất nào đó mới được. Năm đó mặc dù ở núi Trường Bạch đã đồng ý Mai Thi Dĩnh tìm tinh hoả trời đất giải quyết, nhưng lúc đó chỉ là luyện chế đan Huyền Băng áp chế huyết mạch Thần Phượng cho nàng.  

Còn chưa kịp tìm tinh hoả trời đất thì bí địa Trường Bạch đã sụp đổ, mọi người đều bị cuốn vào Sơn Hải Giới, kết quả đã mất tung tích đến bây giờ.  

Hiện giờ quan sát tình hình trong người của Mai Thi Dĩnh, phát hiện huyết mạch Thần Phượng trong người nàng đã hoàn toàn thức tỉnh, điều này chứng tỏ Mai Thi Dĩnh đã có cơ duyên tìm được tinh hoả trời đất ở Sơn Hải Giới, sau đó giải quyết vấn đề huyết mạch Thần Phượng cắn trả.  

Chẳng trách thời gian hơn mười năm nàng đã có thể bước vào cảnh giới Nguyên Anh. Từ nay về sau sợ là Mai Thi Dĩnh sẽ trở thành một thiên tài tu luyện chân chính, tu chân giả huyết mạch vô cùng mạnh mẽ, huyết mạch Thần Phượng trong người nàng vô cùng mạnh mẽ.  

Còn về Hồ Tiên Nhi, mặc dù Dương Bách Xuyên không biết tại sao cũng có thể đạt được Nguyên Anh, nhưng nghĩ tới nàng là thiên tài của nhà họ Hồ năm đó, chắc cũng có chỗ không tầm thường của mình.  

Tóm lại đều là chuyện tốt.  

“Khụ khụ.”  

Ngay lúc Mai Thi Dĩnh ôm Dương Bách Xuyên khóc lớn, ba người một nam hai nữ sau lưng nàng, người đàn ông ho khan một tiếng.  

Mai Thi Dĩnh như tỉnh mộng, lúc này mới phát hiện bản thân thất thố rồi, vội vàng lau nước mắt, đỏ mặt xấu hổ nói: “Dương Bách Xuyên, ta giới thiệu cho ngươi, ba người bọn họ là bạn ta và Chiêm đại ca quen ở Sơn Hải Giới…”  

Ba người đều là Nguyên Anh sơ kỳ, coi như là đồng hành của nhóm Chiêm Khánh Nhân ở vương thành Mạo Hiểm, khách phiêu lưu mạo hiểm sống chết cùng nhau.  

Sau khi mấy người làm quen với nhau, Hạ Lộ sắp xếp một tiểu yêu rót trà, ở cung Giao Long tất nhiên sẽ không thiếu một số tiểu yêu hầu hạ sư đồ Hạ Lộ.  

Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên cuối cùng đã biết nguyên nhân hậu quả trước đó, tình hình của mấy người Chiêm Khánh Nhân gần giống như hắn đoán.  

Lúc hỏi Hạ Lộ, nàng ấy quả thật cũng nói năm đó sau khi nàng ấy bị thương đã gặp Lữ Xuân Thu, nhưng trước đó vẫn đều không biết sự tồn tại của Lữ Xuân Thu, quả thật cũng là Lữ Xuân Thu đưa nàng ấy từ Truyền Tống Trận ở đáy Trường Giang đến Sơn Hải Giới.  

Đó là một Truyền Tống Trận một chiều, trùng hợp là chỗ truyền tống qua chính là hồ Tinh Thần.   

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi