SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Thoáng chốc, hai Nguyên Thần một âm một dương cao chín trượng xuất hiện phía sau lưng.  

"Hợp!"  

Dứt lời, hai Nguyên Thần của Dương Bách Xuyên nhanh chóng dung hợp với nhau.  

Một màn khiến Thảo Thượng Phi vô cùng chấn chấn động, gã ta hoảng hốt la lên: "Ngươi, ngươi là Xuất Khiếu Cảnh đại viên mãn?"  

Advertisement

Sở dĩ Thảo Thượng Phi hỏi như vậy là vì mỗi một tu sĩ Xuất Khiếu Cảnh đều biết, muốn dung hợp  m Dương Nguyên Thần nhất định phải đạt tới cảnh giới Đại Viên Mãn mới làm được.  

Âm Dương Nguyên Thần của Dương Bách Xuyên hợp làm một trong nháy mắt, lọt vào mắt Thảo Thượng Phi là bản lĩnh chỉ Xuất Khiếu Cảnh đại viên mãn mới có thể thi triển.  

Thế nhưng một giây sau, thấy ngũ quan Nguyên Thần của Dương Bách Xuyên vẫn không rõ ràng như cũ, gã ta càng khó hiểu. Ai cũng biết sau khi tu vi đạt tới Xuất Khiếu Cảnh đại viên mãn,  m Dương Nguyên Thần có thể cùng xuất khiếu, cũng cao chín trượng, đặc điểm rõ ràng nhất là hư ảnh Nguyên Thần Hư Ảnh có thực thể.  

Nhưng mà ngũ quan hai Nguyên Thần đã dung hợp của tiểu tử này vẫn mơ hồ như trước, Thảo Thượng Phi cũng cảm giác được đối phương thật sự chỉ là Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ chứ không phải đại viên mãn.  

Nhưng tiểu tử này lại có thể thi triển  m Dương Nguyên Thần dung hợp, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?  

Thảo Thượng Phi sững sờ.  

Chẳng qua giờ phút này gã ta có nghĩ không ra cũng không có thời gian để nghĩ nữa, bởi vì đối phương không cho gã ta cơ hội đó Nguyên Thần vừa xuất khiếu đã giết tới.  

Trong mắt Dương Bách Xuyên, sắc mặt Thảo Thượng Phi biến đổi liên tục, rõ ràng là bị Nguyên Thần xuất khiếu của hắn dọa sợ đây mà, hắn muốn chính là loại hiệu quả này.  

Nhân cơ hội ra đòn sát thủ mới là chuyện ưu tiên hàng đầu.  

Hắn có tu vi Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ, có căn cơ cường đại, có Kim Đan thập toàn thập mỹ tiến hóa thành Nguyên Anh tọa trấn nơi đan điền, đấu ngang tay với Viên Thiên Cương Phân Thần Cảnh sơ kỳ đấy, giờ còn không thể giải quyết được một tên Xuất Khiếu Cảnh đại viên mãn chỉ cao hơn hắn một cảnh giới nhỏ ư?  

Tay trái xuất ra thần thông Thủ Cốt, tay phải vung mạnh Đồ Long kiếm, hư ảnh Nguyên Thần tung ra từng chưởng mang theo lửa Thần Hồn biến dị, lúc này đây, Dương Bách Xuyên đã dùng hết toàn lực, không hề nương tay.  

Thảo Thượng Phi giận dữ rống lên: "Nguyên Thần xuất khiếu, chết cho ta!"  

Cùng lúc đó, sau lưng gã ta có hiện lên Nguyên Thần cao chín trượng, nhìn qua như một Thảo Thượng Phi bản phóng to đã được thực thể hóa. Lực lượng Thần Hồn cường thế bộc phát ra, hai tay nắm chặt nửa khúc gỗ khô tỏa ra ánh sáng chói mắt, hét lớn: "Phong Lôi hóa hình, Thiên Lôi, Cương Phong, đi!"  

Đối mặt với công kích của Dương Bách Xuyên, Thảo Thượng Phi không dám lơ đễnh một chút nào, bởi vì gã ta cảm nhận được khí tức của đối phương không hề thua kém Xuất Khiếu Cảnh đại viên mãn, thậm chí còn thoáng vượt qua.  

Lần này mặc kệ là Dương Bách Xuyên hay Thảo Thượng Phi, ai cũng bộc lộ hết sức mình, không dám sơ sẩy, cũng không dám khinh thường.  

Hai bản tôn đối đầu với nhau, Nguyên Thần đối đầu với Nguyên Thần.  

Tuy Nguyên Thần của Dương Bách Xuyên vẫn chưa đạt đến cảnh giới đại viên mãn nhưng từ khi bước vào Xuất Khiếu Cảnh thì đã bắt đầu xảy ra biến dị.  

Mà nguyên thần của Thảo Thượng Phi đúng là Xuất Khiếu đại viên mãn, đã có thực thể.  

Xét về chân khí, đan điền của Dương Bách Xuyên lớn hơn người thường gấp mấy lần, mạnh hơn Thảo Thượng Phi rất nhiều, hiện tại ai mạnh ai yếu sẽ nhanh chóng xác định.  

Từng tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên, hai người đánh nhau tạo ra động tĩnh vô cùng to lớn, dấy lên gió cát hùng mạnh khắp nơi.  

Bỗng nhiên xuất hiện một trận dao động năng lượng rất lớn, bùm một tiếng khuếch tán ra, ép Hạ Lộ và hai đầu Hỏa Vân Khuyển đứng bên cạnh xem cuộc chiến phải nhanh chóng lùi về phía sau.  

"Khụ khụ khụ."  

Trong cát bụi mù mịt, Hạ Lộ nghe được một tràng tiếng ho khan kịch liệt, không thể phân biệt là tiếng của Dương Bách Xuyên hay Thảo Thượng Phi, rõ ràng đã bị trọng thương. Hạ Lộ vốn định đi hỗ trợ nhưng Dương Bách Xuyên không mở miệng, nàng e ngại đến lòng tự tôn của nam nhân nên vẫn luôn đứng ngoài quan sát. Bây giờ nghe được tiếng ho khan, nàng không nhịn được nữa, dưới chân khẽ nhúc nhích, vọt vào trong cát bụi.

“Hạ Lộ ta có thể, ngươi và Thu Nhi đi tìm người giúp ta.”  

Khi Hạ Lộ vừa mới xông vào bên trong cát bụi, giọng nói của Dương Bách Xuyên lập tức vang lên bên tai nàng, nàng ngây người, không ngờ Dương Bách Xuyên lại không cần mình hỗ trợ!  

Nhưng nghe giọng nói của Dương Bách Xuyên thì hình như hắn không phải là người bị thương, còn về phần người mà hắn nói muốn tìm, đương nhiên Hạ Lộ biết đó là hai đồ đệ của hắn - Độc Cô Hối và Vũ Kiếm.  

“Được, vậy ngươi nhớ cẩn thận.” Nếu Dương Bách Xuyên không cần nàng hỗ trợ, vậy chắc chắn là hắn đã nắm chắc thành công trong tay.  

“Tiên sinh cẩn thận nhé…”  

Ngô Mặc Thu đáp lại một tiếng, xuất hiện ở bên cạnh Hạ Lộ, hai người xoay người chuẩn bị tiến sâu vào sơn cốc, đi vào bên trong chính là hang ổ của Thảo Thượng Phi.  

Hạ Lộ chưa từng gặp Độc Cô Hối và Vũ Kiếm nhưng Ngô Mặc Thu lại rất quen. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi