SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Diệp Vô Tâm giới thiệu những người khác, Dương Bách Xuyên chỉ lễ phép gật đầu xem như chào hỏi. Chỉ có Hạ Thiền của thần cung Băng Tuyết là tên họ Dương nào đó mỉm cười đáp lại.  

Dương Bách Xuyên nên gọi Hạ Thiền là sư tỷ. Bởi vì theo như thần hồn của Tư Không Nguyên nói hồi ấy, Hạ Thiền hẳn là con gái của Tư Không Nguyên.  

Theo lời kể của Tư Không Nguyên, ông ấy đến trái đất để tìm thiên tài địa bảo cho mẹ của Hạ Thiền giải độc, nhưng bị kẻ thù phát hiện, thế rồi bị thương nặng, bỏ mạng ở trái đất.  

Năm xưa Dương Bách Xuyên gặp được Tư Không Nguyên trong sơn động của Hầu Đậu Đậu ở quên là cơ duyên của hắn. Hắn nhận được công thức luyện đan và Kinh Nguyên Thần mà Tư Không Nguyên để lại. Mặc dù hiện tại công pháp và công thức luyện đan đều là đồ cấp thấp trong mắt hắn, nhưng chắc chắn là chúng đã trợ giúp cho hắn rất nhiều.  

Dương Bách Xuyên và Tư Không Nguyên không có danh phận sư đồ, nhưng hắn thật sự đã nhận được truyền thừa của Tư Không Nguyên, có thể nói là có ơn truyền dạy. Vì vậy hắn gọi Hạ Thiền là sư tỷ cũng không sai.  

Năm đó Tư Không Nguyên dặn dò Dương Bách Xuyên nói với Hạ Thiền là ông ấy có lỗi với mẹ con họ, cũng bảo Hạ Thiền đừng báo thù. Điều này chứng tỏ kẻ thù hại mẹ con Hạ Thiền rất mạnh.  

Advertisement

Dương Bách Xuyên đến Sơn Hải Giới hai lần. Lần đầu tiên thực lực quá thấp, có rất nhiều nơi hắn không dám tới.  

Lần thứ hai đến Sơn Hải Giới, hắn không còn e sợ, nhưng lại quên mất chuyện này. Nếu không phải hôm nay nghe thấy Diệp Vô Tâm giới thiệu Hạ Thiền, khiến hắn nhớ ra chuyện Tư Không Nguyên dặn dò, thì hắn đã quên thật rồi.  

Lúc này Dương Bách Xuyên cũng không chắc chắn Hạ Thiền trước mặt có phải người mà Tư Không Nguyên bảo hắn tìm hay không. Dù sao chuyện đã qua nghìn năm rồi, cho dù cô gái trước mặt đúng là người Tư Không Nguyên bảo hắn tìm, cũng không biết nàng còn nhớ mình có một người cha tên là Tư Không Nguyên hay không.  

Có điều Dương Bách Xuyên đã hứa với Tư Không Nguyên thì hắn nhất định phải hoàn thành. Dù sao cũng phải hỏi mới biết được, mà xem ra hiện giờ sáu người Diệp Vô Tâm đang có chuyện quan trọng, ở đây đông người hắn không tiện hỏi. Vì vậy hắn lướt qua những người khác, nở nụ cười thiện chí với Hạ Thiền.  

Nhưng hắn cười với Hạ Thiền lại chọc giận Diệp Vô Tâm. Nàng thầm mắng Dương Bách Xuyên là đồ khốn.  

Bản tiểu thư gọi Dương Bách Xuyên ngươi mà ngươi không để ý tới ta, bây giờ lại cười với Hạ tỷ tỷ?  

Điều này khiến Diệp Vô Tâm ghen lồng lộn, lạnh lùng hừ mũi: "Nếu ngươi không có việc gì thì đi nghỉ ngơi trước đi, có việc thì nói sau."  

Dương Bách Xuyên nghe tin Diệp Vô Tâm có vị hôn phu, vốn đã vô cùng khó chịu. Bây giờ nghe thấy Diệp Vô Tâm hừ lạnh, hơn nữa Hạ Thiền đang ở đây, hắn nghĩ thôi thì giữ thể diện cho sáu người Diệp Vô Tâm vậy. Trước đó hắn đi vào cũng không nghĩ nhiều, bây giờ tỉnh táo lại vẫn chưa muộn.  

Thôi vậy, để lát nữa hỏi chuyện là được.  

Dù sao đây cũng là thuyền phi hành của thương hội Thiên Diệp, hắn làm ầm lên sẽ khiến Diệp Vô Tâm mất mặt, đó không phải điều hắn muốn thấy. Vả lại giọng điệu của Diệp Vô Tâm tự dưng lạnh lùng làm hắn không hiểu ra sao, đồng thời còn hơi khó chịu. Hắn nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy vẫn nên rời đi thì hơn.  

Dương Bách Xuyên không biết rằng Diệp Vô Tâm đang ghen. Hắn gật đầu bảo: "Được. Các ngươi bàn chuyện, một người ngoài như ta không tiện ở lại. Lát nữa nói sau vậy."  

Nói rồi Dương Bách Xuyên xoay người toan rời đi, nhưng Quan Thiên Ngạo lại cất lời: "Dương huynh xin dừng bước!"  

Quan Thiên Ngạo lên tiếng làm mấy người trong phòng sửng sốt, nhưng ngay sau đó mấy người lại nhìn nhau cười. Giữa Quan Thiên Ngạo và Diệp Vô Tâm có hôn ước, ai cũng biết chuyện này. Dương Bách Xuyên lỗ mãng xông vào phòng nói thẳng là tìm Diệp Vô Tâm, giọng điệu thân thiết.  

Điều này khiến Quan Thiên Ngạo giận dữ. Hắn ta là thiếu cung chủ của Bổ Thiên Cung, thế lực đứng đầu Sơn Hải Giới. Thật ra hắn ta chỉ hận không thể đập chết Dương Bách Xuyên.  

Mấy người ở đây đều là thiên tài cùng lứa, Quan Thiên Ngạo cũng có sự kiêu ngạo của mình, hắn ta không nông cạn đến mức trở mặt với Dương Bách Xuyên.  

So với hắn ta, Dương Bách Xuyên chỉ là một tên tép riu. Mặc dù hắn ta thấy Dương Bách Xuyên có thực lực cảnh giới Phân Thần sơ kỳ, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.  

Hắn ta đường đường là thiếu cung chủ Bổ Thiên Cung, hắn ta đi đến đâu, các nhân vật cấp bậc tông chủ tông môn đều khách khí xem hắn ta là thượng khách, cần gì phải so đo với Dương Bách Xuyên?  

Nhưng Quan Thiên Ngạo tuyệt đối không phải một người rộng lượng.  

Đột nhiên trong đầu hắn ta nảy ra một ý tưởng, một ý tưởng có thể bẫy chết Dương Bách Xuyên, cũng có thể xả giận. Hắn ta xuất thân từ Bổ Thiên Cung, còn là thiếu cung chủ của Bổ Thiên Cung, làm việc không thể để lộ mặt xấu, nhưng tuyệt đối không phải người rộng lượng, nhất là trên phương diện nữ nhân.  

Cmn tên Dương Bách Xuyên này dám cắm sừng cho thiếu cung chủ Bổ Thiên Cung!  

Nếu dễ dàng bỏ qua cho Dương Bách Xuyên thì hắn ta không phải là Quan Ngạo Thiên nữa.  

Dương Bách Xuyên ngoảnh đầu hỏi: "Hả? Ngươi là... ai nhỉ? Chẳng hay ngươi có gì chỉ dạy?" Chắc chắn là tên họ Dương nào đó... cố ý quên. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi